Chương 1189
Tân Vũ Phong khinh thường không muốn hỏi nhiều lời, trực tiếp đánh chết tất cả mọi người đang có mặt tại đây!
Anh có thể nhìn ra được những nhân viên nghiên cứu, hoặc nói là những nhân viên kỹ thuật ở nơi này đang nghiên cứu những máy móc có trong phòng.
Nói vậy đối với chuyện khác, chắc chắn họ không biết.
Nhưng, chỉ một tội danh đồng bọn với hung thủ đã hành hạ Bạch Hứa Trạch đến chết cũng đủ để khiến bọn họ chết không có chỗ chôn!
Tân Vũ Phong đi tới một đài dụng cụ trước mặt, dường như trên đó ghi lại một chút năng lượng dao động.
Chúng thuộc về mảng kiến thức chuyên môn riêng, nếu nói Tân Vũ Phong có gì dốt thì ở phương diện này có thể nói là anh dốt đặc cán mai.
Chỉ có thể mơ hồ nhìn ra thứ được ghi lại là năng lượng dao động.
Tân Vũ Phong quay đầu, tiếp tục nhìn về cảnh tượng hình máy tính khác.
Trên màn hình máy tính, màu nền là màu đen, có một vai đường cong màu xanh lục lên xuống không đồng đều, dường như vẽ ra một cái đỉnh vậy.
Trong lòng Tân Vũ Phong đã mơ hồ có một suy đoán.
Đỉnh ở trong văn hoá Đại Hạ là một hình được tồn tại có ý nghĩa đặc biệt.
Nó có ý nghĩa văn hoá lịch sử, lại tượng trưng cho quyền lực.
Mà lúc trước, Tân Vũ Phong nghe được mấy nhân viên kỹ thuật nói chuyện với nhau.
Nói là đang tìm cái gì mà năng lượng dao động, dường như đang ở Vân Ninh….
Chỉ trong nháy mắt như vậy, Tân Vũ Phong như bừng tỉnh rồi nhận ra gì đó.
Chẳng lẽ…. Người Đông Hoàng đang tìm một năng lượng dao động cực lớn có hình cái đỉnh, mà đó vật đó đang ở Vân Ninh sao.
Nhưng chỉ nhận ra trong chốc lát, sau đó, Tân Vũ Phong lại rơi thật sâu vào trong trầm tư mà tự hỏi.
Nếu chỉ để lấy trộm một đồ vật giống cái đỉnh thì rất có khả năng là một vũ khí cùng hình dạng và cấu tạo với Phiên Thiên Ẩn.
Nhưng theo Tân Vũ Phong biết, dường như Vân Ninh cũng không có thứ để người Đông Hoàng để tâm tới tìm như vậy, lại còn thành lập mười tám điểm cư trú.
Mỗi điểm trú lại có không ít hơn 500 người.
Tân Vũ Phong híp híp mắt.
Rốt cuộc là đồ gì hình cái đỉnh mà có thể khiến người Đông Hoàng bỏ ra công sức lớn như vậy….?
Tân Vũ Phong có chút hối hận vì đã giết những người này quá dứt khoát và lưu loát.
Nhưng mà Tân Vũ Phong nghĩ lại, giết cũng đã giết rồi thì có thể như thế nào nữa.
Cùng lắm thì tìm người cầm đầu của bọn họ rồi hỏi thẳng là được rồi!
Tân Vũ Phong hít sâu một hơi, lấy điện thoại ra gọi cho phủ Thượng Quan.
Là Huyền Vũ nghe máy.
“Alo? Huyền Vũ, đưa điện thoại cho Chu Tước đi, tôi có chút chuyện muốn hỏi cậu ấy” Tân Vũ Phong nói.
Huyền Vũ ừ một tiếng, đi tìm Chu Tước.
Nếu nói rằng giữa mười hai vệ trung thiết huyết, sức mạnh của mọi người đều cao cường, nhưng thật ra mỗi người đều giỏi ở một mảng nào đó khác nhau.
Ví dụ như Huyền Vũ là đại ca của mọi người, phụ trách quản lý mười hai vệ trung thiết huyết.
Lại ví dụ như Thanh Long nổi bật với vũ lực cao cường, mỗi khi chiến đấu rất anh dũng nên tất nhiên sẽ là người đi đầu.
Mà Chu Tước thì càng am hiểu về công nghệ thông tin, phương diện kỹ thuật cũng có biết một chút, chỉ là bình thường không có cơ hội gì để thể hiện, ngẫu nhiên phụ trách một số thông tin thôi.
Ví dụ như chiếc điện thoại này của Tân Vũ Phong, nó được gắn một IP ẩn nấp vô cũng hoàn hảo, sử dụng phần mềm dãy số ảo, đây chính là phát minh của Chu Tước, được sử dụng ở trong doanh trại Thần Sách.
Không lâu sau, giọng của Chu Tước liền vang lên.
Tân Vũ Phong miêu tả cho anh ấy một chút về mấy thứ dụng cụ ở trước mặt mình.
Chu Tước ở bên kia trầm ngâm một hồi, sau đó bảo Tân Vũ Phong chụp lại tất cả mọi thứ rồi gửi cho mình.
Tân Vũ Phong đồng ý, sau đó làm theo lời Chu Tước nói, chụp đồ trước mặt rồi gửi cho Chu Tước.
Chu Tước gọi lại rất nhanh.
“Alo, Thiên Vũ đại nhân”
“Ừm, cậu nói đi”
Chu Tước ở bên kia dừng một chút, mở miệng nói: “Thiên Vũ đại nhân, tôi nhìn ra đây là máy móc để kiểm tra năng lượng dao động, khoảng cách dò xét thì chỉ sợ có thể bao trùm toàn bộ Vân Ninh”
Tân Vũ Phong gắt gao nhíu mày lại.