Chiến Thần Bất Bại

Chương 641: Thạch sâm hành động




"Đường đến Bạch Sa châu đã bị phong tỏa."Người thương nhân sắc mặt tràn đầy lo lắng nói:"Một đoàn hải tặc không biết từ đâu tới đây, hiện nay xung quanh Bạch Sa châu đều là hải tặc.Đã có 1 vài thương đội gặp nạn rồi, các ngươi hãy nghe lời khuyên của ta,lúc này nghìn vạn lần không nên đi Bạch Sa châu, đợi cơn sóng gió này qua rồi tính sau.Ài, hiện tại các vụ làm ăn buôn bán cũng khó mà làm a."

Thấy đối phương cũng không còn hứng nói chuyện, Thạch Sâm cũng nhân tiện cáo từ.

"Lão đại, bay giờ làm sao? Nếu không thì chúng ta thay đổi tuyến đường đi Thương Châu..."

Thạch Sâm sắc mặt âm trầm,hắn thật không ngờ con đường trở lại Bạch Sa châu lại bị phong tỏa.Hắn tuyển đủ U Châu Quỷ Kỵ, đang cực kỳ hào hứng trở về Bạch Sa châu, không ngờ con đường phía trước lại bị chặn khiến hàng loạt thương đội phải dừng lại tại chổ này.

"Đi Thương châu làm gì ?"Thạch Sâm không vui mà ngắt lời:"Đám người đại nhân khẳng định còn chưa kịp ly khai Bạch Sa Châu, chẳng lẽ ta lại ngồi nhìn mà không cần biết đến sự an toàn của đại nhân?"

Hắn lẩm bẩm : "Cũng không biết Bạch Sa châu cuối cùng đã xảy ra chuyện gì ?"

Thạch Sâm có kinh nghiệm giang hồ phong phú , hải tặc tụ tập với số lượng lớn như vậy thì chắc chắn có người âm thầm thao túng. Bằng không chính là có đại tài phú đã hấp dẫn đám hải tặc này.

Mọi người đều tập trung ánh mắt vào Thạch Sâm, bọn họ đang chờ đợi Thạch Sâm đưa ra quyết định.

" Vì đại nhân, chúng ta phải trở lại!".Thạch Sâm trầm giọng nói:" Đại nhân đối đãi với chúng ta không tệ, bây giờ bản thân đại nhân đang rơi vào tình thế nguy cấp, nếu chúng ta không đến giúp thì sau này cũng đừng mong ngẩng mặt nhìn người!"

"Lão đại nói đúng!"

"Không sai! Cái mạng này cứ giao cho lão bản là được !"

Đám lão binh của Thạch Sâm nhao nhao hưởng ứng, còn đám tân binh mới gia nhập U Châu Quỷ Kỵ lại ngơ nhác nhìn nhau.Nếu không vì Thạch Sâm có uy tín khá cao, bọn họ sớm đã xoay người rời đi.

Thạch Sâm nhìn chăm chú đám tân binh này,trầm giọng nói:"Danh tiếng của U Châu Quỷ Kỵ ở bên ngoài thế nào , các ngươi rõ ràng hơn so với ta.Mấy năm nay bọn họ nhìn các ngươi với ánh mắt như thế nào ?Hiện tại đây chính là cơ hội dương danh cho bản thân mỗi chúng ta,cho U Châu Quỷ Kỵ,ta nghĩ điều sỉ nhục này các ngươi đã chịu đủ rồi.

Một người trẻ tuổi trang nghiêm thi lễ, trầm giọng nói:" Đại nhân dạy bảo đúng!Lần này chúng ta ra đi đã không nghĩ tới còn sống trở về.Chúng ta tuyệt đối không làm ô danh 4 chữ U châu Quỷ Ky.

Người thanh niên này tên là Hoắc Thanh, là một trong những người mạnh nhất trong đám người này , cũng là người mạnh nhất trong những năm gần đây của U Châu Quỷ Kỵ, trong những người mới của U Châu Quỷ kỵ có danh vọng cao nhất.

Thạch Sâm cũng vô cùng tán thưởng đối với Hoắc Thanh, U châu cuối cùng cũng xuất hiện một người có tài.

"Ngươi nói 1 chút cách nghĩ của ngươi xem?" Thạch Sâm nói.

"Chúng ta cần có 1 ít trang bị."Hoắc Thanh bình tĩnh lãnh đạm nói:"Như vậy chúng ta mới sức lực tự bảo vệ mình"

"Không sai, ta còn có chút tiền trong tay, vừa vặn có thể mua 1 vài trang bị."Thạch Sâm gật đầu nói.

Không nghĩ tới Hoắc Thanh lại lắc đầu:"có lẽ đi cướp thì tốt hơn."

"Cướp?"Thạch Sâm nhíu mày, hắn đối với việc làm trộm cướp cực kỳ bài xích,nghe được những lời này thì có chút mất hứng, chẳng lẽ hiện nay người mới của U Châu Quỷ Kỵ đã biến chất đến cái tình trạng này?

"Thuộc hạ không phải là ham muốn những món lợi nhỏ này."Hoắc Thanh vội vàng giải thích:"Nếu như chúng ta cần cướp lấy 1 ít trang bị thì có thể đóng giả làm 1 nhóm hải tặc, chúng ta có thể nương theo đối phương truy kích yểm hộ tới gần Bạch Sa châu."

Trán Thạch Sâm cũng từ từ giãn ra.

Hoắc Thanh nói tiếp :"Xung quanh Bạch Sa châu có nhiều hải tặc như vậy, ta tin tưởng chắc chắn sẽ có 1 vài nhóm nhỏ có tư tưởng đục nước béo cò.Hơn nữa , dù cho có người âm thầm thao túng nhưng số lượng hải tặc đông như thế, bọn chúng không thể nào quen biết hết lẫn nhau được.Hải tặc xưa nay chân lý vốn dựa vào nắm đấm , cho dù 2 bên có hiệp nghị thì nếu có cơ hội thôn tính lẫn nhau thì chắc chắn sẽ không bỏ qua.Có lẽ khu vực xung quanh Bạch Sa Châu chỉ sợ hiện tại đã thành 1 mảnh hỗn loạn, đối với chúng ta thì đây chính là cơ hội tốt!"

"Ý kiến không tệ."Thạch Sâm gật đầu, dứt khoát nói:"Cứ như thế mà làm!"

Một ngày sau.

Một chiếc chiến thuyền có chút rách nát xuất hiện ở Năng lượng Hải.Đêm qua bọn Thạch Sâm bất ngờ lẻn vào một chiếc chiến thuyền bỏ neo tại Cai Địa, thuận lợi lấy được chiếc chiến thuyền này.Chiếc chiến thuyền này vốn được một thương đội mua dùng để đi theo bảo vệ thương đội.

Lúc đoạt chiến thuyền phát sinh một chút ngoài ý muốn, hai bên đã xảy ra chiến đấu kịch liệt.

Cuối cùng bọn Thạch Sâm hữu kinh vô hiểm đoạt được chiến thuyền , nhưng mà chiến thuyền cũng bị hư hại nhất định, nhìn qua có chút tổn hại.Chẳng qua có điểm may mắn là trên chiến thuyền hàng hóa vô cùng phong phú, có số lượng lớn trang bị, tuy chỉ là mặt hàng thông thường nhưng có thể tạm thời trang bị cho bọn họ.

Trái lại quá trình chạy trốn còn nguy hiểm hơn nhiều.

Lúc đó xảy ra động tĩnh quá lớn khiến bảy tám chiến chiến thuyền ở phía sau truy kích, nếu không vì Thạch Sâm kinh nghiệm phong phú, lợi dụng địa hình Năng lượng hải phức tạp mà trốn thoát được đám người truy kích thì bọn họ e rằng phải nằm lại tại Năng lượng hải rồi.

Nhưng trải qua trận đánh này, dù là người tâm cao khí ngạo nhưng Hoắc Thanh cũng thực lòng tin phục Thạch Sâm.Đám người Hoắc Thanh tuy răng thực lực không thấp nhưng kinh nghiệm chiến trường thì không có,là gà con trong đám gà con, trước mặt 1 người dày dặn kinh nghiệm như Thạch Sâm căn bản là không đủ nhìn.

Thạch Sâm cũng mượn cơ hội này bắt đầu huấn luyện đám tân binh.

Khả năng chiến đấu của đám tân binh chưa bao giờ đáng tin cậy, thế nhưng những gã này đã vượt qua được thử thách trong kỳ huấn luyện, để có được danh hiệu binh sĩ U Châu Quỷ Kỵ thì thực thực lực của từng người tuyệt đối không có vấn đề.

Chỉ cần trải qua vài trận chiến, gặp qua máu thì những người có thực lực gà mờ này rất nhanh sẽ trở thành chiến sĩ hợp cách.

Về phần trở thành chiến sĩ ưu tú, bọn họ cần phải có thời gian và chiến đấu nhiều hơn.

Vùng Năng Lượng hải hỗn loạn này là điểm thí luyện tuyệt hảo, khắp nơi đều là hả tặc,tùy thời đều có thể gặp được nguy hiểm.

Phía trước có 3 chiếc chiến thuyền xông về phía bọn họ.

Đó là 3 chiếc thuyền của nhóm hải tặc nhỏ, nhưng mà cá nhỏ thì phải ăn tôm con.Nhìn thấy một chiếc thuyền đơn độc khiến đám hải tặc này nổi lên tâm niệm mơ ước.

Ba đánh một, nhìn thế nào thì bọn họ đều chiếm ưu thế.

Nhìn đám hải tặc trước mắt đang xông lại gần, Thạch Sâm cười nhạt.Hắn không nhìn đám Hoắc Thanh nóng lòng muốn thử thách bên cạnh mà ra lệnh chạy trối chết.

Trong quá trình chạy trốn, hắn thành công kéo dài đội ngũ đối phương.Hắn không chút do dự hạ lệnh xoay thuyền nhắm vào chiếc chiến thuyền gần nhất.

Trận chiến sau đó không còn nhiều pha hồi hộp.

Đám lính mới Hoắc Thanh lúc đầu còn có chút hoảng loạn, sau dưới sự chỉ huy của Thạch Sâm bắt đầu biến hóa có trật tự.Chiến đấu với cường độ không cao đối với đám lính mới này chính là cơ hội diễn luyện tốt nhất.

Khắc phục được chướng ngại tâm lý lúc đầu, đám tân binh biểu hiện bắt đầu có chiều hướng tốt hơn.

Liên tục tiêu diệt hai chiếc chiến thuyền, còn 1 chiếc cảm thấy tình huống không ổn liền quay đầu bỏ chạy.Thạch Sâm không có hạ lệnh truy kích mà đoạt lấy vật tư, trang bị đám hải tặc này thật ra cũng không tệ.

Bọn họ 1 đường chém giết đi tới, gặp hải tặc nhỏ lẻ liền xông lên, nhìn thấy nhóm lớn hải tặc thì chuồn mất.Bởi bọn họ chỉ có một chiếc chiến thuyền khiến nhóm lớn hải tặc không có hứng thú truy kích.Cá lớn nuốt cá bé, đám tôm nhỏ Thạch Sâm không đủ cho bọn chúng nhét kẽ răng.

Một đường chém giết này khiến đám tân binh U Châu Quỷ Kỵ rất nhanh trở nên lão luyện.Bọn họ bắt đầu hiểu được thế nào là lợi dụng lực lượng của bản thân, hiểu được cách phối hợp như thế nào, như thế nào thì có thể phát huy hết những gì ngày thường được huấn luyện.

Thành quả chiến đấu của bọn họ khá tốt, chiến lợi phẩm không ít, trong lúc bất tri bất giác tình hình ngày càng tốt, trang bị càng tốt hơn so với trước.Trong nhóm hải tặc bậc trung tuyệt đối thuộc loại trang bị tinh nhuệ.

Thạch Sâm cực kỳ khéo léo tự như 1 con cá chạch, tại những khe hở của đám hải tặc lặng lẽ tiến tới.

Càng đến gần Bạch Sa Châu,Thạch Sâm lại càng cẩn thận, bởi vì hắn có thể cảm giác được phòng vệ ở đây nghiêm chặt hơn nhiều.Thạch Sâm lúc này khẳng định trăm phần trăm giữa đám hải tặc nhất định có hiệp nghị nào đó.

Nơi đây đều là các đoàn hải tặc lớn, mỗi đoàn hải tặc ở 1 vị trí cố định, bọn chúng không chạy loạn mà mỗi đoàn hải tặc đều cố thủ 1 khu vực.

Bọn chúng cơ hồ hoàn toàn phong tỏa Bạch Sa Châu.

Không có binh đoàn nào có thể xuyên qua phòng tuyến phong tỏa này.

Thạch Sâm trong lòng thất kinh, người nào có thể làm ra đại thủ bút kinh người ,huy động được lượng lớn hải tặc như thế.Mỗi đoàn hải tặc phụ trách phong tỏa vòng trong đều có tiếng tăm lừng lẫy trong giới hải tặc, mỗi đoàn đều là anh hào chiếm cứ 1 phương.

Có thể đem lực lượng khổng lồ như thế tụ hợp cùng 1 chỗ,thực lực của người đứng phía sau quả thực là đáng sợ!

Chẳng qua Thạch Sâm dị thường tinh tế, phong tỏa tuy rằng nghiêm mật nhưng đối với binh đoàn đại quy mô vẫn còn có chút sơ hở nhỏ.Thạch Sâm quay lại khu vực bên ngoài, chém giết 1 nhóm hải tặc nhỏ, chọn 1 chiếc chiến thuyền nhỏ cực kỳ không bắt mắt.

Chiến thuyền loại nhỏ này về lý thuyết chỉ có chỗ cho 40 người.

Nhưng Thạch Sâm lại đưa tất cả mọi người lên thuyền, đem mọi chỗ trống lấp trên thuyền đều lấp đầy.Sau đó Thạch Sâm điều khiển chiếc chiến thuyền nhỏ này tiến vào khu vực bên trong.

Mãi đến lúc này bọn Hoắc Thanh mới giật mình kinh ngạc phát hiện, Thạch Sâm đến tột cùng là có bao nhiêu lợi hại !

Thạch Sâm có thể phát hiện tung tích đối phương từ rất xa, sau đó tại lúc đối phương chưa kịp phát hiện liền trốn đi.Hắn đi lại trong Năng Lượng hải giống như ở nhà, những vòng xoáy nguy hiểm , loạn lưu,năng lượng đoàn trở thành yểm hộ tốt nhất đối với hắn.

Có 1 lần bọn họ trốn dưới 1 cái năng lượng dòng xoáy thật lớn khiến mỗi người đều kinh hồn táng đảm.

Trên đỉnh đầu, năng lượng dòng xoáy phát ra tiếng rít khiếp người khiến bọn họ dựng tóc gáy, không cần nói đến tiểu chiến thuyền như bọn họ, đến cả chiến hạm khổng lồ nhìn thấy vòng xoáy sợ bị cuốn vào trong đó mà tránh ra xa.

Thế nhưng Thạch Sâm lại có thể ở phía dưới năng lượng dòng xoáy cuồng bạo tìm được 1 khu vực gió êm sóng lặng.

Dưới năng lượng dòng xoáy khổng lồ có đường kính đến hơn mấy chục dặm, Thạch Sâm thần sắc bình tĩnh uống nước ăn cơm, nói chuyện cười đùa.Chỉ riêng phần khí độ này đủ để cho bọn Hoắc Thanh kính phục.Thủ doạn của Thạch Sâm không chỉ có từng này, hắn để cho bọn Hoắc Thanh theo dõi thời gian đội tuần tra tàu xuất hiện, sau đó dạy bọn họ tính toán ra bảng giờ giấc phiên trực của đội tuần tra đối phương.

Bọn họ hữu kinh vô hiểm mà xuyên qua phòng tuyến tuần tra đối phương, giờ đây đám người Hoắc Thanh đã đem Thạch Sâm tôn sùng như thần nhân.

Thế nhưng ngẫu nhiên nhắc đến Binh đại nhân, nhìn thấy Thạch Sâm đại nhân kia mặt đầy sùng kính,ngay cả những lão tiền bối kia cũng bội phục không thôi khiến đám người Hoắc Thanh trong lòng tràn ngập hiếu kỳ.

Đối với bọn họ, Thạch Sâm đại nhân đã vô cùng lợi hại, Binh đại nhân kia còn lợi hại hơn so với Thạch Sâm đại nhân thì không biết lợi hại đến cái tình trạng gì a.

Danh tướng không nhỉ ?

Thật khiến cho người ta mong đợi!

Dưới sự chỉ huy thủ hạ của Thạch Sâm, chiếc chiến thuyền loại nhỏ không có chút thu hút này cuối cùng cũng xuyên qua tầng tầng phong tỏa đến được Bạch Sa châu.