Chiến Thần Bất Bại

Chương 4407




 

“Truyền tin tức nhà họ Khổng đe dọa Tần Lương Ngọc phải giao thành Đại Phong ra ngoài, nhà họ Khổng phải sẽ kiêng dè bị ô nhục danh tiếng, chắc chắn sẽ không phái cao thủ nhắm vào anh ta”.

 

“Với thân phận của con dân Đông Vực, đoàn kết cả Đông Vực định ép chúng ta có tội bằng dư luận, Tiêu Chính Văn này quả nhiên không đơn giản”.

 

“Chỉ tiếc là thời cuộc đã đến nước này, dư luận không thể thay đổi sự thật. Kế sách của chúng chắc chắn không thành công”.

 

Điền Khải cười mỉa một tiếng.

 

Lúc Thanh Liên biết được tin tức này cũng thở dài nói: “Kế sách này của cậu Tiêu e là không thành rồi, người ở Đông Vực có thể lên tiếng vì cậu ta đều là một vài gia tộc và tông môn nhỏ”.

 

“Không có thế lực nào ở Đông Vực lớn hơn nhà họ Khổng, loại trừ nhà họ Khổng thì ai còn dám lên tiếng vì cậu ta”.

 

“Hơn nữa cứ như thế thì chắc chắn đang thừa nhận thế tử Thánh Giáo Đình là do cậu ta giết, đánh lén thế tử và người của cậu chủ cũng chính là Tiêu Chính Văn”.

 

Nói đến đây, Thanh Liên cũng nhanh chóng đứng lên chạy thẳng đến Đế Khư.

 

Khi Thanh Liên đến nơi, ông lão Thiên Tinh đã đến Đế Khư trước bà ta một bước.

 

“Cậu Tiêu, chuyện này không ổn, đây chẳng phải đang chuyển hướng thừa nhận hung thủ chính là cậu rồi sao?”

 

Nếu nói Tiêu Chính Văn không phải là hung thủ giết người thì cần Đông Vực bảo vệ anh sao?

 

Hay nói cách khác mặc dù Tiêu Chính Văn có thể đoàn kết một bộ phận tông môn chủ ở Đông Vực, nhưng lại được một mất mười.

 

Ngay khi Thanh Liên vừa dứt câu, không trung bỗng lóe lên ánh sáng bạc.

 

Một chiếc gương vô cùng lớn chiếu trên bầu trời Đế Khư, phóng đại mọi thứ ở đây ra ngoài.

 

Đồng thời cả thế giới, trong đó có cả thế tục đều thấy rõ mọi thứ trong Đế Khư thông qua chiếc gương này.

 

Sau đó vô số bóng người lập tức bay đến bầu trời Đế Khư, thoáng chốc trên bầu trời toàn là người.

 

Một chiếc xe ngựa cực kỳ xa hoa bay đến, Điền Văn từ tốn bước ra khỏi xe ngựa, kiêu ngạo nhìn xuống Đế Khư.

 

Điền Khải cũng được một đám người vây quanh đi đến bầu trời Đế Khư, khinh thường liếc xéo Đế Khư.

 

“Các vị, không biết mấy người đến đông như vậy là có chuyện gì?”

 

Từ Huy Tổ lập tức siết chặt cây giáo bạc trong tay bước lên hư không, cách khoảng không nói với hai anh em Điền Văn.

 

“Bắt hung thủ, giải thích cho thiên hạ rõ”.

 

Điền Văn chắp một tay sau lưng, giọng điệu không cho phép nghi ngờ như Đế Vương.

 

“Hỗn láo”.

 

Long Hình và Lý Bạch cũng đồng loạt bước lên không trung, Thượng Quan Uyển Nhi đích thân dẫn ba ngàn ngự lâm quân tạo thành một bức tường người.

“Bảo Tiêu Chính Văn nhanh chóng đến đền tội, nếu không trận chiến hôm nay sẽ ngọc nát đá tan đấy”, Điền Văn sát khí đằng đằng, ánh mắt lộ ra vẻ hung ác đe dọa.