Chiến Thần Bất Bại

Chương 446: Siêu Cấp Hùng Trứng




Khi Hạc mệt mỏi chạy tới vương cung Đại Hùng thì rất là kinh ngạc. Các dãy cung điện nguy nga quần đã biến mất, khắp nơi đều là võ giả không ngừng san bằng từng góc cung điện.

"Hạc điện hạ!"

Sài Lang võ giả đang bận rộn, họ nhìn thấy Hạc vẫn vội vàng hành lễ.

"Các ngươi làm cái gì vậy?" Hạc tỏ ra rất kinh ngạc.

"San bằng cung điện, Bệ Hạ yêu cầu san bằng toàn bộ cung điện, toàn bộ đô thành đều phải san bằng, cư dân đô thành đều được dời ra ngoài rồi. Hạc điện hạ tới thật quá tốt, nhân thủ chúng ta đang thiếu lắm a." Cái võ giả này tỏ ra cực kỳ vui mừng.

Đường thần kinh lại đang làm cái quỷ gì thế nhỉ? Hạc nói thầm trong lòng, Yến Vĩnh Liệt tốn hao rất nhiều tâm huyết mới xây xong Đại Hùng vương cung, thế đứng nguy nga, công trình đồ sộ. Đô thành cũng phải trải qua mấy đời buôn bán mới có quy mô như hiện tại, Đường Thiên vậy mà lại muốn hủy tất cả sao?

Hạc kỳ quái, nhưng không sốt ruột.

Hắn có hiểu biết tương đối về Đường Thiên, Đường thần kinh tuy rằng thường xuyên động kinh, nhưng mà cái gia hỏa này rất khấu môn*, tuyệt đối sẽ không vứt tinh tệ qua cửa sổ, tổn hao lớn như vậy mà hắn vẫn hạ quyết định này, khẳng định còn có nguyên nhân khác.

(*Khu Môn, có khi đọc thành Khấu Môn: keo kiệt, bủn xỉn, tính toán chi li, so đo từng chút)

Hạc đi dọc theo phế tích vương cung về phía trước, rất nhanh chóng đi tìm thân ảnh Đường Thiên.

Đường Thiên nhìn thấy Hạc thì trước mắt sáng ngời, nhảy dựng lên, liên tục phất tay: "Tiểu Hạc tử!"

Soạt, ánh mắt mọi người cùng nhau rơi trên thân Hạc.

Bước chân Hạc khựng lại, cố nén cái mong muốn một kiếm đâm thấu tim cái con hàng kia. Hắn làm bộ như không có gì chậm rãi đi tới hỏi: "Hành động lớn như vậy để làm gì?"

"Ha ha! Đó là một cái kế hoạch kinh thiên động địa của thần thiếu niên!" Đường Thiên đắc ý dạt dào.

Hạc không lý gì tới hắn, ánh mắt hắn rơi vào sắc mặt có chút bệnh trạng tái nhợt của Long Thủ Tĩnh, có chút kinh ngạc hỏi: "Vị này là?" Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

"Tại hạ Long Thủ Tĩnh." Long Thủ Tĩnh hành lễ: "Ra mắt Hạc điện hạ."

Tiểu Quất tử đứng gần đó cũng cao giọng hành lễ: "Hạc điện hạ ca ca, ta là Long Quất!"

Võ giả xung quanh Long Thủ Tĩnh thần sắc trang nghiêm, vị hắc y thiếu niên này, chính là Hạc điện hạ trong đồn đãi. Bên ngoài thường đồn đãi, có khả năng rất lớn là Hạc sẽ chấp chưởng Xạ Thủ Tọa. Cái lời đồn đãi này, Thiên Hậu chưa từng phủ nhận, điểm quan trọng nhất là, Thiên Hậu căn bản không có ý chỉ định người thừa kế cho Xạ Thủ Tọa, độ đáng tin của lời đồn đãi này liền bay lên.

Khuôn mặt Hạc nở nụ cười tươi: "Chào Thủ Tĩnh điện hạ, chào Quất tiểu thư!"

"Tiểu Quất, ngươi rõ ràng nhìn giống quả táo, vì sao lại gọi là tiểu Quất?" Vẻ mặt Đường Thiên kỳ quái.

Gân xanh trên trán tiểu Quất giật giật, nàng đè nén nỗi giận dữ, tiểu Quất khá hiểu chuyện, không nên làm Thủ Tĩnh ca ca thêm phiền phức...

Lăng Húc khinh bỉ liếc nhìn Đường Thiên: "Ấu trĩ!"

Đường Thiên rất kinh ngạc quay mặt lại hỏi: "Vậy ngươi nói là giống quả táo hay quả Quất?"

Lăng Húc lườm một cái, phun ra hai chữ: "Quả táo."

Đám khốn khiếp các ngươi...

Hạc vừa nhìn thấy miệng tiểu Quất mím lại, nước mắt vòng quanh, vội vàng dịu dàng bảo: "Tiểu Quất thực sự cực kỳ xinh đẹp!"

"Thật vậy chăng?" Tiểu Quất ngước khuôn mặt lên, tỏ ra chờ đợi, lại có chút xấu hổ.

"Đương nhiên!" Hạc lấy tiểu lễ vật ra an ủi: "Cái con hạc nhỏ này là lễ gặp mặt đưa cho Quất tiểu thư, chỉ có muội muội xinh đẹp như Quất tiểu thư, mới xứng đôi với nó chứ."

Tiểu Quất lòng vui rạo rực tiếp nhận: "Cảm tạ Hạc điện hạ ca ca."

Khuôn mặt Long Thủ Tĩnh nở nụ cười tươi, thoạt nhìn, ở với những người này không phải quá khó khăn a...

"Lạn hảo nhân!" Vẻ mặt Đường Thiên khinh bỉ.

(Lạn hảo nhân: người biểu hiện ra ngoài quá mức tốt, luôn muốn làm vừa lòng mọi người xung quanh)

"Dối trá." Lăng Húc phun ra hai chữ.

Hạc nhăn nhó bất đắc dĩ, nhưng hắn biết rõ cần đối phó Đường Thiên thế nào, ho nhẹ một tiếng: "Vụ đại kế hoạch kinh thiên động địa của ngươi ra sao?"

Quả nhiên, Đường Thiên ha ha một tiếng, trên mặt lại hiện lên thần sắc đắc ý dạt dào: "Thủ Cân, ngươi hãy dạy vỡ lòng cho tiểu Hạc tử."

Thủ Cân... Trong lòng Hạc hiện lên một cảm giác đồng bệnh tương liên, quả nhiên người thành thật sẽ bị khi dễ a.

Long Thủ Tĩnh đành phải mở miệng: "Cái này là Lương Phong đại nhân tìm ra. Lương Phong đại nhân phát hiện, toàn bộ tinh lực Đại Hùng tinh sẽ tuần hoàn với Bệ Hạ."

Con mắt Hạc thoáng cái sáng lên, khí thế khó giải thích đột nhiên tỏa ra, võ giả xung quanh tâm sinh cảm ứng, không khỏi nhất tề rùng mình.

Với cái danh Thánh giai của Lương Phong làm cho xung động trong lòng trở nên gấp bội phần. Thời gian gần đây ông ta nhìn những sự việc biến thái thật nhiều, nhân sinh đối với ông ta quả thực là như trào phúng.

Mặc dù Long Thủ Tĩnh có vẻ bất ngờ nhưng không chịu ảnh hưởng quá lớn, hắn nói tiếp: "Trải qua nghiên cứu, chúng ta đã phát hiện, càng gần đại nhân thì tinh lực càng nồng đậm. Lấy đại nhân làm trung tâm, mật độ tinh lực trong khoảng 1 dặm, bây giờ đã đạt tới 29%, cứ cách một dặm thì mật độ giảm xuống 1%. Bây giờ mật độ tinh lực bình quân ở Đại Hùng Tinh đã tăng lên tới 15%. Nói cách khác, lấy đại nhân làm trung tâm, trong phương viên 14 dặm là khu vực mật độ tinh lực cao khác thường."

Hạc lẳng lặng nghe, không hỏi chen vào.

Long Thủ Tĩnh nói tiếp: "Mật độ tinh lực cao đối với võ giả Thánh giai hoặc là chuẩn Thánh giai mà nói thì ý nghĩa không lớn, chân lực bọn họ đã tới cực hạn. Nhưng đối với võ giả trung đê giai lại có thể rút ngắn chu kỳ tu luyện bọn họ thật nhiều. Vì vậy Bệ Hạ dự định, kiến tạo tại nơi đây một khu tu luyện hoàn toàn mới."

Hạc liên tục gật đầu, nhưng mà có chút bối rối: "Vậy cũng không cần phá dỡ vương cung đi chứ?"

Đường Thiên bình thản nói: "Đương nhiên phải dỡ, mật độ tinh lực. Oa, tấc đất tấc vàng! Tuyệt đối không thể lãng phí, những cung điện gì gì đó rất vướng víu. Lại nói, những đứa hỗn đản trong cái thành này đối địch cùng ta, ở trong chỗ tối giở trò quỷ đã bị Thủ Cân thu thập rồi, một nơi tốt như vậy thế nào lại để tiện nghi bọn chúng, ta muốn tất cả bọn chúng phải di dời ra ngoài."

Hạc có chút hiếu kỳ: "Ngươi dự định lợi dụng thế nào?"

Vẻ đắc ý càng đậm trên mặt Đường Thiên: "Ta muốn kiến lập một hình thù như cái trứng rất lớn rất lớn, bên trong dựng cái cột rất thẳng rất chắc rất cao. Sau đó thả xuống những sợi dây chắc chắn, mỗi tầng đều một chùm kéo từ cây cột ra ngoài. Rồi mọi người có thể ngồi ở trên sợi dây, đả tọa tu luyện. A, trong lòng đất ta cũng định đào xuống, cũng dùng sợi dây. Sợi dây thật tốt, không được chiếm chỗ. Mọi người ngồi dồn lại với nhau là được rồi, phải lợi dụng cho tốt."

Hạc nghe thế trợn mắt há mồm. Trong đầu óc hắn hiện lên một cây cột trụ chọc tận trời cao, xung quanh là vô số dây thừng được căng ra như mạng nhện. Sợi dây dài những mười bốn dặm, võ giả trên mỗi một sợi dây tựa như thịt khô phơi nắng, treo đầy, ặc ặc phải là ngồi đầy... Cái màn này, thực sự thật là đáng sợ!

Hạc dám khẳng định, trinh sát của bất luận một chòm sao nào mà trông thấy tràng cảnh chấn động lòng người như thế, tuyệt đối không còn dũng khí tới đánh Đại Hùng tinh nữa.

Võ giả như châu chấu...

Hạc không rét mà run.

Hạc mang đến 100 vạn người, hơn nữa trong 100 vạn người không có người già, trẻ nhỏ hay người tàn tật, tất cả đều là võ giả cùng thiếu niên tinh tráng nhất ở Sài Lang Tọa.

Tiến độ kế hoạch "Hùng Trứng" được thi triển rất nhanh. Tại khu vực luyện công kiến lập một cái gần giống như hình quả trứng nên Đường Thiên quyết định gọi là Hùng Trứng.

Toàn bộ người nghe thấy tên này đều cau mày thấy chối tai.

Gấu mà đẻ được trứng...

Khi Hùng Trứng hoàn thành, mọi người còn là bị cái kiến trúc chính tay bọn họ thành lập này làm cho chấn động. Bọn họ tưởng tượng mình ở bên trong một cái trứng thật lớn, trụ thanh đồng vững chắc sừng sững dựng đứng tại chính giữa. Những sợi dây thừng dày đặc chi chít như mạng nhện phát tán ra bốn phía, chìm vào trên vách tường hình cung. Chỗ buộc mỗi một sợi dây thừng, đều có cửa ra vào, võ giả chỉ cần qua cửa ra vào, dùng khinh công đạp trên dây thừng.

Mỗi một khoảng cách có tiêu ký dễ thấy, nhắc nhở võ giả mật độ tinh lực nơi đây. Mà mỗi một sợi dây thừng đều có đánh số, để thuận lợi cho võ giả tìm đến chỗ của mình.

A Đức Lý An chấn động, một lúc lâu không nói được lời. Kiến trúc trước mắt, chính là kỳ tích.

Độ dài mỗi sợi dây thừng không bằng nhau, dài nhất là 14 dặm, tức là khoảng tầm 7000m. Ngắn nhất 6 dặm cũng là 3000 mét. Mà trên dây thừng, mỗi người chiếm khoảng một thước rưỡi. Nói cách khác, dây thừng dài nhất có thể dung nạp 4000 võ giả. Ngắn nhất cũng tạm chứa được 1500 võ giả.

Một lần thu nạp lớn nhất của Hùng Trứng là 52 vạn người!

Cái này chắc chắn là nơi tu luyện nhiều nhất võ giả từ trước tới nay.

Ở trung tâm Hùng Trứng mật độ tinh lực đạt tới 31%, cái trị số đáng sợ này đã bằng với mật độ tinh lực ở Lục Phân Nghi Tọa trong Xích Đạo thập điện. Lục Phân Nghi Tọa có mật độ tinh lực đạt tới 33%, với mật độ tinh lực cao như thế, nó mới trở thành một trong chòm sao tu luyện trứ danh Thiên lộ.

Tại những chỗ khác ở Đại Hùng Tinh, mật độ tinh lực cũng đạt tới 17%, đã vượt hơn thời đại Yến Vĩnh Liệt, hơn nữa cái trị số này còn đang tăng lên.

Huống hồ, Đường Thiên còn chưa thôn tính Thiên Long Tọa, nếu như dung hợp thôn phệ với thánh bảo Thiên Long Tọa, vậy thì thực lực Hùng Tọa lớn như vậy sẽ tiếp tục tăng lên!

A Đức Lý An không biết vì sao Đường Thiên lại không thôn tính Thiên Long Tọa, nhưng mà tràng diện trước mắt, đã làm cho lão phải chịu rung động thật sâu.

Võ giả Sài Lang là pháo hôi, nhưng mà 100 vạn pháo hôi là đủ để khiến người ta kiêng kỵ. 100 vạn pháo hôi di động không thể giấu giếm được cặp mắt quan sát của bất cứ ai. Từ Sài Lang Tọa đến Đại Hùng Tinh, cần phải đi qua Tiên Nữ Tọa. Khi trăm vạn Sài Lang võ giả hợp thành làn sóng sói tiến vào chòm Tiên Nữ thì làm cho mọi người rung động và khủng hoảng cực độ.

Những chòm sao giáp giới với Tiên Nữ Tọa, vốn muốn thừa cơ chiếm tinh môn, nhưng khi tận mắt thấy sóng sói đáng sợ này, cơ hồ toàn bộ chòm sao đều kinh sợ mà thu gom toàn bộ lực lượng, đồng loạt lui về!

Tiên Nữ Tọa hoàn toàn thay đổi trong một đêm, khôi phục nguyên trạng.

Trường hợp như vậy làm cho tâm tình An Đức Lệ Na phức tạp vô cùng, nàng lập tức bắt tay vào tuyển chọn những võ giả có tiềm lực của chòm Tiên Nữ đưa đến Đại Hùng Tinh.

Mà A Đức Lý An bỗng trở thành viện trưởng của trăm vạn võ giả Sài Lang.

Viện trưởng của Hùng Trứng võ viện.

A Đức Lý An có thanh danh là Liệp nhân, ông ta từng tự mình đưa một tòa học viện tên chưa có ai biết thành học viện huy hoàng đệ nhất chòm sao Liệp Hộ. Nhưng mà, 100 vạn học sinh lớn hơn gấp nhiều lần tổng cộng toàn bộ học sinh trong cuộc đời dạy học trước đây.

Tâm tình A Đức Lý An rất phức tạp, ông phức tạp cũng không phải là gian khổ, mà là, chính mình còn là tù binh...

Ông căn bản làm không rõ ý nghĩ Đường Thiên.

Cái gia hỏa này rốt cuộc ngu ngốc thế nào mà lại đưa 100 vạn người giao vào tay một gã tù binh?

Lẽ nào hắn sẽ không sợ mình thực hiện thủ đoạn gì đó sao?

Ông lắc lắc đầu, vứt hết nghi hoặc trong đầu, dù Đường Thiên nghĩ như thế nào, ông cũng sẽ không buông cách nghĩ của bản thân. Suy cho cùng thì có thể nghĩ đến điều gì có thể trợ giúp chòm sao Liệp Hộ. Ông hiện tại đơn thương độc mã giết ngược lại thì đối với thế cục không có bất luận trợ giúp nào. Tại nơi đây, hoặc là có thể nghĩ biện pháp, ảnh hưởng đến Đường Thiên, ảnh hưởng đến Đại Hùng Tinh. Điều này trợ giúp đối với chòm sao Liệp Hộ mới càng thêm lớn.

Chỉ là... Các ngươi, phải chống được lâu một chút a.

Ông quay mặt, hướng về phương hướng chòm sao Liệp, trong lẳng lặng lòng gào thét.