Chiến Thần Bất Bại

Chương 471: Âm thanh run rẩy




"Làm sạch toàn bộ chưa?" Thiên Huệ hỏi, nàng ngồi ngay ngắn lưng thẳng tắp trên người mặc quân trang lục sắc không nhiễm một hạt bụi mái tóc dài đen nhánh, trên khuôn mặt tuyệt mỹ thoảng hiện vẻ mệt mỏi rã rời.

"Làm sạch rồi." Tiểu Nhiên đáp lại hơi hưng phấn: "Chiến đấu cùng tướng quân là thống khoái rồi, đúng là như thái rau vậy thật là dễ chịu!"

Trên mặt Thiên Huệ lộ ra mấy phần tiếu ý: "Con gái không nên bạo lực như thế."

Tiểu Nhiên nghe vậy thì bĩu môi: "Cái gì bạo lực với không bạo lực? Chúng ta hành quân chiến tranh không đánh đánh giết giết thì chẳng lẽ còn để chăm sóc kẻ khác sao? Tướng quân, ngươi tha cho ta đi cái cuộc sống như vậy thì thà chết ở trên sa trường ngược lại còn thống khoái hơn."

Thiên Huệ mỉm cười cũng không nói nhiều. Thứ mỗi người truy cầu đều khác nhau, yêu thích cũng bất đồng.

Sâu trong con mắt của nàng có ẩn hiện vẻ nhu hòa, hồi ức nhiều và thích nhất của nàng là quãng thời gian ở Tinh Phong thành. Về sau, khi quay về chòm sao Anh Tiên trọng chưởng Thượng Quan gia cũng chỉ là nhận trách nhiệm trong lúc nguy cấp, không đành lòng nhìn thấy mắt gia tộc của mình bị sụp đổ vì thế không thể không lộ mặt. Bây giờ mang theo đại quân đi chinh phạt khắp nơi cũng vì Đường Thiên mà thôi.

Nghĩ đến bí mật thân thế của Thiên ca ca sắc mặt Thiên Huệ trở nên lên ngưng trọng hẳn.

Trong vòng mấy năm trở lại đây nàng đã đem toàn bộ cổ chiến trường quét ngang một lần, nàng đã thu hoạch được rất nhiều các đầu mối mơ hồ như ẩn như hiện kia tựa hồ sắp trồi lên khỏi mặt nước.

Về thân phận của phụ thân Thiên ca ca, trong lòng nàng cũng mơ hồ có mấy phần suy đoán nhưng nàng vẫn cần phải có thêm đầu mối.

Thế nhưng việc cấp bách hiện tại là tìm cách liên hệ với Thiên ca ca.

Nghĩ tới đây trên mặt nàng không khỏi hiện lên vẻ ửng hồng, tâm xưa nay vốn bình tĩnh vậy mà lại khó có thể bình phục được.

Nàng hít sâu một hơi rồi nhắm mắt lại, trong lòng thầm cầu khẩn. Vị thiếu nữ vốn quả quyết kiên nghị lúc này cũng chỉ như người bình thường mà thôi.

Chỉ trong chốc lát nàng mở mắt ra, vẻ do dự trong mắt đã biến mất, một lần nữa lại khôi phục sắc bén lúc bình thường.

Nàng đứng lên trầm giọng hạ lệnh: "Lấy chỗ đó làm trung tâm trong vòng bán kính một trăm mét đều đào lên."

Trong lòng Tiểu Nhiên thầm rùng mình: "Vâng!"

Hồn tướng đông nghịt tụ tập trong phạm vi này bắt đầu đào xuống phía dưới.

Sau hai tiếng đồng hồ một tòa tinh môn đồng thau đã xuất hiện trước mắt Thượng Quan Thiên Huệ. Tinh môn đồng thau là phong cách điển hình của Nam Thập Tự binh đoàn, nếu Đường Thiên mà có mặt ở đây thì nhất định sẽ nhận ra được cái tòa tinh môn đồng thau này và tinh môn đồng thau của binh doanh 07 giống nhau như đúc.

Đây cũng là tòa tinh môn đồng thau của Nam Thập Tự binh đoàn thứ 62 mà Thượng Quan Thiên Huệ tìm được.

Điều này liên hệ với Đường Thiên thế nào, đó chính là vấn đề mà Thượng Quan Thiên Huệ hàng ngày đều suy nghĩ tới. Thẳng cho đến khi gặp được Tiểu Nhiên thì Thượng Quan Thiên Huệ mới lập tức nghĩ đến điều này. Lúc sinh tiền Tiểu Nhiên là võ giả Xà Phu binh đoàn,nếu như hồn tướng của Xà Phu binh đoàn có linh trí vậy thì nhất định Hồn tướng của Nam Thập Tự binh đoàn cũng có linh trí như vậy.

Vì nơi này là nơi quyết chiến của tam đại binh đoàn lên số Hồn tướng phiêu đãng là vô số kể nhưng đại đa số đều là Hồn tướng đê giai không có linh trí. Vì để tìm được võ giả của của Nam Thập Tự binh đoàn lại còn là Hồn tướng có linh trí, Thượng Quan Thiên Huệ đã mang Tiểu Nhiên đi chinh chiến khắp nơi, cuối cùng cũng tìm được một vị Hồn tướng Nam Thập Tự binh đoàn có linh trí.

Vị Hồn tướng này tên là A Tín.

Tiểu Nhiên không hề thích A Tín một chút nào, bình thường vẫn hay nói thầm: "Nam Thập Tự binh đoàn sao lại có tên gia hỏa dầy dặc quỷ khí thế cơ chứ? Chẳng lẽ tên gia hỏa này do Thiên Hạt binh đoàn phái tới nằm vùng sao?"

Thế nhưng tên gia hỏa Hồn tướng này sau khi chết vẫn mặc nguyên trang phục của Nam Thập Tự binh đoàn, điều này tuyệt đối không lừa được người ta. Lúc sinh tiền ăn mặc như thế nào thì sau khi chết hóa thành Hồn tướng vĩnh viễn sẽ trong cái bộ dạng đó.

Thượng Quan Thiên Huệ biết rõ nhất định khi còn sống A Tín tương đối lợi hại. Bởi vì đội ngũ của A Tín đã khiến nàng lần đầu tiên cảm thấy vướng tay vướng chân, mà khi đó binh lực của nàng hơn gấp năm lần của A Tín.

Chiến pháp của A Tín hết sức âm quỷ khiến người ta khó lòng phòng bị được. Sau ba ngày khổ chiến Thượng Quan Thiên Huệ mới đánh bại được chi đội ngũ này và bắt A Tín làm tù binh.

Ngay từ đầu A Tín căn bản không để ý tới Thượng Quan Thiên Huệ thẳng cho đến khi Thượng Quan Thiên Huệ hỏi đến chuyện về huy chương đồng thì thái độ của A Tín mới phát sinh biến hóa.

Theo trong miệng A Tín nói cuối cùng Thượng Quan Thiên Huệ mới biết rõ. Đồng bài trên người Đường Thiên thật ra cũng không phải là bí bảo của Nam Thập Tự tọa mà là binh đoàn trưởng của Nam Thập Tự binh đoàn vào lúc nguy cấp phong ấn tinh môn di động của Nam Thập Tự binh đoàn lại mà thành.

Chỉ cần có thể tìm đến một tòa tinh môn đồng thau Nam Thập Tự binh đoàn hoàn chỉnh thì có khả năng thành lập liên hệ với đồng bài.

Sau đó dưới sự trợ giúp của A Tín Thượng Quan Thiên Huệ đã chinh chiến càn quét khắp nơi để tìm kiếm đồng thau tinh môn. A Tín quỷ kế đa đoan Tiểu Nhiên thì dũng mãnh vô song vì vậy trong cái phiến chiến trường cổ này Thượng Quan Thiên Huệ đánh đâu thắng đó.

Tinh môn đồng thau cũng kiếm được một mảng nhưng do niên đại quá lâu dài khiến gần như toàn bộ tinh môn đồng thau đều bị gỉ sét ăn mòn hầu như không còn, cho dù còn có một số bộ phận cũng chẳng thể sử dụng được.

A Tín có tướng mạo tuấn tú hào hoa phong nhã, trên người không chỉ không hề có chút khí tức võ tướng nào mà trái lại còn giống như một vị thi nhân hoặc là họa sĩ.

Hắn kiểm tra tinh môn một lúc rồi ngẩng đầu nói: "Không thể truyền tống!"

Nghe vậy ánh mắt của Thượng Quan Thiên Huệ trở lên ảm đạm hẳn.

"Nhưng mà có thể liên lạc ngôn ngữ." A Tín mỉm cười nói.

Thân thể của Thượng Quan Thiên Huệ run lên, nàng ngẩng đầu lên một lần nữa, lạnh như băng nói: "Tiểu Nhiên, giáo dục cái tên Thiên Hạt nằm vùng này một trận đi."

Tiểu Nhiên nghe vậy thì vô cùng hưng phấn, ngao ô một tiếng sau đó tiểu cô nương tóc ngắn kéo một thanh Đại Khảm đao như tấm ván cửa cất bước phóng về phía A Tín.

Sắc mặt A Tín soạt một cái trắng bệch, tuy hắn là võ tướng nhưng không phải loại võ tướng xung phong đánh trận vì thế vũ lực cá nhân so Tiểu Nhiên thì kém rất xa.

Không thể dùng vũ lực chống lại vậy chỉ có thể dùng trí đối phó rồi!

Thùm thụp, hai đầu gối A Tín quỳ sụp xuống đất, lệ rơi đầy mặt, trên mặt đầy vẻ sám hối.

"Tướng quân tha mạng, ta sai rồi! Ta sai rồi..."

Thượng Quan Thiên Huệ đưa lưng về phía hai người căn bản chẳng hề nghe thấy lời cầu xin tha thứ của A Tín, lúc này trên mặt nàng là một mảnh đỏ ửng, trái tim trong lồng ngực đập bang bang, sắp liên lạc với Thiên ca ca rồi, mình nên nói cái gì nha...

Năm phút đồng hồ sau, A Tín với ánh mắt tan rã do bị đại khảm đao vỗ một lần nữa bị Tiểu Nhiên xách tới trước mặt Thượng Quan Thiên Huệ như xách con gà con, vẻ mặt đầy thỏa mãn nói: "Tướng quân, lần sau cái tên Thiên Hạt nằm vùng này mà không thành thật thì cứ để cho ta tới!"

A Tín giật mình một cái rồi nhảy dựng lên: "Tướng quân, ta tới làm tinh môn!" Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

Sau một hồi loay hoay của A Tín cuối cùng tinh môn cũng sáng lên quang mang yếu ớt.

Đường Thiên rất phiền muộn, mọi người đều đang trầm mê vào kế hoạch Bắc Đẩu kể cả chuyện thánh bảo dung hợp khiến hiện trường trở lên vô cùng vắng vẻ. Sau khi trận rung động của Thủy hùng hoang cốt truyền đến bị Đường Thiên phát hiện ra,hắn lập tức phái người tiến về phương hướng đó tìm tòi nhưng không ngờ vậy mà lại phát hiện ra một cái tân tinh môn.

Càng không nghĩ tới chính là cái tinh môn này lại thông tới nơi đã phủ bụi nhiều năm, Bắc Đẩu.

Suy nghĩ này làm tất cả mọi người đều thấy kích động, Bắc Đẩu chính là tinh hoa của Đại Hùng tinh nhưng tinh môn thông tới Bắc Đẩu đã biến mất rất nhiều năm, hiện tại lại mở ra một lần nữa đúng là khiến cho Đường Thiên không khỏi đầy tràn mong đợi.

Thế nhưng chẳng có ai để ý đến hắn.

Hắn chuẩn bị một mình xông pha Bắc Đẩu nhưng lại bị Thủ Cân gắt gao ngăn lại rất có tư thái bệ hạ ngươi mà cứ đi tới thì vi thần sẽ liều chết, thấy vậy trong lòng Đường Thiên cảm thấy hơi sợ hãi đành phải thôi.

Vì phòng ngừa tin tức bị tiết lộ, ở phụ cận tinh môn Thủ Cân cho xây dựng một doanh địa để giấu giếm tai mắt những người nhòm ngó xung quanh. Tuy Đường Nhất xung phong xin đi dò xét Bắc Đẩu nhưng lập tức bị Đường Thiên phủ quyết. Dò xét địa vực xa lạ, loại công việc này chưa bao giờ là công việc thích hợp cho binh đoàn đi làm. Mục tiêu của binh đoàn thường là những mục tiêu lớn, hành động cũng không tự nhiên dễ dàng như võ giả.

Nha Nha và Tiểu Nhị chơi đùa rất vui vẻ, dưới sự so sánh và hướng dẫn liên tục của Nha Nha cuối cùng Tiểu Nhị cũng học được hình xoắn ốc.

Thấy vậy Đường Thiên chỉ biết lắc đầu, sao võ hồn của thần thiếu niên lại vừa đần vừa ngốc như thế cơ chứ?

Được rồi, võ hồn ngu ngốc như vậy chỉ có học hình xoắn ốc đã không dễ dàng rồi, Đường Thiên cũng lười chẳng buồn quản đồng thời cũng cắt đứt ngay cái suy nghĩ cho tên gia hỏa này học tập vũ kỹ khác mà trực tiếp bảo Tiểu Nhị và Nha Nha quấn lấy nhau.

Thời gian tu luyện của hắn tương đối quý giá đấy.

Bắc Đẩu tinh môn xuất hiện, tinh lực cuộn trào mãnh liệt từ trong tinh môn ào ra cuồn cuộn không ngừng đưa vào Đại Hùng tinh, lập tức độ dầy tinh lực của Đại Hùng tinh bắt đầu không ngừng bay lên, nguyên lai độ dầy tinh lực của Tiên Nữ tọa và Thiên Long tọa hiện tại được gọi là Tiên nữ khu và Thiên Long khu cũng đang duy trì biên độ tăng lên liên tục, điều này làm dân chúng của hai chòm sao không khỏi hoan hô nhảy nhót.

Mà bây giờ Đại Hùng tinh lại trở lên hoang vắng vì thế Đường Thiên liền bảo Hỏa Mã Nhĩ tiếp tục di chuyển Sài Lang tộc tới Đại Hùng tinh.

Thủ Cân xử lý nội chính ngay ngắn rõ ràng hơn nữa còn có Tỳ Bà là phó thủ cho hắn vì thế căn bản không cần phải lo lắng. Bệnh của Tỳ Bà đã được Đinh Mạn chữa khỏi, sau khi Tỳ Bà khỏi hẳn đã có một chút thịt nhìn qua không còn gầy yếu giống như trước đây nữa.

Không có người nào dám coi thường Tỳ Bà, trong thời gian bệ hạ thụ thương nàng chính là người chiếu cố và giám sát bệ hạ trước giường đấy, một người như vậy thì ai dám đắc tội cơ chứ?

Không cần phải mình phải quan tâm, toàn bộ thời gian của Đường Thiên đều bỏ vào trong tu luyện. Bất kể là lúc nào, thực lực mới là điều quan trong và đáng tín nhiệm nhất.

Nội chính hoàn toàn không cần hắn phải quan tâm đến, gần đây lại không có chiến sự Đại Hùng tinh đang trong hoàn cảnh gió êm sóng lặng. Hiện tại Đường Thiên cũng có thể coi là hung danh hiển hách, mấy chòm sao bên cạnh nào dám trêu chọc hắn chứ?

Mà ở ngoài Đại Hùng tinh cũng đang đánh hừng hực khí thế. Cuộc chiến giữa Quang Minh võ hội và chòm Sư Tử đang tiếp tục nóng lên, song phương chiến đấu vô cùng thảm liệt hơn nữa chiến hỏa còn đang lan ra.

Xích Đạo mười điện Tiểu Mã tinh cũng đã bị cuốn vào trong đó, đất chết xuất hiện ở khắp nơi, máu chảy thành sông.

Tất cả mọi người đều biết trận chiến này đã cách giây phút cao trào không còn xa nữa, tuy các chòm sao khác trong 12 cung hoàng đạo cũng không lộ thanh sắc nhưng Quang Minh võ hội và chòm Sư Tử vẫn không hề buông tha cố gắng mượn hơi những cường hào này.

Xích đạo thập điện chỉ là món khai vị mà thôi.

Chẳng qua đối với Đường Thiên thì những điều này quá xa xôi.

Mọi người đều hoàn toàn trầm mê vào kế hoạch Bắc Đẩu, hắn thấy những tên gia hỏa này cũng nằm trong thế khó, càng không phải nói đến chuyện lôi kéo bọn họ đi Nam Thập Tự tọa rồi. Hắn còn chưa tự đại đến mức cho rằng chỉ lẻ loi một mình mình là có thể xông đến Nam Thập Tự tọa.

Bất kể hắn có nguyện ý hay không thì hiện tại hắn chính là người đứng đầu Đại Hùng tinh, nếu như dám đi ra như thế nhất định sẽ bị người ta vây công dùng hắn để đối phó với Đại Hùng tinh.

Trong lòng hắn vẫn luôn cảm thấy một đường đánh tới Nam Thập Tự tọa như vậy có vẻ đáng tin cậy hơn một chút.

Có dư thời gian tu luyện hắn liền nhớ tới những hạng mục huấn luyện trong binh doanh mà hắn vẫn chưa hoàn thành vì thế liền dứt khoát tới đi dạo qua.

Đã lâu chưa tới binh doanh khiến hắn có cảm giác vô cùng thân thiết.

Hiện tại, đối với hắn binh doanh huấn luyện quả thực chỉ giống như một bữa ăn sáng mà thôi. Cái cảm giác đem toàn bộ khoa mục thông quan một lần quả thực dễ chịu đến bất ngờ.

Toàn thân toát mồ hôi hắn lại cảm thấy thư sướng không thể tả được.

Trước đây những khoa mục tu luyện này đều là thứ hắn khó mà với tới được nhưng bây giờ bản thân hắn lại có thể dễ dàng hoàn thành.

Đường Thiên không khỏi có chút cảm khái, bất tri bất giác mình đã phát triển đến đến trình độ này rồi. Nhớ lại khi vẫn còn ở cùng với Thiên Huệ thì mình vẫn còn luyện vũ kỹ cơ sở đấy.

Bỗng nhiên, tinh môn đồng thau phía sau hắn sáng lên quang mang yếu ớt.

"Thiên ca ca..."

Một giọng nói quen thuộc đến mức không thể quen thuộc, thanh âm đã xuất hiện trong giấc mộng của hắn vô số lần, thanh âm mang theo sự rung động phảng phất như xuyên thấu qua vô số năm tháng vang lên phía sau lưng hắn.

Thân hình của Đường Thiên cứng đờ tại chỗ.