Chiến Thần Bất Bại

Chương 476: Ta biết như vậy là không tốt




Tiểu Nhị phiêu phiêu nhẹ nhàng bay tới trước mặt Đường Thiên.

Đường Thiên thấy được rõ ràng quả nhiên chính là Đại Hùng Tinh Tán, nhưng mà tại sao tên gia hỏa này học được Đại Hùng Tinh Tán từ bao giờ chứ.?. Đường Thiên hoàn toàn không rõ đã xảy ra chuyện gì nữa.

Đường Thiên chụp lấy Tiểu Nhị đưa đến trước mặt mình, nhìn chăm chú tỉ mỉ cẩn thận.

Rất nhanh sau đó Đường Thiên phát hiện được chi tiết lạ, xunh quanh Tiểu Nhị có 1 vòng năng lượng nhàn nhạt đang xoay quanh, những năng lượng này cực kỳ tinh thuần, so với chân lực trong cơ thể của chính mình thì còn có phần tinh thuần hơn.

Hơn nữa năng lượng có ở trong không khí xung quanh cũng tự động hướng về phía Tiểu Nhị mà tụ tập xoay quanh nó, Tiểu Nhị lúc này tựa như 1 cái nam châm có thể hấp dẫn năng lượng xung quanh nó tụ tập lại quanh người nó.

Có chút ý tứ.

Đường Thiên lập tức cảm thấy hứng thú vơi việc đang xảy ra, rất hiển nhiên là Tiểu Nhị có rất nhiều chỗ thần kỳ mà hắn không thể nào giải thích được. Tâm niệm của hắn vừa động thì Tiểu Nhị đã tiến lại gần nhập vào trong cơ thể Đường Thiên.

Ông ông.!.

Tinh lực xunh quanh lấy tốc độ kinh người hướng về phía Đường Thiên tụ tập lại một cách nhanh chóng làm cho Đường Thiên giật nảy mình. Rất nhanh chóng các luồng tinh lực chạy dọc theo cổ tay Đường Thiên sau đó không ngừng biến ảo thành 1 dạng năng lượng trong suốt hình ô phủ đầy tinh mang xuất hiện ở trong tay Đường Thiên.

Đại Hùng Tinh Tán.

Đường Thiên hoa cả mắt, choáng váng vì không biết cái gì đang xảy ra nữa.

Hắn hoàn toàn có thể cảm nhận được rõ ràng là Đại Hùng Tinh Tán đang ở trong tay mình ẩn chứa lực lượng kinh người, mỗi 1 ngôi sao ở trên mặt tinh tán đều mang theo 1 nguy hiểm trí mạng khôn cùng. Đường Thiên nhẹ nhàng chuyển động cán ô, những ngôi sao ở trên mặt tinh tán chớp sáng chớp tắt, giống như là hình thái giọt sương, dọc theo mặt ô chảy xuống dưới, xoay quanh thân thể Đường Thiên trông rất đẹp mắt.

Đường Thiên hiểu được chút ít, bỗng nhiên hắn tung ra 1 quyền về phía trước. Nắm tay Đường Thiên mới động một chùm sao phảng phất bị quyền phong của Đường Thiên tác động lên liền quấn lên nắm tay hắn, hóa thành 1 đạo quyền mang sặc sỡ rồi trong nháy mắt quyền mang đã chìm vào trong không khí.

Bộp.!.

Một tiếng vang nhỏ vang lên, toàn bộ ngôi sao có trong quyền mang đồng thời bạo liệt, 1 đoàn quang mang cũng không chói mắt sáng lên, lông tóc trên người Đường Thiên đồng loạt dựng đứng lên, hắn rõ ràng có thể cảm thụ được sự sụp đổ phát sinh trong quang mang, ngay cả ở trong không gian cũng phát sinh sự sụp đổ.

Thật đáng sợ.!.

Đường Thiên bị chính một quyền này của mình dọa cho ngây ngất.

Thật lâu sau đó hắn mới bình tĩnh trở lại được, tâm niệm của hắn chợt động đã thấy Tiểu Nhị chậm rãi bay ra ngoài cơ thể hắn. Tiểu Nhị đang đỡ lấy tinh tán, rồi như 1 vụ khí phập phềnh trôi nổi ở trước mặt Đường Thiên, khuôn mặt nhỏ nhắn lạnh lùng không có chút biểu cảm nào cứ lừng lững bay đi bay lại.

"Tiểu Nhị, làm sao mà ngươi học được cái này thế.?." Đường Thiên ngồi chồm hỗm chỉ vào tinh tán ở trong tay Tiểu Nhị hỏi.

Tiểu Nhị nhìn lại Đường Thiên vẻ mặt mờ mịt không hiểu.

Được rồi… Nghe nhạc hiệu đoán chương trình kiểu này đặt tên cho nó như vậy không sai chút nào.!.

Nhị hàng.( Con hàng lởm )

Đường Thiên chống cằm suy nghĩ đăm chiêu, uy lực của quyền vừa xuất ra vừa rồi thật là phi thường, nhưng Đường Thiên cũng không vì chuyện này mà hưng phấn. Bởi vì đó là uy lực của Đại Hùng Tinh Tán chứ không phải uy lực của hắn tạo ra, mà Đại Hùng Tinh Tán là do Tiểu Nhị triệu hồi ra. Tiểu Nhị chính là võ hồn của mình, Đường Thiên lại phát hiện ra rằng Tiểu Nhị có thể hoàn toàn hoạt động độc lập, tuy rằng Tiểu Nhị cùng Đường Thiên có được sự tương thông trong tâm thần nhưng mà Tiểu Nhị cũng không chịu quá nhiều sự khống chế của mình.

Ngay cả lực lượng của mình như thế nào còn không biết thì làm sao có thể coi là lực lượng của mình được.

Đường Thiên không cho vậy là đúng, đối với việc bọn người Tỉnh Hào đại ca lĩnh ngộ được hồn vực của chính mình làm cho Đường Thiên vô cùng sốt ruột, hắn tự hỏi bao giờ bản thân mình mới có hồn vực chứ.?.

Bỗng nhiên Đường Thiên cảm thấy chính mình phải suy nghĩ cẩn thận cho con đường tương lai của mình sắp đi, tạm thời việc sức mạnh không đủ cũng không quan hệ, nhưng nếu như ngay cả phương hướng của mình sắp tới đi như thế nào cũng không có vậy thì xác định dần là vừa. Thực lực của bản thân mình bây giờ cũng không phải là kém nhưng mà sau này nên tu luyện như thế nào thì cũng không rõ ràng, quả nhiên là chính mình đã quá nóng ruột với bản thân mình rồi.

Đường Thiên nghĩ tới việc địch nhân tương lai của mình đều là cấp bậc thánh giai, mà bản thân mình đối với thánh giai thì hoàn toàn mù tịt, vậy thì làm sao mà pk thắng được người khác đây cơ chứ.?

Không được, ta phải biết rõ ràng chuyện này.

Đường Thiên tìm người triệu Lương Phong tới để hỏi chuyện, Lương Phong vừa tới nơi đã bị Đường Thiên vồ vập:"Ngươi mau nói cho ta biết thêm một chút về thế giới của thánh giai đi nào.!."

"Thế giới của thánh giai.?." Lương Phong lờ mờ hiểu được ý định của Đường Thiên, bất quá thật vất vả mới có được cơ hội thể hiện bản thân nên hắn phải cẩn thận cân nhắc biểu hiện làm sao cho thật tốt, sau một hồi cân nhắc ngược xuôi mới mở miệng chém nhiệt tình: "Ở trên Thiên Lộ, thánh giai là võ giả đỉnh cao, nhưng mà chỉ có sau khi phong thánh mới biết được thánh giai chỉ là 1 cánh cửa tu luyện, chỉ sau khi vượt qua cánh cửa này mới có thể nhìn rõ được chân chính bổn nguyên của thế giới này. Thế giới của thánh giai so với tưởng tượng của người bình thường lớn hơn rất nhiều......"

"Thánh giai là người thuyết pháp nơi thế tục, bình thường chúng ta đều được xưng tụng là thánh giả. Thánh giả cũng có phân biệt cao thấp, hơn nữa bệ hạ có điều không biết rằng đẳng cấp của thánh giả càng thêm sâm nghiêm. Thánh giả không tu luyện chân lực cùng vũ kỹ nữa các thánh giả chỉ tu luyện hồn vực. Độ mạnh yếu của hồn vực quyết định sự mạnh yếu của thánh giả. Hồn vực cũng phần chia làm nhiều cấp độ khác nhau như đồng thau, bạch ngân, hoàng kim. Toàn bộ hồn vực vừa được phong thánh đều là hồn vưc cấp đồng thau, cũng đồng thời được gọi là đồng thau thánh giả. Mấy người chúng ta đều là đồng thau thánh giả."

Lương Phong có chút tự giễu bản thân mình:"Thánh giả ở các chòm sao nhỏ hầu như tất cả bọn họ đều là đồng thau thánh giả."

"Vậy các thánh giả cấp bạch ngân cùng hoàng kim ở đâu chứ.?." Đường Thiên tò mò hỏi Lương Phong.

"12 cung Hoàng đạo, Quang Minh võ hội cùng Hắc Hồn, ngoài ra còn có 1 ít môn phái cổ xưa mới có 1 vài người." Lương Phong nói:"Đáng tiếc là ta chưa thấy qua 1 ai. Các Thánh giả không ai thích đi đến những nơi có độ dày tinh lực thấp hết, chỉ có những thánh giả cấp thấp chúng ta mới có những ràng buộc này, những võ giả không có dã tâm mới chịu ở những nơi như thế này."

"Vì sao lại như thế.?." Đường Thiên không giải thích được hỏi ngược lại.

"Bởi vì nơi có độ dày tinh lực càng cao thì bọn họ có thể thôi diễn pháp tắc càng tốt, bọn họ có thể lý giải pháp tắc thiên địa tốt nhất. Đây cũng là nguyên nhân giải thích tại sao mà 12 cung Hoàng Đạo có nhiều võ giả như thế, bởi vì tuyệt đại đa số tinh lực sẽ ưu tiên cung cấp cho những thánh giả cao cấp này. Các chòm sao cung cấp tinh lực để tu luyện các thánh giả tất nhiên sẽ hỗ trợ ngược lại bằng vũ lực." Lương Phong giải thích.

"Vậy vì sao mà chòm sao Sư Tử không phái đi nhiều thánh giả hơn chứ.?." Đường Thiên cảm thấy lạ lùng hỏi Lương Phong. Text được lấy tại Truyện FULL

"Đại khái là không đáng đi." Lương Phong cười ha hả. "Có lẽ ở trong mắt Lôi Ngang chòm sao Orion hay gì gì đó căn bản là không đáng để thánh giả xuất thủ. Hơn nữa các thánh giả cùng cấp của Quang Minh võ hội một khi thấy thánh giải của đối phương ra tay cũng động thủ, một khi song phương xuất động thánh giả khai chiến đại quy mô, như vậy chiến tranh sẽ chính thức tiến tới cao trào. Hiện tại các phương đều còn đang ở giai đoạn duy trì khắc chế lẫn nhau."

Đường Thiên hiểu được điều gì đó, hắn hỏi tới vấn đề quan trọng nhất:"Vậy làm thế nào để có thể đối phó được với các thánh giả.?."

Lương Phong sửng sốt lắc đầu:"Có thể đối phó với thánh giá chỉ có thể là thánh giả mà thôi."

"Ta không phải là thánh giả.!."Đường Thiên trợn trừng mắt nhìn chằm chặp vào Lương Phong.

Lương Phong lúc này mới ngớ người ra nghĩ tới vấn đề đang lù lù trước mặt này, tên quái thai trước mặt này không có lĩnh ngộ hồn vực hắn cảm thấy nhức đầu vì vấn đề không có câu trả lời này. Võ hồn của Đường Thiên là 1 dạng trạng thái trước này chưa từng có, võ hồn như vậy rốt cuộc có thể lĩnh ngộ được hồn vực hay không thì không ai có thể trả lời thay cho hắn được.

Nếu như không thể, như vậy không phải là Đường Thiên vĩnh viễn không thể trở thành thánh giả hay sao.?.

"Lẽ nào các thánh giả không có nhược điểm hay sao chứ.?."Đường Thiên không tin lắm, việc trở thành thánh giả đối với hắn không đáng quan tâm lắm, điều hắn quan tâm nhất chính là có thể đánh bại được đối phương hay không mà thôi.!.

"Nhược điểm của thánh giả.?." Lương Phong lại bị câu hỏi của Đường Thiên làm cho ngẩn người. "Thánh giả có nhược điểm nào chứ.?."

Vẻ mặt Đường Thiên vô cùng ngạo nghễ không cho là đúng:"Đừng tưởng rằng có thể hù dọa ta, Thần Thiếu Niên ta đây đã từng làm thịt thánh giả rồi đó."

Đường Thiên nhìn Lương Phong đang run như cầy sấy mà lòng đầy chán nản, Đường Thiên đã chán tới tận cổ, hắn tự nhủ trong lòng chỉ có thể trông cậy vào bản thân mình thôi sao.?. Hắn nhìn Lương Phong không có chút hảo ý nào:"Vậy chỉ có thể dùng biện pháp đơn giản nhất mà thôi.!."

Đường Thiên hướng về phía Lương Phong lao tới.!.

7 tên thánh giả, không đúng, thêm vào cả bọn Tỉnh Hào đại ca nữa là có tất cả 10 vị thánh giả. 10 vị thánh giả dùng để bồi luyện bản thân, Đường Thiên không tin bản thân mình không thể tìm được biện pháp đối phó với các thánh giả.

Đường Thiên dã man khởi xướng chuyện kinh khủng này hoàn toàn là một quyết định dã man mang tính dã thú.

Trong vòng ba ngày, 7 tên thánh giả đều bị Đường Thiên cuốn lấy để tôi luyện bản thân vài lần, cái loại hình tiêu tốn điên cuồng này đã làm cho 7 vị thánh giả của chúng ta sống dở chết dở. Đường Thiên có tố chất thân thể biến thái hoàn toàn không thể dùng suy nghĩ bình thường để tưởng tượng, trung bình 2 giờ đánh 1 trận. 3 ngày chiến đấu liên tục không có nghỉ ngơi chút nào đã đánh tới 36 trận.

7 vị thánh giả mệt mỏi kêu khổ không thôi, thánh giả dù mạnh thế nào cũng là người cũng biết thế nào gọi là mệt mỏi.!.

Bình quân thời gian như vây, trong vòng 3 ngày mỗi vị thánh giả đều bị Đường Thiên củ hành với 5 trận kịch chiến với cường độ cao. Bọn người Lương Phong muốn khóc không nổi, bọn họ sau khi chiến đấu 15 trận cũng không khỏi kinh hãi sau 3 ngày kinh hoàng vừa trôi qua.

Biến thái! Quái thai! Bệnh tâm thần biến thái!

Càng làm cho bọn họ cảm thấy sụp đổ trong khủng hoảng chính là Nha Nha ở 1 bên nhân cơ hội thả đá xuống giếng.

"Ta biết rõ là không tốt rồi, cũng biết là ngươi ích kỷ, ta cũng không nghĩ tới việc là ngươi muốn từ bỏ..."

Chúng ta cũng nghĩ vậy...

Đáng tiếc là đối diện với họ là kẻ như sói như hổ, không đúng là 1 con hổ điên cuồng mang tên Đường Thiên, ai cũng không nghĩ tới việc nói không vào lúc này.

3 người Tỉnh Hào cuối cùng cũng xuất quan kịp thời 7 vị thánh giả đang khổ sở vì Đường Thiên, vì bọn họ muốn đi tới Bắc Đẩu.

Chỉ là sự không cam lòng Đường Thiên vẫn bừng lên mãnh liệt trong ánh mắt trước khi đi vẫn làm cho bọn họ không hẹn mà cùng cảm thấy run rẩy cùng ngán ngẩm ở trong lòng. Khi Đường Thiên đi khỏi, mọi người không hẹn mà cùng ngồi bịch xuống đất thở dài.

"Làm sao bây giờ.?." Lương Phong vừa nói vừa khóc.

"Có chút nào gọi là tiền đồ không? Chúng ta tốt xấu gì cũng là thánh giả.!." Vẻ mặt Đậu Dũng đầy khinh bỉ.

"Vậy ngươi cứ trở về phụ trách bồi luyện đi.?." Hà Du Minh lập tức nói.

"Thánh giả cũng là người, làm sao ngươi lại đem ra so sánh với gia súc thế chứ.!." Đậu Dũng trả lời chắc chắn như đinh đóng cột.

"Tư Tư cùng A Mạn thật là thoải mái rồi, ngươi theo các nàng trở về đi, trở về là có cớ để tránh khỏi việc bồi luyện rồi. Nếu như ta đoán không sai, các nàng chắc chắn vừa trở về là lập tức bế quan ngay! Dù sao là con gái cũng thật tuyệt.!." Nét mặt Hà Du Minh đầy vẻ hâm mộ một cách đê mê, ánh mắt thì không khỏi lim dim tưởng tượng ra nhiều điều có thể xảy ra.

Mọi người đồng loạt nhìn về phía Hà Du Minh với nhiều ý nghĩ khác nhau ở trong đầu kèm theo nhiều ánh mắt gian xảo.

Đậu Dũng xoa xoa tay nóng lòng muốn thử:" Biến thành nữ nhân so với việc biến thành thánh giai xem ra dễ dàng hơn nhiều, để chúng ta tới giúp ngươi hoàn thành nỗi niềm của ngươi.!. Các đạo hữu chúng ta mau chóng giúp cho Hà thánh giả đạt được nguyện vọng nào. Lên nào các anh em." Lời vừa nói ra mặt mũi đã hăm hở dẫn đầu một đoàn lao tới Hà Du Minh hai tay vừa nắm vừa vung.

Hà Du Minh nhìn thấy những người khác đang lao tới như hùm như sói ánh mắt thì bất thiện, mặt biến sắc:" Này này này, ta mà biến thành nữ nhân thì sẽ trống một vị trí đó, như vậy Đường Thần Kinh sẽ bắt một trong các ngươi thay cho ta đó.!.". Trong lúc hoảng hốt Hà Du Minh vội lôi Đường Thiên ra làm bùa hộ mệnh.

Những người khác vừa nghe tới Đường Thần Kinh đã kinh hãi, tâm trí đã nguội lạnh không muốn động thủ nữa. 7 người cùng đối phó với Đường Thiên bọn họ đã mệt lử rồi, đến lúc Đường Thiên trở về chỉ còn 4 người đối phó...

Vừa nghĩ tới đây mà cả 4 người kia đều không rét mà run.

"Bế quan thì sao.?." Lương Phong hỏi yếu ớt.

Không có ai quan tâm tới hắn, Bạch Tư Tử cùng Đinh Mạn thì mượn cớ kiểu đó được nhưng bọn họ thì không được.

Gió thổi qua cuốn theo lá cây rơi rụng xung quanh 5 bóng ảnh của các vị thánh giả đang tê liệt vì ám ảnh của Đường Thiên mang theo 1 vẻ tiêu điều khó diễn tả, trong đầu bọn họ không hẹn mà cùng vang lên giai điệu quen thuộc kia.

"Ta biết như vậy là không tốt, cũng biết là ngươi ích kỷ như vậy, ta chỉ không ngừng nghĩ tới việc ngươi từ bỏ à..."

Như vậy thật không tốt.

5 người cùng đồng thời thở dài, tất cả cùng ngã ra nằm trên mặt đất.

Một nhóm người Đường Thiên đi tới Bắc Đẩu tinh môn, sở dĩ hắn không mang theo nhóm người Lương Phong là do Đại Hùng Tinh cần có người trấn thủ. Mà về phương diện khác những người này hắn còn chưa đủ quen thuộc, trong lúc phối hợp hỗ trợ lẫn nhau còn không đủ ăn ý. Mà hắn cùng với Tỉnh Hào, Hạc, Lăng Húc phối hợp với nhau tốt hơn nhiều. Về phần Bạch Tư Tư là do nàng âm hiểu âm luật, đối phó với tinh hồn thú thì tác dụng càng cao. Ma Địch so với Bạch Tư Tư càng mạnh hơn nhưng mà dù sao hắn cũng là Hồn tướng, nếu gặp phải 1 số nơi đặc thù dễ dàng bị suy yếu. Mà Y thánh Đinh Mạn tác dụng càng không cần phải nói tới.

"Đi vào thôi.!."

Đường Thiên không nói lời thứ 2 là người đầu tiên lao vào tinh môn.

Đinh Mạn còn không kịp kêu lên đã thấy thân ảnh của Đường Thiên biến mất sau màn sáng tinh môn. 2 giây sau, trước tinh môn chỉ còn lại nàng và Bạch Tư Tư.