Chiến Thần Bất Bại

Chương 4495




Chương 4495

 

Sau lưng ông ta là Từ Huy Tổ và Lý Bạch.

 

Nếu chỉ là Trần Huy Tổ và Tần Lương Ngọc thì anh em Điền Văn chắc chắn sẽ không cần để tâm, nhưng Từ Huy Tổ thì khác.

 

Ông ta là con trai của Từ Đạt, đồng thời cũng là cận thần của nhà họ Chu, bọn họ đã đắc tội với nước Ngụy, bây giờ lại đắc tội với hoàng tộc thì e rằng ngay cả nhà họ Khổng cũng không bảo vệ được bọn họ.

 

“Nếu cậu chủ cũng biết mình là khách thì nên tuân chủ theo quy tắc của chủ nhà! Hơn nữa, dù Tiêu Chính Văn còn sống hay không thì cũng không đến lượt hai cậu chủ ra lệnh ở Đế Khư!”

 

Tần Lương Ngọc lạnh lùng đáp.

 

“Tần Lương Ngọc!”

 

Điền Khải nghiến răng, tức giận nói: “Cái chết của Ngụy Võ Hầu chắc chắn liên quan đến bà! Nhà họ Ngụy chắc chắn sẽ không tha cho bà đâu! Tôi khuyên bà, tốt nhân nên giao hung thủ ra đây, nếu không…”

 

Nói đến đây, khí tức quanh người Điền Khải đột nhiên thay đổi, một luồng uy lực mạnh mẽ tỏa ra, cả quán trà đều rung chuyển theo.

 

“Tôi thật sự không biết nên trả lời cậu thế nào. Nếu cậu thật sự muốn hỏi thì tôi chỉ có thể nói, người giết Ngụy Võ Hầu đang ở trong Đế Khư!”

 

Nghe vậy, Điền Văn và Điền Khải quay sang nhìn nhau, bầu không khí trở nên căng thẳng chưa từng thấy.

 

Tần Lương Ngọc nhìn hai người, cười nhạt nói: “Thật ra vấn đề này, hai vị đã có đáp án từ lâu rồi, mấy ngày trước chẳng phải hai vị đã nói người áo đen kia là anh Tiêu, không đúng sao?”

 

Lời vừa dứt, sắc mặt hai người Điền Văn và Điền Khải lập tức trở nên u ám, mặc dù điều Tần Lương Ngọc nói là thật, nhưng trong lòng họ, Tiêu Chính Văn đã chết ở Minh Hà từ lâu rồi!

 

Vì vậy, lời nói này của Tần Lương Ngọc, theo họ thấy là đang giễu cợt họ.

 

Dẫu sao sau khi nhận được sức mạnh của Tiêu Chính Văn, họ cũng lần lượt đột phá Thiên Cảnh, vì vậy, Tiêu Chính Văn hoàn toàn không có cơ hội sống sót, sao người áo đen kia là Tiêu Chính Văn được chứ?

 

Hơn nữa, trước khi vào Minh Hà, Tiêu Chính Văn mới chỉ đạt tới Đế Cảnh cấp hai, mà người chém giết Ngụy Võ Hầu lại là cao thủ Thiên Cảnh!

 

Sao một người có thể đột phá tám cảnh giới nhỏ trong nửa năm được?

 

“Hừ, bất kể bà biện bạch ra sao, chuyện thành Đại Lương cũng không thể không liên quan đến điện Thần Long các người, nhất là Tần Lương Ngọc bà có liên quan trực tiếp đến chuyện này!”

 

Điền Văn nhìn Điền Khải đầy ẩn ý, giọng nói lạnh như băng.

 

“Tôi không giết người, tin rằng ai ở đây cũng quá rõ, chẳng lẽ cậu lại định giở mánh khóe cũ, kéo tôi đi gánh tội thay sao? E rằng cũng không thuyết phục được phía Ngụy Vinh Kỳ đâu!”

 

Tần Lương Ngọc cười nhạt, châm biếm lại.

 

Đúng là dù họ áp giải Tần Lương Ngọc đến thành Đại Lương, cũng căn bản không cách nào làm lửa giận của Ngụy Vinh Kỳ lắng xuống!

 

Dẫu sao cảnh giới của Tần Lương Ngọc bày ra đó, cách Thiên Cảnh còn một khoảng rất lớn, mà quả thật người áo đen ra tay hôm đó đã có tu vi bước chân vào Thiên Cảnh!