Chương 1287
Nhưng mà nếu như gây ra án mạng thì tuyệt đối cũng không phải chuyện hay ho gì.
Lúc này, mấy đệ tử đi theo bên cạnh Saemon bắt đầu âm Tiên “Ê, cái tên người Đại Hạ bẩn thỉu kia, nói cái gì đấy?”
“Mày làm ô nhiễm không khí Đông Hoàng của bọn tao.
Mau cút ra khỏi Đông Hoàng của chúng tao!”
“Đúng vậy, cút đi!”
“Ngay trước mặt sư phụ tao mà mày còn dám nói năng ngông cuồng như vậy, sư phụ, để con cho thăng đó biết thế nào là lễ đội”
‘Vẻ mặt những đệ tử bên cạnh Saemon đều hẳm häm.
“Bốp bốp bốp…
Tất cả ánh mắt đều tập trung hết lên người Tân Vũ Phong, vốn dĩ không hề liếc tới những người khác trong đoàn đại biểu võ thuật Đại Hạ bên cạnh anh.
Có thể nói, chỉ một mình Tân Vũ Phong đã kéo về tất cả thù hận của những người Đông Hoàng có mặt tại đây.
Saemon gườm gườm nhìn Tân Vũ Phong bằng ánh mắt thâm độc, sau đó nói với đệ tử bên cạnh: “Được, vậy thì tùy ý con. Hãy cho kẻ không biết trời cao đất dày này biết thế nào là lễ độ, để cậu ta biết Đông Hoàng chúng ta tài giỏi, biết đệ tử của Saemon này tài giỏi!”
“Dạ, sư phụ!” Đệ tử bên cạnh Saemon nhận lệnh, sau đó bày ra vẻ mặt khiêu khích nhìn Tân Vũ Phong.
“Này tên kia, có dám đến đại sảnh khách sạn đánh một trận với tao không?”
Tân Vũ Phong nâng mắt, liếc nhìn đối phương, sau đó cười lạnh nói: “Anh mà cũng đáng để tôi ra tay à?”
“Mày…”
Sắc mặt tên đệ tử Saemon tái mét, sau đó đảo mắt, nói: “Tên kia, không phải là mày đang sợ chứ?”
Nhạc Linh Linh đứng kế bên nhanh nhảu nói: “Tên lùn này nổ gì đấy hả? Tân Vũ Phong của chúng tôi sao lại sợ được?
Không phục thì đi đánh một trận đi!”
Nhạc Linh Linh đã đoán được thực lực của Tân Vũ Phong tuyệt đối không tầm thường.
Trong phút chốc, đốt xương trên người bảy tám người Đông Hoàng đều bị tách ra hết, đây nếu không có tu vi trên mức tông sư thì chắc chắn sẽ không làm được.
Cho nên, Nhạc Linh Linh mới bao đồng mà đồng ý thay Tân Vũ Phong, vì cô ta có lòng tin trăm phần trăm là anh sẽ đánh thắng Khóe mắt Tân Vũ Phong hơi giật giật, cái con nhóc này cũng nhiều chuyện dữ.
Nhưng mà anh cũng không để ý, vẫn đến đại sảnh khách sạn cọ xát một chút với đệ tử của Saemon. Tuy làm vậy có hơi hạ thấp giá trị của anh, nhưng Tân Vũ Phong biết, ngộ nhỡ đệ tử của mình bị đánh bại thì Saemon nhất định sẽ đánh một trận với anh.
Hơn nữa, ánh mắt Tân Vũ Phong cười như không cười lướt qua mấy người Saemon nhìn ra ngoài cửa, thấy không ít người đều đang dòm ngó dáo dác, cho thấy bọn họ đều đang tò mò muốn biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Hầu như Tân Vũ Phong có thể tưởng tượng được Saemon này trước khi tới nhất đã huênh hoang tuyên bố bản thân sẽ như thế này như thế nọ với đoàn đại biểu võ thuật đến từ Đại Hạ, giống như mấy đệ tử của ông ta vậy.
Nếu nói như vậy, đệ tử của Saemon yêu cầu mình đến đại sảnh khách sạn cọ xát, vậy thì… chắc chản là có thứ gì đang ở đó chờ anh Ví dụ như, không ít người Đông Hoàng xúm xít lại xem chẳng hạn…
Saemon đang muốn ở trước mắt bao nhiêu người đánh bại đoàn đại biểu võ thuật đến từ Đại Hạ trước cả khi đại hội diễn ra.
Nếu như đổi thành người khác, chưa chắc đã là đối thủ của đệ tử Saemon Đại hội còn chưa bắt đầu thì bản thân đã bị người khác đánh bại, sĩ khí nhất định sẽ giảm sút mạnh, không thể gượng dậy nổi.
„ bọn họ trăm mưu ngàn kế tính toán, nhưng vân bỏ sót một chuyện Đó là, đối thủ lần này của họ không phải ai khác, mà chính là Chiến thần Thiên Vũ của Đại Hạ – Tân Vũ Phong.