Chiến Thần Bất Bại

Chương 4427




Nhưng Điền Văn lại không nói nhiều lời thừa thãi mà ra tay với Tư Không Phàm luôn.

 

“Mọi người nhìn thấy rồi chứ, đây chính là học trò của Khổng Thánh Nhân, vì lợi ích của mình mà có thể ra tay với người của mình. Đứng chung một thuyền với kẻ như vậy phải đề phòng từng phút từng giây”.

 

Tiêu Chính Văn cười mỉa nhàn nhã nói.

“Điền Văn!”

 

Tư Không Phàm thấy Điền Văn đã có ý định giết mình, cảm xúc vô cùng phức tạp.

 

Từ thời Chiến Quốc, ông ta vẫn luôn đi theo làm cảnh vệ cho Điền Văn, có thể nói ông ta đã cứu Điền Văn vô số lần nhưng không ngờ hôm nay Điền Văn lại ra tay với ông ta.

 

Nhưng dù sao Tư Không Phàm cũng là cao thủ Đế Cảnh cấp chín dĩ nhiên sẽ không buông tay chịu trói.

 

Ông ta hét lên một tiếng, sau đó sức mạnh vô biên bỗng bùng phát.

 

Thấy Tư Không Pham tung chiêu xoay người định bỏ chạy, Caseus lắc mình chặn đường đi của Tư Không Phàm.

 

Điền Văn cũng ra tay cực kỳ nhẫn tâm như Tiêu Chính Văn nói.

 

Ngay cả Tư Không Phàm từng cứu mạng hắn vô số lần thì đến lúc quan trọng cũng chỉ là con cờ hắn có thể bán đứng bất kỳ lúc nào.

 

Lúc này Điền Văn gần như sử dụng hết khí tức của mình, tu vi Đế Cảnh cấp chín bùng phát.

 

Mặc dù Tư Không Phàm và hắn có cùng cảnh giới nhưng Điền Văn là một trong bốn cậu chủ Chiến Quốc, những người cùng cấp bậc cảnh giới đều không có khả năng thắng hắn.

 

Hai bên vừa lao vào nhau, Tư Không Phàm đã bị áp chế hoàn toàn.

 

Chưa được một lúc Điền Văn đã ném đầu Tư Không Phàm xuống đất.

 

Ánh mắt Điền Văn chỉ còn lại sự lạnh nhạt và bình thản khi nhìn đầu của Tư Không Phàm, thậm chí không có bất kỳ sự tiếc nuối và áy náy nào.

 

“Đây là đầu của người mà anh muốn”.

 

Nói rồi Điền Văn lau máu trên thân kiếm.

 

Lúc này không ít người đều ngẩng đầu nhìn Điền Văn.

 

Nhất là những người trước đó còn kính ngưỡng với hắn, lúc này họ cảm thấy cậu chủ trước mặt này cực kỳ xa lạ.

 

Có lẽ kẻ tàn ác không từ thủ đoạn vì lợi ích này mới là bản chất thật của Điền Văn.

 

Nhưng đồng thời mọi người càng cảm thấy sợ Tiêu Chính Văn.

 

Cho đến giờ mọi người mới bừng tỉnh, xét về thủ đoạn và mưu mô, đám người Điền Văn không thể so được với Tiêu Chính Văn.

 

“Ông nội, bây giờ ông còn nghĩ Tiêu Chính Văn không bằng đám người Ngụy Vinh Kỳ nữa không?”, nhìn cảnh tượng trước mắt, hai mắt Huệ Ngân Nhi sáng rực, ước gì hiện giờ có thể nhào vào lòng Tiêu Chính Văn.

 

Cũng chỉ có người đàn ông như vậy mới xứng với cô ta.

Cảnh vệ của Điền Văn thì thế nào?