Chiến Thần Bất Bại

Chương 4966




Chương 4966

Thật ra Tiêu Chính Văn làm như vậy cũng có ý giáng hoạ cho người khác, dẫu sao điều Tiêu Chính Văn không hy vọng nhìn thấy nhất là thế tục Hoa Quốc gặp phải đại nạn!

Tạm thời chưa bàn tới việc bên phía nhà họ Trần sẽ báo thù ra sao, chỉ riêng mấy người Hồng Ấn, để giành lấy sắt mẹ chắc chắn cũng sẽ theo sát Tiêu Chính Văn như hình với bóng!

Thông tin Tiêu Chính Văn tới âm phủ lan truyền khắp Đông Vực rất nhanh, không ít người đều kinh ngạc vì điều này.

“Cho dù muốn trốn chạy thì cậu ta cũng nên chạy về thế tục Hoa Quốc mới phải, sao lại chạy tới âm phủ vậy chứ?”

“Lẽ nào cậu ta muốn giáng hoạ cho người khác sao? Thế nhưng giữa cậu ta và âm phủ có mối thù máu đói”

“Chưa chắc, đại tướng Dạ Xoa của âm phủ khi trước cũng bị Dạ Ma Thiên đánh cho trọng thương, kẻ thù của kẻ thù chính là bạn bè!”

Không ít người đều đang rì rầm bàn tán.

Hai người Hồng Ấn và Dạ Ma Thiên vừa đi được nửa đường thì đã hay tin Tiêu Chính Văn thâm nhập vào âm phủ.

“Tên Tiêu Chính Văn này cũng có chút toan tính đấy! Cậu ta biết rõ chúng ta sẽ không dễ dàng bỏ qua, vậy nên mới lập tức tháo chạy tới âm phủ!”

“Tới nơi đó, thực lực cũng chúng ta cũng sẽ bị áp chết”

Hồng Ấn đoán được ý đồ thực sự của Tiêu Chính Văn!

Dâu sao khi trước Tiêu Chính Văn cũng từng tiến vào âm phủ, hơn nữa còn làm dấy lên những đợt sóng lớn ở nơi này.

Bây giờ Tiêu Chính Văn lại gióng trống khua chiêng tiến vào âm phủ, rõ ràng có mang theo.

mấy phần khiêu khích.

“Âm phủ?”

Biết được tin này, Trần Phong đang lao như bay tới cũng không khỏi nhíu mày.

“Tiêu Chính Văn, lẽ nào anh cho rằng tới âm phủ là có thể trốn được kiếp nạn này sao? Hừ!

Cho dù anh có chạy tới chân trời thì Trần Phong tôi cũng nhất định phải tiễn anh lên đường!”

Giọng nói của Trần Phong vang vọng khắp bốn phương chỉ trong nháy mắt, khi sấm chớp.

đan xen cùng với mây đen, cánh cửa lớn thông tới âm phủ cũng bị vô vàn thiên lôi đánh vỡ!

Hàng vạn ánh hào quang xuất hiện, Trần Phong khí thế bừng bừng giết về phía lối vào âm phủ!

Đúng vào lúc này, một thanh kiếm dài màu đỏ lao qua ngang trời, ánh kiếm chiếu xuống chèn ép bốn phương!

Vô vàn tia sáng màu bạc từ trên trời chiếu xuống, một người đàn ông mặc đồ đen tiến ra trước một bước và giết về phía lối vào âm phủ!

Hồng Ấn liếc nhìn người đàn ông mặc đồ đen, nhíu mày nói: “Dạ Ma Thiên, chuyến đi này của Lăng Phùng e rằng lành ít dữ nhiều rồi. Ngạo Dương ở vùng ngoài lãnh thổ cũng không phải là đối thủ của Tiêu Chính Văn, Lăng Phùng tới âm phủ, thực lực chắc chắn sẽ sụt giảm đi nhiều, sao có thể là đối thủ của Tiêu Chính Văn được đây?”