Chiến Thần Bất Bại

Chương 4782




Chương 4782

 

“Bùm!”

 

Hai luông sức mạnh va chạm chiến mọi người đang quan sát đều bị chói mät trong giây lát.

 

“Tiêu Chính Văn, tôi khuyên anh nên biết điều, nếu dám phá hỏng đại cục của tôi thì cho dù anh trở về vùng ngoài lãnh thổ, cũng chắc chắn phải chết!” Tả Phượng Kiều lạnh lùng nói.

 

Cùng lúc đó, một quyển thiên thư xuất hiện trên đầu Tiêu Chính Văn, áp xuống không hề báo trước.

 

Quyển thiên thư đó như đến từ thời cổ đại, đem theo khí tức cổ xưa và uy nghiêm, tỏa sáng.

 

Ánh sáng đó như lưỡi kiếm sắc nhọn, mà quyển thiên thư kia cũng nặng như núi.

 

Tiêu Chính Văn tung một chưởng.

 

Chưởng này đem theo sức mạnh Quy Chân và uy lực trời đất.

 

Chỉ một đòn tùy ý cũng có thể làm rung chuyển trời đất, vượt xa ngoài dự liệu của đối phương.

 

Đòn tấn công này có vẻ đơn giản nhưng lại chứa đựng sức mạnh vô song, như huy động cả trời đất một phương. Mặc dù Tả Phượng Kiều rất ngạc nhiên, nhưng cô ta không hề hoảng sợ.

 

Cũng tung một chưởng đem theo uy lực trời đất vô song.

 

Lúc hai người đối đầu, Tiêu Chính Văn đã bước lên gần Tả Phượng Kiều, trước khi Tả Phượng Kiều kịp định thần lại, Tiêu Chính Văn đã vươn tay nảm lấy vai cô ta.

 

Tả Phượng Kiều không ngờ thân pháp của Tiêu Chính Văn lại kỳ dị khó đoán như vậy, cô ta khẽ lay vai, cố gắng thoát ra khỏi tay Tiêu Chính Văn.

 

“Muốn chạy sao? Muộn rồi!”

 

Tiêu Chính Văn chế nhạo.

 

Một cánh tay của Tả Phượng Kiều bị Tiêu Chính Văn bẻ ra sau.

 

Thậm chí cả nhân vật thần bí chiếm cơ thể Tả Phượng Kiều cũng bị Tiêu Chính Văn lôi ra ngoài.

 

Đối phương không ngờ Tiêu Chính Văn sẽ ra tay như vậy, càng không ngờ Tiêu Chính Văn sẽ kéo hắn ra khỏi cơ thể Tả Phượng Kiều.

 

Nhưng người bí ẩn đó cũng biết rõ Tiêu Chính Văn không thể để lộ danh tính của mình trước mặt mọi người, nếu không sau này sẽ không còn chỗ đứng ở vùng ngoài lãnh thổ.

 

Nhưng người hản đang phải đối mặt là Tiêu Chính Văn, sao có thể dễ dàng trốn thoát được.

 

Hăn cổ thử vài lần nhưng đều bị Tiêu Chính Văn bắt lại một cách dễ dàng.

 

“Tiêu Chính Văn! Anh thật ép người quá đáng!

 

Hôm nay tôi sẽ liều chết với anh!”

 

Vừa dứt lời, linh hồn kia biến thành một tia sáng chói mắt.

 

Trong giây tiếp theo, một tiếng nổ lớn vang lên, đối phương thấy không thể chạy thoát, cho nên chọn cách tự hủy.

 

Tiêu Chính Văn chế nhạo, muốn anh chết cùng sao? Đâu có dễ dàng như vậy!

 

Tiêu Chính Văn phất tay, một luồng sáng vàng bao lọc lấy linh hồn kia.

 

Nhìn thấy cảnh này, chủ nhân linh hồn kia sững sờ, hung hăng nhìn Tiêu Chính Văn, nhưng †ất cả đã quá muộn.