Chiến Thần Bất Bại

Chương 653: Ão tướng hách tư cơ (heskey)




Đó chính là lần thứ hai Dương Tử Thanh tới Thương châu, hắn vừa mới đến, vừa lúc thấy tận mắt cái đội tàu cổ quái này tiến nhập Thương châu.

Hách Tư Cơ (Heskey) ở đứng gần hắn nhìn chằm chằm phía trước không chớp mắt, Hách Tư Cơ (Heskey) là đại thần quân sự của Phồn Tinh châu, hắn và Dương Tử Thanh là phụ tá đắc lực của châu chủ. Dương Tử Thanh chủ quản nội chính, Hách Tư Cơ (Heskey) thì rất thấu hiểu quân sự. Lúc tuổi còn trẻ, hắn từng là danh tướng chiến công hiển hách, tuổi ngày một cao, thân thể suy nhược khiến cho hắn không thể không từ tiền tuyến trở về, phụ trách dạy bảo người tuổi trẻ có thiên phú trong châu. Tướng lĩnh bạch ngân ở Phồn Tinh châu, có một phần ba do hắn một tay dẫn dắt thành người, đa số những người khác cũng được hắn chỉ điểm, danh vọng của hắn tại Phồn Tinh châu gần với châu chủ.

Hách Tư Cơ (Heskey) có một cặp mắt lam sắc, cái mũi ưng khiến cho hắn thoạt nhìn có chút lạnh lùng nghiêm nghị, hắn đứng thẳng, quân trang trên người phẳng lỳ, vui giận không hiện ra sắc mặt, biểu tình trên mặt làm người ta cảm giác như nham thạch điêu khắc mà thành.

Toàn bộ lực chú ý của hắn, tất cả đều ở trên người cái đội tàu không ngừng tới gần này.

Thần tình Dương Tử Thanh có chút uể oải, Phồn Tinh châu rung chuyển thế cục bất an, khiến cho hắn lao lực quá độ. Lần này hắn đến đây, là hi vọng có thể kết minh với Thương châu, chỉ dựa vào lực lượng riêng Phồn Tinh châu không thể chấn nhiếp những bầy sói đăm đăm nhìn.

Cái này cũng là nguyên nhân Hách Tư Cơ (Heskey) đồng hành, thực lực quân sự Thương Châu, ở trước mắt vị lão tướng không chỗ nào che giấu được. Phán đoán của lão tướng, quyết định nhiệm vụ trong chuyến này của bọn họ.

Dương Tử Thanh không lên tiếng quấy rầy, niên kỷ Hách Tư Cơ (Heskey) cao hơn hắn rất nhiều, hắn ở trước mặt vị lão tướng này cũng phải tôn xưng một tiếng "Đại nhân" .

Dương Tử Thanh đồng dạng hiếu kỳ mà quan sát đội tàu này.

Đội tàu không có chỗ nào đáng gọi là tay nghề cao, hắn chú ý những binh sĩ bụi mù đường đất. Hắn suýt thì la lên, những binh lính này ai nấy gầy gò, khuôn mặt rất bụi bặm, quần áo cũng rách nát, thoạt nhìn tựa như đội hành khất.

Dương Tử Thanh chưa từng nhìn thấy đội ngũ xơ xác tàn tạ như thế.

Lẽ nào Phồn Tinh châu bọn họ, vậy mà lại bị một đội hành khất đội ngũ như thế đánh bại? Dương Tử Thanh có chút không thể tin nổi, hắn cảm thấy có khả năng đội tàu này, là Thương châu từ chỗ nào chiêu mộ ra.

Nhưng hắn nhanh chóng nhíu mày, hắn từng cùng Binh giao tiếp, cái gã gian xảo xảo trá tuyệt đối không thể nào phạm sai lầm thấp kém như thế. Hơn nữa còn có Hạc, vị thiếu niên trầm tĩnh kia, trên người nhất định chảy dòng máu cao quý, cũng không phải một gia hỏa chỉ biết nói phét.

Đó là vì sao?

Rất nhanh, Dương Tử Thanh đã có phản ứng, trong lòng không khỏi tự giễu, bản thân mình nghĩ nhiều như vậy làm gì? Hách Tư Cơ (Heskey) đại nhân đứng bên cạnh có cặp mắt có thể hiểu rõ tất cả.

Hắn quay mặt, đang định hỏi Hách Tư Cơ (Heskey), nhưng hắn chú ý đến vẻ kinh sợ trên mặt Hách Tư Cơ (Heskey).

Không biết vì sao, trong lòng Dương Tử Thanh đột nhiên chợt nảy.

Hách Tư Cơ (Heskey) đại nhân là một vị lão quân nhân theo truyền thống, cho tới giờ đều vui giận không hiện ra sắc mặt. Cho dù vào lúc nguy hiểm nhất, cũng chưa từng nhìn thấy nửa điểm biến hóa, Dương Tử Thanh biết đối phương lâu như thế, chưa từng nhìn thấy biểu tình trên mặt vị lão nhân này có bất luận biến hóa nào.

Thậm chí có đoạn thời gian Dương Tử Thanh còn âm thầm suy đoán, gương mặt Hách Tư Cơ (Heskey) đại nhân trước đây từng bị tổn thương, bị tê liệt cảm giác.

Khi Dương Tử Thanh nhìn thấy trên mặt Hách Tư Cơ (Heskey) đại nhân hiện lên vẻ khiếp sợ, trong lòng hắn tỏ ra rất hiếu kỳ và bất an.

Rốt cuộc là cái gì, có thể khiến cho lão nhân được gọi là mặt sắt, lộ ra biểu tình khiếp sợ như thế?

Nhưng vào lúc này, lão nhân thở phì ra một hơi.

Dương Tử Thanh nhạy cảm mà đánh hơi thấy lão nhân cụt hứng.

"Chúng ta bại không oan." Hách Tư Cơ (Heskey) khôi phục vẻ mặt thường ngày: "Thực lực của đối phương vượt quá xa chúng ta."

Dương Tử Thanh cẩn thận mà lại hiếu kỳ: "Còn thỉnh đại nhân chỉ điểm thêm, Tử Thanh không nhiều hiểu biết, không nhìn thấy cái đoàn người này có điểm nào đặc biệt? Trang bị tựa hồ rất rách nát, bộ dạng có điểm rã đám."

Hách Tư Cơ (Heskey) hiểu rõ Dương Tử Thanh, không kiêng kỵ gì, trầm giọng nói: "Vừa vặn đối lập. Nếu như lão phu không đoán sai, đội ngũ này nhất định là vừa mới lặn lội đường xa. Không, hẳn phải là ở trong năng lượng hải, tiến hành đi bộ huấn luyện dã ngoại."

Dương Tử Thanh lộ ra vẻ ngạc nhiên: "Đại nhân muốn nói, bọn họ đi bộ huấn luyện dã ngoại ở trong năng lượng hải?"

Hắn cơ hồ cho rằng bản thân mình nghe lầm, Phồn Tinh châu cũng tổ chức mấy lần huấn luyện dã ngoại vượt năng lượng hải, nhưng mà đó là cưỡi hạm đội. Hành quân bộ huấn luyện dã ngoại trong năng lượng hải? Nếu không phải lời này do Hách Tư Cơ (Heskey) mà Dương Tử Thanh thập phần tôn kính nói ra, hắn chắc chắn cười mỉa.

Năng lượng hải là chỗ nào? Nguy cơ tứ phía, lúc nào cũng có khả năng chết. Không chỗ nào không có năng lượng ăn mòn, năng lượng loạn lưu không ổn định, đến cả chiến hạm vận chuyển ở trong năng lượng hải, cũng dễ xuất hiện sự cố.

Hành quân bộ huấn luyện dã ngoại trong năng lượng hải? Đó chính là không thích sống nữa sao?

Chỉ có một vài cường giả, mới làm chuyến này như một kiểu tu hành. Nhưng cho dù là những người thực lực mạnh mẽ như cường giả, trong năng lượng hải cũng cực dễ chết. Lần đầu tiên Dương Tử Thanh nghe nói, có binh đoàn hành quân bộ huấn luyện dã ngoại trong năng lượng hải, vậy không phải muốn chết sao? Binh sĩ không binh biến sao?

Hách Tư Cơ (Heskey) chú ý đến việc biểu tình Dương Tử Thanh, chẳng chút tức giận, đến cả chính hắn, khi suy đoán này hiện ra thì phản ứng đầu tiên cũng là "Không thể nào như vậy" .

Hắn không giải thích nhiều, cái này chỉ là một suy đoán.

"Bọn họ có ba binh đoàn." Hách Tư Cơ (Heskey) trầm giọng nói, hắn biết rõ đánh giá bản thân mình đối với phán đoán Dương Tử Thanh cực kì quan trọng, vì vậy hắn quyết định nói hết những gì bản thân mình quan sát được, cung cấp cho Dương Tử Thanh tham khảo sử dụng.

"Binh đoàn số một, là một binh đoàn chính quy điển hình. Ngươi xem phương thức bọn hắn đi lại, hơn nữa, chú ý năng lượng lưu động xung quanh bọn họ." Hách Tư Cơ (Heskey) nói.

Dương Tử Thanh híp mắt, có chút không xác định: "Dường như đang lưu động?"

"Đúng vậy, bọn họ đang huấn luyện đồng bộ suất." Trong mắt Hách Tư Cơ (Heskey) tinh mang chớp động: "Theo dòng chảy năng lượng mà xét, đồng bộ suất của bọn họ, đạt được một trình độ cực kỳ đáng sợ. Xem vết máu trên y phục bọn hắn, hẳn là theo đội có bác sĩ. Lại nhìn tổn hại trang bị trên người bọn họ thì thời gian bọn họ huấn luyện dã ngoại tại năng lượng hải chắc chắn không ngắn. Võ tướng của đối phương rất lão luyện, tiếp thụ nền tảng giáo dục quân sự chính quy vững chắc."

Dương Tử Thanh liên tục gật đầu, Hách Tư Cơ (Heskey) quả nhiên không hổ là lão tướng bồi dưỡng ra mấy viên tướng lĩnh bạch ngân, ánh mắt tinh tế còn lâu hắn có thể so được, thấy mầm biết cây.

"Binh đoàn số hai, hẳn phải là một đội dong binh đoàn." Hách Tư Cơ (Heskey) tiếp tục nói.

"Dong binh đoàn?" Dương Tử Thanh sửng sốt một lát: "Bọn họ cần dong binh đoàn làm cái gì?"

Thực lực của Dong binh đoàn kém xa binh đoàn chính quy cả mét. Cùng là binh đoàn bạch ngân, binh đoàn chính quy có thể dễ dàng phá hủy dong binh đoàn. Dong binh đoàn vô luận là tố chất, huấn luyện, trang bị, không thể đánh đồng với binh đoàn chính quy. Những dong binh đoàn trứ danh, có khác biệt về bản chất với những binh đoàn chính quy.

Thủ hạ của đối phương vậy mà lại có cả dong binh đoàn? Chẳng lẽ binh lực không đủ? Trong lòng Dương Tử Thanh nghi hoặc.

Hách Tư Cơ (Heskey) lắc đầu: "Không nên xem thường bọn họ. Nội dung bọn họ thao luyện, có mục tiêu rõ rệt. Thâm nhập trong phạm vi nhỏ, quấn giết giao chiến, phi thường sắc bén. Thống soái của đối phương, hẳn phải là muốn đưa bọn họ thành một binh đoàn am hiểu chiến đấu trên đường phố, ý nghĩ phi thường thiên tài!"

Hách Tư Cơ (Heskey) khen không dứt miệng.

Dương Tử Thanh còn nghi hoặc: "Như vậy cũng được sao?"

"Hẳn là khả thi." Hách Tư Cơ (Heskey) trầm ngâm: "Chỉ cần huấn luyện tăng về lượng, chuyên môn thiết kế chiến thuật, đề cao thực lực cá nhân. Binh đoàn như vậy cải tạo mà thành, tác dụng rất lớn. Ngươi xem trên người bọn hắn, đã không khí chất dong binh láu cá, mà lại có khí tức tinh nhuệ. Đội hình bọn họ nhìn như tản mạn, kỳ thực có huyền cơ khác, hẳn chính là chiến thuật thiết kế đặc biệt. Thống soái của đối phương, phi thường giỏi."

Hách Tư Cơ (Heskey) cực kỳ nhạy cảm với khí tức binh đoàn phóng thích ra.

Dương Tử Thanh chỉ chỉ mặt sau rõ ràng nhân số khá ít đội ngũ: "Đám đứng sau thì sao? Tựa hồ nhân thủ khá ít."

Bỗng nhiên, hắn đã có phản ứng, sắc mặt trở nên mất tự nhiên: "Thạch Sâm! Đó là Thạch Sâm!"

Thạch Sâm làm phản, vốn không phải chuyện gì lớn, hắn chỉ là một binh đoàn pháo hôi được giao binh đoàn trưởng không thực quyền. Nhưng mà Tôn Kiệt tướng lĩnh bạch ngân, cũng chết ở trong tay hắn, cái này mới khiến oanh động, cái tên này mới lần đầu tiên vang lên trong tai cao tầng Phồn Tinh châu.

Thần tình Hách Tư Cơ (Heskey) nghiêm túc hơn hẳn: "Đó là U Châu quỷ kỵ."

"U Châu quỷ kỵ?" Dương Tử Thanh sửng sốt, nhưng ngay lập tức hừ lạnh: "Thảo nào! U Châu quỷ kỵ chẳng có uy tín, đúng cái đám thay đổi thất thường!"

Danh tiếng U Châu quỷ kỵ phi thường không tốt, ngoại trừ chân giả khó phân biệt ra, hơn nữa có ác danh thí chủ, gương mặt Dương Tử Thanh lộ ra vẻ chán ghét.

"Không, bọn họ là U Châu quỷ kỵ chân chính." trên mặt Hách Tư Cơ (Heskey) lộ ra một tia hối hận hiếm thấy, bên trong Phồn Tinh châu vậy mà lại có U Châu quỷ kỵ chân chính, mà bản thân mình lại hoàn toàn không biết gì cả.

"U Châu quỷ kỵ chính gốc?" Dương Tử Thanh lại lần nữa sửng sốt.

Hách Tư Cơ (Heskey) biết Dương Tử Thanh chưa hiểu mấy thứ này bèn giải thích: "Trên thị trường U Châu quỷ kỵ giả nhiều thật ít, thập phần tràn lan. U Châu quỷ kỵ gốc cực ít, khảo hạch cực kỳ nghiêm ngặt, thực lực của bọn họ phi thường cường. Hiện tại có thể có năm trăm danh U Châu quỷ kỵ gốc đúng là phi thường khó có được! Không nên coi thường năm trăm người này, sức chiến bọn họ đấu phi thường kinh khủng. Bọn họ rất có khả năng là một nhóm U Châu quỷ kỵ cuối cùng, bây giờ chính là lúc khát vọng cực điểm vinh dự, trăm triệu không thể là địch!"

Dương Tử Thanh nghe thấy Hách Tư Cơ (Heskey) đánh giá đối với U Châu quỷ kỵ cao như thế, tức thì biết rõ bọn họ để tuột mất một con cá lớn, trong lòng thầm hối hận.

Cái đề tài này, cũng khiến cho hắn có chút không được tự nhiên, hắn vội vàng nói: "Mặt sau những tên toàn thân quang đoàn sao chứ?"

"Đó không phải binh đoàn." Hách Tư Cơ (Heskey) lần đầu tiên nói câu ngữ khí không xác định: "Có thể là cường giả."

"Cường giả?" Dương Tử Thanh có chút há hốc mồm.

Những quang đoàn dày đặc chi chít phập phềnh trên đội tàu, tối thiểu có mấy nghìn người. Mấy nghìn cường giả á? Không thể nào như vậy!

Đến cả đáy lòng Hách Tư Cơ (Heskey), đại khái cũng là cảm thấy không thể nào có đông đảo cường giả như thế, có chút do dự đáp lại: "Thực lực cá nhân không tệ, nhưng mà phối hợp quá kém, không, là hoàn toàn không có phối hợp, năm bè bảy mảng, vì vậy ta nói không phải binh đoàn. Quang đoàn trên người bọn họ hẳn phải là có kỳ diệu khác, còn việc nhiều người như vậy..."

Hách Tư Cơ (Heskey) cũng không biết nên nói tiếp như thế nào.

Dương Tử Thanh tỉnh táo lại: "Xem ra, thực lực của bọn họ rất cường."

"Phi thường cường!" Hách Tư Cơ (Heskey) dị thường khẳng định.

Hai người liếc nhau, vừa phấn chấn, vừa sầu lo.