Chiến Thần Bất Bại

Chương 4809




Chương 4809

 

“Người như vậy cũng phải chết ở cung Sở Giang Vương, đúng là trời độ anh tài!” Abe Seimei nhìn lên bầu trời xa xôi, khế thở dài.

 

Trước khu đất rộng lớn đối diện cung Sở Giang Vương, mấy chục nghìn người lạnh lùng nhìn Tiêu Chính Văn và Hiên Viên Ngự đi về phía cung Sở Giang Vương.

 

“Hừ, chủ động đến tìm đường chết à?” một người đàn ông trung niên chế nhạo, quay người lại.

 

Trước cửa chính cung Sở Giang Vương, rất nhiều người không thể nhìn thấy góc bên kia.

 

Một luồng uy lực vô cùng đáng sợ bao phủ lấy Tiêu Chính Văn và Hiên Viên Ngự như thủy triều ập đến.

 

Tiêu Chính Văn và Hiên Viên Ngự một trước một sau từng bước đi về phía trước, đi đến quảng trường cung Sở Giang Vương dưới ánh nhìn chăm chú của hàng ngàn người.

 

Lúc này bên ngoài quảng trường đã có hàng ngàn ánh mắt sắc lạnh tràn đầy sát khí nhìn chăm chằm Tiêu Chính Văn và Hiên Viên Ngự.

 

“Hôm nay nếu các người đã đến thì sẽ ở lại đây mãi mãi”.

 

Bỗng có một giọng nói già nua vang lên trong cung Sở Giang Vương, giọng nói đó vang vọng cả bầu trời như sấm rền.

 

Chỉ một câu nói bình thường đã khiến mặt đất sông núi ở hàng trăm cây số chấn động, ngay cả tầng mây trên bầu trời cũng rơi xuống cả trắm mét.

 

Đây là cao thủ Thiên Cảnh cấp bốn, là thực lực của Nguy Thiên Tiên.

 

Thiên Tiên vẫn là mục tiêu cuối cùng mà những người trong võ thuật theo đuổi, mà Thiên Cảnh cấp bốn đã đạt đến cảnh giới Ngụy Thiên Tiên, mặc dù lúc này đối phương vẫn không phải là Thiên Tiên thật nhưng cũng siêu phàm như mọi người nghĩ.

 

Trong truyền thuyết, những người thật sự đạt đến thực lực Thiên Tiên thường là những người một mình có thể tiêu diệt cả tỉnh hà, thậm chí những người này đã ngộ đạo được chân lý của Quy Chân.

 

Hơn nữa đạt đến cảnh giới hòa làm một thể với trời đất, vũ trụ.

 

Nghe cách nói của thời xưa Hoa Quốc, những người này đều đã đi đến cảnh giới đỉnh cao của loài người.

 

Thế nên mới nhảy ra khỏi tam giới, không ở trong ngũ hành.

 

Ngao du giữa đất trời, nên được gọi là tiên.

 

Cao thủ đạt đến bước này đã thoát khỏi sự ràng buộc của trận pháp, thuật pháp, thậm chí có thể làm được nói sao trở thành như thế, thân thể như trời đất, ý nghĩ như thiên đạo.

 

Tùy tiện nói ra một câu nào đó đã thể hiện đạo lý chính đại của trời đất.

 

.~..

 

Ông lão trước mặt này mặc dù chưa đạt đến mức đáng sợ đó nhưng chỉ một câu nói cũng có thể làm chấn động trời đất.

 

Uy thế này đã vượt ra khỏi phạm vi của uy lực, càng vượt xa dự liệu của người thường.

 

Ông lão đứng dậy đi về phía quảng trường ngoài cung Sở Giang Vương, tiên âm lượn lờ xung quanh, những đám mây đầy màu sắc, vô số hoa thơm từ trên trời rơi xuống, vô số tia sáng gần như phản chiếu toàn bộ bầu trời.

 

Đây là người đã đạt đến cảnh giới Nguy Tiên, cũng chỉ có đạt đến cảnh giới này mới được trời đất đón nhận.