Chiến Thần Bất Bại

Chương 4375




Chương 4375

 

Hòa thượng Tanaka chẳng qua là người đầu tiên dưới bốn cậu chủ Chiến Quốc, đây là sự thật mà cả vùng ngoài lãnh thổ đều biết rõ, một người mà ngay cả hòa thượng Tanaka cũng không dám khiêu chiến thì có tư cách gì so được với bốn cậu chủ Chiến Quốc?

 

Khổng Tề Thiên là người có tên tuổi ngang với bốn cậu chủ Chiến Quốc.

 

Nói cách khác Tiêu Chính Văn đổi hướng thừa nhận không bằng bốn cậu chủ Chiến Quốc, càng không bằng Khổng Tề Thiên ông ta.

 

“Ông Khổng đang nghĩ gì thế?”, Điền Văn xuyên qua cửa xe ngựa nhìn Khổng Tề Thiên nói.

 

Nghe thế Khổng Tề Thiên quay sang nhìn Điền Văn, cười nhạt đáp: “Kể từ hôm nay không còn phải sợ nữa thế tục, hơn nữa danh tiếng của Tiêu Chính Văn đã bị hủy hoại, tầm ảnh hưởng ở thế tục chắc chắn không còn như trước”.

 

“Nhà họ Khổng quả nhiên danh bất hư truyền, kiếm chưa dính máu đã giải quyết được một đối thủ mạnh, quả nhiên là kế hay”, Điền Văn nói.

 

Thật ra hôm nay Điền Văn cũng không giúp ích gì được cho bản thân mà chỉ làm điều có lợi cho người khác.

 

Mặc dù bây giờ nhà họ Khổng do hắn thống trị nhưng dù sao hắn cũng không phải họ Khổng, càng không phải là nhân vật lớn gì ở nhà họ Khổng.

 

Hắn mãi mãi chỉ có thể đại diện cho Điền Tề.

 

“Quá khen rồi, chẳng qua chỉ là một kế nhỏ thôi, không ngờ Tiêu Chính Văn lại thông minh thế, nếu hôm nay cậu ta có gan ra tay thì chắc sẽ chết”.

 

“Ngay cả Hachiki Orochi cũng đến giúp đỡ, tiếc là cuối cùng vẫn để cậu ta chạy thoát”.

 

Ánh mắt Khổng Tề Thiên lóe lên tia lạnh lùng, không cam lòng nói.

 

Điền Văn khẽ gật đầu nói: “Kết quả này đều là lựa chọn khá tốt cho anh ta và cho chúng ta, nếu Hachiki Orochi ra tay thì danh tiếng ông và tôi đều khó tránh khỏi bị tổn hại”.

 

“Nói thế nào ông ta cũng là người Vy Hào, Điền Văn tôi thân là cậu chủ nước Tề, sao có thể hợp sức bắt tay với người Vy Hào được chứ?”

 

“Nhà họ Khổng ông trước giờ đều nổi tiếng là đạo đức nhân từ, nếu để người ngoài biết nhà họ Khổng có liên hệ với người Vy Hào, e là danh tiếng sẽ hỏng mất”.

 

“Chỉ vì để giết một Tiêu Chính Văn mà phải trả cái giá quá lớn thì không đáng”.

 

Nói đến đây Điền Văn hơi dừng lại, rồi nói tiếp: “Mặc dù hôm nay anh ta thoát được một nạn nhưng hình tượng của anh ta ở thế tục đã bị hủy hoại rồi”.

 

“Ở vùng ngoài lãnh thổ, uy danh càng mất sạch, người như thế không thể có bất kỳ hành động nào nữa”.

 

Giọng điệu của Điền Văn còn có mấy phần tiếc nuối, thật ra xét từ lợi ích cá nhân của hắn, hắn không mong nhìn thấy cảnh này xảy ra nhất.

 

Dù sao chỉ có khuấy đục nước mới có lợi cho hắn nhất, hơn nữa có Tiêu Chính Văn khống chế, cho dù là với Khổng Tề Thiên hay Ngụy Vinh Kỳ thì đều là một sự khống chế vô hình.

 

Như thế Điền Văn hắn có thể vươn tay ra làm những việc hắn muốn.

 

Bây giờ Tiêu Chính Văn không còn đe dọa được nữa, tiếp theo trận chiến giữa bốn cậu chủ Chiến Quốc sẽ càng gay cấn hơn.

 

“Hai vị, dù thế nào Tiêu Chính Văn đã trở thành quá khứ, nếu hai vị không có việc gì gấp, sao không đến nhà tôi nói chuyện”, hòa thượng Tanaka mời.