Chiến Thần Bất Bại

Chương 4796




Chương 4796

 

Dù là Thuỷ Hoàng Đế năm đó, dù là những Đế Vương được đất trời công nhận thì cũng chẳng thể đối kháng được với xích Câu Hồn!

 

Chỉ là La Thiên Hựu vẫn chưa kịp cười ra thành tiếng, nụ cười của ông ta đã lập tức đông cứng trên mặt!

 

Bởi vì một giây sau, sợi xích đen sì kia đã trở nên nát vụn!

 

“Chuyện này…chuyện này không thể nào! Xích Câu Hồn của tôi sao có thể vỡ vụn cơ chứ?”, La Thiên Hựu trợn trừng hai mắt, nhìn đoạn xích sắt còn lại trong tay với vẻ không dám tin.

 

“Thần hồn của Tiêu Chính Văn tôi đâu phải là thứ mà ông có thể dễ dàng lấy đi?”, Tiêu Chính Văn cười lạnh lùng, nói.

 

“Khụ!”

 

Cùng lúc xích Câu Hồn trở nên nát vụn thì La Thiên Hựu cũng phun ra một ngụm máu lớn!

 

Ông ta không những chẳng thể kéo được thần hồn của Tiêu Chính Văn ra khỏi thân xác đó mà ngược lại vì xích Câu Hồn nát vụn mà còn bị cắn trả!

 

Mười phán quan còn lại cũng đồng loạt ngây dại!

 

Xích Câu Hồn đó cũng là một trong số mười thần vật của âm phủ, đừng nói Tiêu Chính Văn chỉ là một người bình thường, dù là những nhân tài có tu vi tối cao hoặc là Đế Vương trong nhân gian thì cũng chẳng ai có thể thoát được khỏi xích Câu Hồn!

 

Chứ đừng nói là khiến cho xích Câu Hồn trở nên nát vụn!

 

Rất rõ ràng, bọn họ đã tiến vào trong một cục diện chết chóc rồi!

 

Tiêu Chính Văn vừa dùng cơ thể mạnh mẽ của Hạo Thiên, đồng thời còn đủ để khắc chế Thần Long do khí tức của rồng thật hoá thành!

 

Như vậy thì bọn họ còn biết đánh kiểu gì nữa đây?

 

Gần như phương diện nào cũng bị Tiêu Chính Văn áp chế và giới hạn!

 

Vào khoảnh khắc mười phán quan đang ngẩn ra, Tiêu Chính Văn đã lao tới chém giết chỉ trong nháy mắt!

 

Chỉ thấy một tia sáng màu vàng rạch ngang bầu trời, một ngôi sao đỏ loé lên từ lồng ngực của Tiêu Chính Văn!

 

Thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ mang theo khí tức càn quét bốn phương cứ thế xuất hiện!

 

Một giây sau, một màn mưa máu cứ thế phun ra, ngay sau đó, một phán quan trong số đó hoá thành bụi máu và tan biến trong không trung!

 

Sau khi vị phán quan đầu tiên chết, một vị phán quan khác cũng bị Tiêu Chính Văn đánh thành sương máu.

 

Tiêu Chính Văn cầm thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ, thanh giáo như rồng bay khắp nơi, sát khí chấn động cả hư không.

 

Tiêu Chính Văn lúc này như thần tiên giáng thế, bất khả chiến bại.

 

Mười vị phán quan đều không phải là đối thủ của Tiêu Chính Văn, những người còn lại còn chưa kịp quản ứng, đã bị Tiêu Chính Văn đánh cho tán loạn.

 

Mỗi khi mũi giáo phóng ra đều sẽ có một người hóa thành sương máu, gi3t ch3t tất cả, không chừa một ai.

 

Lúc này, mọi người kinh ngạc nhìn trận chiến sinh tử trong hư không đến mức không nói nên lời.