Chiến Thần Bất Bại

Chương 4815




Chương 4815

 

Nhìn thấy cảnh tượng thê thảm trước mặt, gương mặt Sở Giang Vương hiện lên nụ cười ăn năn.

 

Nếu không phải ông ta quá xem thường Tiêu Chính Văn, cộng thêm việc đánh giá bản thân mình quá cao thì sẽ không có tai họa ngày hôm nay.

 

Lúc này ông ta chỉ còn một một chút khí tức, thậm chí không thể truyền mọi chuyện xảy ra ở đây cho thế giới bên ngoài.

 

Lại một tử khí bị lấy ra khỏi người Sở Giang Vương, cơ thể Sở Giang Vương ngã xuống đất như cây khô héo úa.

 

Sở Giang Vương – một trong thập điện Diêm Vương cứ thế chết dần chết mòn.

 

Tiêu Chính Văn vẫn chắp tay hai sau lưng, ánh mắt hiện lên sát khí.

 

“Đi thôi!”

 

Vừa dứt lời Tiêu Chính Văn bước lên vầng sáng rời đi.

 

Hiên Viên Ngự cũng vội vã theo sau.

 

Đến hiện giờ Hiên Viên Ngự vẫn còn ngơ ngác, cảnh tượng vừa rồi như một giấc mộng hoang đường.

 

Lúc nãy người mà Tiêu Chính Văn giết không phải ai khác mà là Sở Giang Vương – một trong thập điện Diêm Vương.

 

Hàng chục ngàn năm nay, trước tiên không nói đến việc dám hay không, mà cả âm phủ này có mấy ai có thể đánh lại ông ta? Chiến thần bất bại

 

Chỉ xét về thực lực cũng đã đủ khiến cả âm phủ này không ai dám khiêu chiến với ông ta.

 

Nhưng một người như thế mà lại chết trong tay Tiêu Chính Văn.

 

Ngay cả Hiên Viên Ngự cũng không dám tin cảnh tượng mình vừa thấy đã xảy ra.

 

Hơn nữa cả cung Sở Giang Vương cũng bị Tiêu Chính Văn hủy diệt chỉ trong một chiêu, thậm chí không một ai có thể chạy thoát.

 

Đây đúng với từ tàn sát.

 

Nhìn bóng lưng của Tiêu Chính Văn, Hiên Viên Ngự hồi lâu sau cũng không thể bình tĩnh được.

 

Không lâu sau Tiêu Chính Văn lại bay đến trên bầu trời Vy Hào.

 

Khi khí tức Tiêu Chính Văn bao phủ trong điện thần Hiro của Vy Hào ở âm phủ, Abe Seimei rùng mình.

 

Ông ta quá quen với cảm giác này, chính là khí tức của người đàn ông đó.

 

Lúc này một ông lão tóc bạc phía sau ông ta đang yên tĩnh ngồi đằng sau, ông lão còn đang ôm một thanh kiếm võ sĩ trong ngực.

 

Khí tức Tiêu Chính Văn lao đến trên bầu trời, ông lão mở mắt ra.

 

Khoảnh khắc đôi mắt nghiêm nghị đã trải qua năm tháng của ông ta mở ra, cả bầu trời như xuất hiện một luồng sấm sét.

 

Tiêu Chính Văn chỉ cúi đầu nhìn điện Hiro, sau đó tiến ra một bước, ngay sau đó đã đứng trong điện Hiro.

 

Từ lúc bước vào điện Hiro, Hiên Viên Ngự thậm chí còn cảm thấy hơi sợ hãi.

 

Nếu Tiêu Chính Văn lại tiêu diệt điện Hiro chắc chắn sẽ làm chấn động cả âm phủ.