Chiến Thần Bất Bại

Chương 469: Ngươi rốt cuộc có hay không chuyển




Có lẽ, có thể dùng những năng lượng kia!

Đôi mắt của Đường Thiên lập tức sáng ngời như sao, ý nghĩ này làm hắn nhìn thấy một tia hy vọng. Bị nguyệt đao tràn tới như nước lũ của Phong Nguyệt áp chế khiến Đường Thiên cảm thấy vô cùng biệt khuất, vào thời điểm như thế này chỉ cần có biện pháp thì hắn nguyện ý làm thử.

Đường Thiên bắt đầu thử, hắn muốn lợi dụng những năng lượng đang ở trong trạng thái phân li kia, biện pháp duy nhất mà hắn có thể nghĩ ra chính là dùng võ hồn của mình. Với những võ giả bình thường cho dù có là thánh giai cũng tuyệt đối không nghĩ tới chuyện dùng võ hồn để khống chế năng lượng bởi võ hồn không thể nào khống chế năng lượng, đó chính là thường thức.

Trước khi tiến vào thánh giai việc khống chế chân lực chính là khống chế trong hệ thống kinh mạch vô cùng phức tạp, còn sau khi tiến vào thành giai thì việc khống chế chân lực sẽ thông qua hồn vực.

Là hồn vực chứ không phải là võ hồn, bản chất của hai cái hoàn toàn khác biệt.

Võ hồn là tinh thần năng lượng hóa còn hồn vực là võ hồn trải qua quá trình bắt chước pháp tắc của tự nhiên hình thành lên một khu vực. Bên trong cái khu vực này việc điều hành chân lực hoàn toàn căn cứ theo quy tắc mà võ giả chế định.

Võ hồn lại không hề hình thành lên hồn vực, không có quy tắc lực lượng lên căn bản không thể khống chế chân lực.

Đó cũng là lí do tại sao đám thánh giai cảm thấy Đường Thiên chính là một tên quái thai. Trong cơ thể Đường Thiên không có chân lực, điều này các thánh giai cũng thấy chả có gì là ghê gớm bởi có rất nhiều hồn vực có thể mượn dùng năng lượng ngoại giới.

Ví dụ như đã từng có một vị thánh giai được xưng là Bom vương Vương Sơn chẳng hạn, hồn vực của hắn vô cùng kì quái, có thể khống chế năng lượng bên trong tinh thần thạch và cũng có thể làm nó nổ tung. Chẳng ai dám trêu chọc vị thánh giai này bởi năng lượng ẩn chứa trong tinh thần thạch cao giai tương đối kinh khủng,nếu nổ tung thì uy lực sẽ cực kinh người, hơn nữa vị thánh giai này còn là một tên thổ hào tài đại khí thô vừa ra tay là trăm nghìn khỏa tinh thần thạch cái cảnh tượng liên tục nổ tung như thể này có thể phá hủy một tòa thành thị chỉ trong nháy mắt.

Nếu như Đường Thiên có thể lĩnh ngộ được chiêu này thì chắc chắn sẽ trở thành lợi khí công thành a, chiến tranh gì gì đó chỉ cần Đường Thiên mở rộng cửa phóng ra là có thể nhất lao vĩnh dật (một lần vất vả suốt đời nhàn nhã)!

Thế nhưng tuy võ hồn của Đường Thiên vô cùng tinh thuần nhưng lại không hề hình thành lên hồn vực.

Điều này làm cho mọi người cảm thấy vô cùng kỳ quái, đối với người thường thì hồn vực có vẻ thần bí khó lường nhưng trong mắt đám thánh giai thì hồn vực cũng chẳng có gì là bí mật. Muốn hình thành lên hồn vực cần có hai điều kiện, một là độ tinh thuần của võ hồn cái còn lại là trình độ lí giải pháp tắc của vũ kỹ.

Nhưng hiển nhiên là trình độ nghiên cứu về hồn vực của thánh giai không chỉ có như vậy.

Bọn họ đã sớm phát hiện ra nếu như võ hồn tinh thuần đến trình độ nhất định thì việc hình thành lên hồn vực sẽ trở lên cực kỳ dễ dàng. Chẳng qua uy lực của hồn vực hình thành không đủ cường đại mà thôi. Hơn nữa khi võ hồn được rèn luyện đến trình độ nhất định thì tiến bộ so với lĩnh ngộ vũ kỹ còn khó hơn.

Võ hồn của Đường Thiên tinh thuần đến mức nào đây?

Tinh thuần đến mức bọn họ không thể tưởng tượng nổi đấy!

Bấy lâu này các thánh giai đều biết võ hồn càng cường đại thì hình dáng của nó càng tiếp cận giống hình người. Điều này có thể thấy rõ sau khi chết đi, đám Hồn tướng là do võ hồn sinh ra chẳng phải toàn bộ Hồn tướng đều có hình người đó thôi.

Võ hồn của Đường Thiên không những có nhân hình mà ngũ quan còn cực kỳ tinh xảo trông rất sống động, tinh xảo đến mức từ trước đến nay chưa từng có. Hơn nữa trắc thí thực tế càng chứng minh suy đoán của bọn họ, võ hồn của Đường Thiên đã tiếp cận trạng thái hoàn mỹ.

Thế nhưng một võ hồn tình thuần đến vậy lại không thể hình thành lên hồn vực!

Năng lương linh thể mang đến cho người ta cảm giác nghi hoặc và đồng thời chính cái nghi hoặc này lại khiến các thánh giai cảm thấy phiền não. Dù sao thì từ trước đến nay mọi người cũng chưa bao giờ nhìn thấy năng lượng linh thể, rốt cuộc nó như thể nào thì đương nhiên là mọi người không biết rõ rồi. Thế nhưng hồn vực là thứ mà mỗi vị thánh giai đều phải tốn tinh lực để nghiên cứu suốt cả đời, thế nhưng tất cả thường thức hay định luật đặt ở trên người Đường thần kinh đều hoàn toàn vô dụng!

Ngoại trừ quái thai ra căn bản mọi người không hình dung ra nổi từ nào để miêu tả cái tên gia hỏa này.

Đường Thiên mất 6. 8 giây đánh xỉu Hà Du Minh khiến mỗi một vị thánh giai đều như phát điên rồi. Đùa cái kiểu gì vậy, vì tiến nhập thánh giai mà ai nấy đều phải nổ lực và trả giá rất nhiều, thế nhưng Đường Thiên lại lấy cái phương pháp man dại không chút nói lí như vậy dễ dàng đánh bại, điều này làm cho bọn khó có thể tiếp thu được.

Khi nhìn thấy Đường Thiên bị Phong Nguyệt áp chế thì các thánh giai mới thở phào nhẹ nhõm, trên mặt không khỏi nở ra nụ cười.

Lực lượng của thánh giai phải như thế chứ a!

Chắc chắn là trong lòng Hà Du Minh có điều gì đó hạn chế lên phát huy mới thất thường như vậy vì thế mới bị Đường Thiên dễ dàng đánh bại như thế.

Phong Nguyệt vững vàng nắm giữ thế chủ động trên tràng, chân lực cuồn cuộn phảng phất như vô cùng vô tận. Đây cũng là điểm cường đại của thánh giai, thông thường hồn vực có thể tự hấp thu năng lượng để bổ sung chân lực tổn hao. Vì vậy chỉ cần bước vào thánh giai thì tác dụng của chân lực cũng giảm mạnh.

Gần như toàn bộ tinh lực của thánh giai đều đặt lên việc xây dựng và hoàn thiện hồn vực của bọn họ.

Tất cả đám Lương Phong đã bắt đầu dự định chút nữa sẽ kiến nghị Đường Thiên hãy đem tinh lực đặt lên chuyện xây dựng hồn vực.

Bỗng nhiên, có người kêu nhẹ một tiếng di.

Người kêu di chính là Y thánh Đinh Mạn, nàng mẫn cảm nhận thấy được bên trong dòng nước lũ sáng chói mắt kia phảng phất như có cái gì đó đang dần thành hình.

Những người có mặt ở đây đâu có phải hạng xoàng, Đinh Mạn kêu di rất nhẹ nhưng lập tức khiến cho những người khác chú ý tới. Truyện được copy tại Truyện FULL

Đường Thiên bang bang phanh huy vũ nắm tay với tốc độ rất nhanh, vừa nghĩ biện pháp dùng võ hồn khống chế toái mang.

Làm thế nào mới có thể dùng võ hồn khống chế năng lượng không thuộc của mình? Không ai có thể nói cho hắn biết, Đường Thiên quyết định trước tiên đem đám năng lượng kia hấp dẫn đến đây rồi tính sau.

Hấp lại đây, hấp lại đây...

Đường Thiên thầm niệm với võ hồn tiểu nhân trong lòng.

Bỗng võ hồn tiểu nhân chợt động, chỉ thấy nó vung cánh tay phải lên rồi duỗi bàn tay ra.

Đường Thiên rất vui, tiểu gia hỏa rất thông minh a!

Một khỏa toái mang lớn cỡ hạt vừng chậm rãi hướng về phía hắn.

Một khỏa...

Biểu tình trên mặt Đường Thiên cứng đờ, tuy hắn không trông mong gì có thể hút cả trăm thứ thế nhưng một khỏa cũng quá keo kiệt đi...

Toái mang còn chưa bay tới người Đường Thiên thì đã biến mất giữa không trung.

Lại đến!

Trong lòng Đường Thiên thầm niệm, cứ hấp từng điểm từng điểm từng điểm...

Hai khỏa toái mang chậm rì rì bay tới.

Đường Thiên giận tím mặt, hỗn đản, đem tất cả khí lực của ta hấp ngươi tới!

Dường như cảm thấy được phẫn nộ trong lòng Đường Thiên hiệu suất của võ hồn tiểu nhân rõ ràng đã tăng lên không ít, một cái tay nhỏ bé khác cũng nhấc lên, lập tức có bốn khỏa toái mang bay tới.

Bên trong nguyệt mang hồng lưu cuộn trào mãnh liệt, vô số toái mang giống như đám vụ khí bị dòng khí lưu thổi tới tản mát ra bốn phía nhưng có mấy khỏa toái mang lại phảng phất như không bị khí lưu ảnh hưởng vẫn chậm rì rì bay về phía Đường Thiên.

Mà lần này không cần Đường Thiên phải lảm nhảm niệm, cái tay của võ hồn tiểu nhân lại dương lên một lần nữa.

Lần này toái mang bay tới lại nhiều hai khỏa.

Làm tốt lắm! Chính là như vậy!

Trong lòng Đường Thiên rất vui, hắn đem tất cả lực chú ý đều đặt ở trên nguyệt mang hồng lưu trước mặt. Nguyệt mang hồng lưu cuộn trào vô cùng mãnh liệt, nhưng Đường Thiên liên tục đánh nhiều quyền như vậy cũng thể hiểu ra được một chút.

Mỗi một quyền của hắn đều đánh vào chỗ yếu ớt nhất của nguyệt mang hồng lưu.

Nguyệt mang mà Phong Nguyệt chém ra lên đến con số cực kỳ kinh người cuồn cuộn không ngừng lao ra, nó hoàn toàn có thể dùng số lượng để bù đắp vào kẽ hở, tuy biện pháp này nghe có vẻ rất ngốc nhưng không thể nghi ngờ được đây chính là một biện pháp cực hữu hiệu.

Những kẽ hở kia chỉ chợt lóe lên rồi biến mất tất cả chỉ là những kẽ hở rất nhỏ không những rất khó có thể nắm bắt được mà cho dù có nắm bắt được thì trong chiến cuộc cũng chẳng có tác dụng gì.

Nhưng Đường Thiên lại giống như một dã thú miệt mài không biết mệt mỏi, hắn không hề buông tha một điểm hở nào trong nguyệt mang hồng lưu. Có lẽ điều này chỉ giúp một quyền của hắn có thể đánh nát vài đạo nguyệt mang, nhưng quyền pháp cơ sở mà hắn đánh ra lại có tần suất cực cao, số quyền mà hắn đánh ra cũng lên tới con số kinh người.

Những điểm ưu thế rất nhỏ này dần dần tích lũy lại và sản sinh ra tác dụng không thể khinh thường.

Đường Thiên ổn định lại thân hình, hắn tựa như một cây đinh vững vàng trụ vững trong nguyệt mang hồng lưu.

Nguyệt mang hồng lưu cuộn trào xông thẳng vào mặt hắn, toái mang ầm ầm vẩy ra tạo lên cảnh tượng cực kỳ đồ sộ.

Phong Nguyệt cũng bội phục Đường Thiên, cũng không phải hắn chưa gặp qua võ giả có tố chất thân thể như vậy, ví dụ như một số võ giả đi theo con đường hắc hồn chẳng hạn, chỉ cần bọn họ hấp thu huyết mạch đủ mạnh thì tố chất thân thể của bọn họ cũng không kém gì Đường Thiên.

Thế nhưng chỉ bằng vào quyền pháp cơ sở mà có thể chống lại Nguyệt Phí của mình thì đúng là hắn chưa từng gặp qua.

Quả nhiên không hổ là thần thiếu niên!

Thế nhưng nếu như ngươi cho rằng Nguyệt Phí của ta chỉ có như vậy thì ngươi đã quá coi thường ta rồi.

Sắc mặt Phong Nguyệt đầy nghiêm nghị, đôi mắt hắn sáng lên, những bọt sáng hiện ra ở nguyệt ban dưới chân chẳng mấy chốc đã trở lên dày đặc, đồng thời những bọt sáng lớn xung quanh hắn cũng đồng thời nổ tung. Nếu như nói lúc trước Nguyệt Phi chỉ là hơi sôi thì lúc này mới chính thức là sôi trào triệt để.

Bên trong khoảng không như đang sôi trào kia bóng dáng của Phong Nguyệt trở lên mơ hồ bất định.

Mấy người Hạc và Lăng Húc đều bị uy thế của Phong Nguyệt là cho rung động, năng lượng trong khoảng không gian quanh người Phong Nguyệt bỗng trở nên cực kỳ bất ổn, vô cùng nguy hiểm.

Sắc mặt mấy người Lương Phong cũng cực nghiêm trọng, bọn họ là những người cảm giác rõ ràng hơn, không gian quanh người Phong Nguyệt mơ hồ có dấu hiệu bất ổn. Chẳng ai có thể ngờ được một người luôn rất kín tiếng như Phong Nguyệt lại đạt tới cảnh giới như vậy.

Tên gia hỏa này...

Các thánh giai khác cực kỳ khiếp sợ trước thực lực mà Phong Nguyệt thể hiện ra. Trong mắt võ giả phổ thông thánh giai đã là trình độ cao không thể với, trong mắt bọn họ thánh giai đã là tồn tại mạnh nhất trong thế gian. Nhưng trong mắt thánh giai thì thánh giai cũng có phân chia cao thấp.

"Nhanh nhìn Đường thần kinh!"

Không biết người nào hô lên câu này, mọi người sửng sốt, lẽ nào Đường Thiên xảy ra tình huống gì?

Khi ánh mắt mọi người rơi lên người Đường Thiên thì lập tức cả đám lại sửng sốt một lần nữa.

Cuối cùng một đạo đao mang đánh lên lá chắn của Đường Thiên nổ tung thành vô số toái mang thì thân hình của Đường Thiên mới lộ ra ngoài.

Xung quanh người hắn là những đạo quang mang sáng chói mắt lượn lờ!

Những mảnh toái mang vừa băng toái còn chưa kịp tan biến thì đã bị quang mang quanh người Đường Thiên hút lại một cách đầy quỷ dị. Từng đạo quang mang xoay quanh Đường Thiên ở những góc độ hoàn toàn khác nhau tựa như những ngôi sao trong vòng vệ tinh (vòng thiên thể bay quanh tinh cầu ) vậy.

Mỗi đạo quang mang đều tự mình xoay tròn với tốc độ kinh người phát ra những tiếng xuy xuy.

Bên trong quang mang truyền đến tiếng chửi đầy tức giận như muốn bể cả phổi cả Đường Thiên.

"Ngu ngốc, là hình xoắn ốc! Không phải xoay tròn!"

"Không phải chuyển động như vậy! Phải chuyển động như này!"

"Không phải chuyển động như vậy... Rốt cuộc ngươi có biết chuyển động hay không..."

...

Mọi người trợn mắt há mồm, bọn họ ngơ ngác đứng nhìn quang mang rực rỡ tức mắt, chờ chút, đó là thứ gì...

Phong Nguyệt cũng chú ý tới điểm khác thường của Đường Thiên nhưng hắn không kịp nghĩ nhiều, để khống chế loại trạng thái này hắn cũng tương đối cật lực, hắn chậm rãi huy vũ loan đao trong tay.

Oanh!

Quang mang của dòng nước lũ đang gào thét bay ra đột nhiên ảm đạm đi thấy rõ, nhìn qua uy thế dường như không bằng được trước đây.

Đao mang hồng lưu vừa ra, toàn bộ thánh giai không khỏi phục hồi lại tinh thần, sắc mặt cả đám khẽ biến. Lần này bên trong nguyệt lưu hồng mang không phải là những hình loan nguyệt hoàn chỉnh mà là vô số mảnh đao mang bị nghiền nát tạo thành!

Đến cả đao mang cũng không thể thừa nhận được lực lượng đáng sợ mà bị tan nát...

Tất cả thánh giai đều sẵn sàng xuất thủ tránh tình huống Đường Thiên không chống đỡ nổi thì lập tức bọn họ sẽ xuất thủ cứu người.

Nguyệt mang hồng lưu ảm đạm nhưng đầy nguy hiểm ầm ầm lao về phía Đường Thiên đang đứng trong quang mang lượn lờ.