Chiến Thần Bất Bại

Chương 4950




Chương 4950

Trần Ngạo cũng quay đầu lại nói với Tiêu Ghính Văn: “Thật ra cho dù anh không nghĩ cho bản thân thì cũng phải nghĩ cho hàng chục triệu người dân trong giới thế tục chứ?”

“Hoa Quốc có thể kéo dài đến ngày hôm nay thật không dễ dàng gì, anh chỉ có thể đại diện cho chính mình, cho dù anh có thể đặt sự sống và cái chết sang một bên, nhưng những người khác thì sao?”

“Lẽ nào ai cũng như anh, không màng sống chết, đấu với Chư Thiên Thần Giới đến cùng sao?

Hơn nữa, anh phải hiểu rằng một khi xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì bọn họ sẽ tàn sát giới thế tục, trong đó cũng bao gồm cả Hoa Quốc!”

“Ừ, cũng có lý!”

Nói xong, Tiêu Chính Văn quay lại nhìn Điền Khải nói: “Anh cũng là một trong những người kế vị của nước Tề nhỉ?”

Vừa dứt lời, khí tức của Tiêu Chính Văn đột nhiên thay đổi, Điền Khải bỗng cảm thấy căng thẳng.

Một giây sau, một luông sức mạnh khống chế khiến Điền Khải tái mặt, mồ hôi chảy ròng ròng.

Lúc này, hắn mới nhớ ra lúc trước hắn đã tính kế với Tiêu Chính Văn ở Minh Hà, nhưng cuối cùng lại rơi vào bấy của Tiêu Chính Văn, đến bây giờ trong cơ thể hắn vẫn còn khí tức khống chế của Tiêu Chính Văn.

Chỉ cần Tiêu Chính Văn động một ngón tay, mạng sống của hắn sẽ kết thúc.

“Nếu anh đã quan tâm đến sự sống chết như vậy thì tôi sẽ cho anh thấy thế nào là cái chết thật sự! Quỳ xuống!”

Tiêu Chính Văn lạnh lùng nói.

“Tiêu Chính Văn, anh dám!” Trần Ngạo sa sầm mặt lại.

Dù sao Điền Khải cũng là người của hắn, hơn nữa nơi đây còn là nhà họ Trân, dám đánh chó của hăn ngay trước mặt hắn, còn không thèm chào hỏi?

“Muốn lấy lại sắt mẹ thì câm miệng lại!”

Tiêu Chính Văn còn không thèm liếc nhìn Trần Ngạo mà chỉ giận dữ quát.

“Quỳ xuống, hoặc là chết!” giọng Tiêu Chính Văn đầy sát khí.

Điền Khải liếc nhìn Trần Ngạo. Thấy đối phương quay mặt sang chỗ kháe, cố ý không nhìn mình, Điền Khải cũng chỉ đành nghiến răng, quỳ xuống trước mặt Tiêu Chính Văn.

“Dập đầu!”

Tiêu Chính Văn lạnh lùng nói.

Nghe vậy mọi người đều vô cùng kinh ngạc.

Sau khi Điền Văn ra đi, Điền Khải chính là Thái Tử nước Tề, vậy mà Tiêu Chính Văn lại dám bảo Thái Tử quỳ lạy?

Điều này không chỉ sỉ nhục một mình Điền Khải, mà còn sỉ nhục toàn bộ người nước Tê.

“Chỉ cần anh cúi lạy, tôi sẽ thu lại sức mạnh khống chế, trả lại sự tự do cho anh, những người có mặt ở đây đều có thể làm chứng, Tiêu Chính Văn tôi nói được làm được!”

Tiêu Chính Văn cúi nhìn Điền Khải, trâm giọng nói.

“Bịch bịch bịch!”

Điền Khải quỳ lạy ba lần không chút do dự, sau đó ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm vào Tiêu Chính Văn.