Chiến Thần Bất Bại

Chương 4416




Trước đó ông ta vẫn còn muốn đến bắt Tiêu Chính Văn, nhưng chớp nhoáng đã phải quay lại cầu xin người ta?

 

Dù hòa thượng Tanaka sống đến hàng ngàn tuổi rồi nhưng bị đối diện với sự thay đổi lớn như vậy cũng không kịp hoàn hồn, quan trọng hơn là ông ta không làm được.

 

Thấy hòa thượng Tanaka lộ ra vẻ không cam lòng, Caseus nói: “Đây không phải là ý của Thánh Giáo Đình mà là ý của Thiên Đạo Minh Ước. Bất kỳ ai chỉ cần ngăn cản chuyện này đều bị giết”.

 

“Hơn nữa các thế lực Tây Vực đều đã lên tiếng, nếu không thể mời được Tiêu Chính Văn thì ông tự lãnh hậu quả ở đây”.

 

Cái gì?

 

Nghe xong hòa thượng Tanaka cảm thấy cả người không thoải mái, lỗi cũng không phải do một mình ông ta gây ra, dựa vào đâu mà đẩy hết trách nhiệm lên đầu ông ta?

 

“Thế tử, tại sao lại bắt tôi chịu hết mọi trách nhiệm? Hơn nữa Tiêu Chính Văn có quay lại hay không liên quan gì đến tôi?”

 

Hòa thượng Tanaka nổi giận, quay sang gào mồm lên với Caseus.

 

“Hòa thượng, hôm đó chính ông đã đuổi mấy người Tiêu Chính Văn ra khỏi thành Minh Nguyệt, ông không quên đó chứ?”, Caseus cũng không khách sáo lạnh lùng đáp lại.

 

“Chuyện này…”

 

Hòa thượng Caseus quay đầu lại nhìn Điền Khải, không đợi ông ta lên tiếng, Điền Khải nói trước: “Hòa thượng, thời gian cấp bách, giờ ở thành Minh Nguyệt mỗi một giây đều đang có người chết”.

 

Điền Khải nói thế, hòa thượng Tanaka suýt nữa tức đến mức bùng nổ.

 

Ban đầu là Điền Khải nhờ vào các mối quan hệ mới thuyết phục được ông ta ra mặt đối phó với Tiêu Chính Văn, giờ lại xóa sạch quan hệ.

 

“Hòa thượng Tanaka, mong ông có thể hiểu, nếu thành Minh Nguyệt bị âm phủ xâm lấn thì cả Tây Vực đều không bảo vệ được, đến lúc đó lỡ đâu chiến trường ngoài lãnh thổ xảy ra sơ suất gì, đừng nói là tôi hay ông mà cả Tây Vực đều bị xóa sổ”.

 

“Bên nào nhẹ bên nào nặng, tôi tin tôi tự biết rõ”.

 

Caseus nói.

 

Cùng lúc đó đám người Điền Văn cũng nhận được tin tức Thiên Đạo Minh Ước ra lệnh không tiếc bất kỳ giá nào phải mời Tiêu Chính Văn xuống núi.

 

Ai cũng chẳng phải kẻ ngốc, người nhà họ Trương đi theo Tiêu Chính Văn về Đế Khư, muốn cởi trói phải tìm người buộc dây.

 

Nói cách khác chỉ cần người nhà họ Trương quay lại thành Minh Nguyệt thì chuyện này sẽ được giải quyết nhanh chóng, nhưng cái khó là ai mà không biết quan hệ giữa nhà họ Trương và Tiêu Chính Văn.

 

Thế nên mệnh lệnh này của Thiên Đạo Minh Ước thật ra vừa có liên quan đến Tiêu Chính Văn mà cũng vừa không liên quan đến anh, quan trọng là thái độ của người nhà họ Trương.

 

Hơn nữa ngay cả đám người Hachiki Orochi và Tử Cống cũng đã chạy đến thành Minh Nguyệt để chi viện rồi, Thánh Giáo Đình đã cử ra mười bốn Giáo chủ áo đỏ.

 

Tính nghiêm trọng của chuyện này đã vượt ra khỏi tưởng tượng của mọi người.

 

Điền Văn nhíu mày trầm tư hồi lâu, trong đầu bỗng lóe lên tia sáng.

 

Sở dĩ nhà họ Trương lại có một nhánh được phái đến thành Minh Nguyệt là vì vừa trấn giữ phần mộ của Long tộc, vừa mang một Long mạch đến thành Minh Nguyệt.

Mà Long mạch có tác dụng trấn giữ vật có tà khí nên những người ở Tây Vực mới nhẫn nhịn cho người nhà họ Trương sinh sống ở thành Minh Nguyệt, thậm chí mặc do nhà họ Trương làm gì cũng được.