Chiến Thần Bất Bại

Chương 3867




Mang theo một giọng nói lạnh tanh, Viên Thiên Canh cũng chậm rãi bước ra từ bên trong Đế Khư.

 

Chỉ khẽ vung tay lên, áp lực khắp trời đã lập tức tản đi hết.

“Ha ha, vua Bắc Lương của thế tục mở buổi lễ khai sơn lớn như thế ở vùng ngoài lãnh thổ, sao chúng tôi có thể không tới góp vui cơ chứ?”

 

Khổng Thế Phương của nhà họ Khổng tiến lên trước một bước, nhìn về phía Viên Thiên Canh bằng vẻ mặt đắc ý.

 

“Đều nói Đạo Thuật Chi Tôn có phong thái hơn người, hôm nay được gặp, quả nhiên phi phàm!”

 

Vừa nói, Tư Mã Huy vừa sải bước tiến ra khỏi đám người.

 

Hai cao thủ Đế Cảnh ra mặt khiến cho đám người xung quanh đều cảm thấy chấn động!

 

Đây mới chỉ vừa bắt đầu mà đã trở nên gay cấn luôn rồi?

 

“E rằng với chiến lực của hai người thì vẫn chưa đủ để uy hiếp Đế Khư đâu?”, Viên Thiên Canh ngẩng đầu nhìn ra với vẻ mặt không chút biểu cảm.

 

“Nếu như cộng thêm tôi thì sao?”, vừa nói, Tần Cối vừa sải bước tiến ra khỏi đám người, sau lưng ông ta còn có một ông lão tóc trắng có khí thế kinh người!

 

Khí tức của Tần Cối đã đủ kinh người rồi, cao thủ ở cảnh giới Nhân Hoàng cấp tám tuyệt đối chẳng thể xem thường!

 

Thế nhưng khí tức của ông lão đứng sau lưng ông ta thì càng sâu không thể lường, cũng là một nhân tài Đế Cảnh!

 

Ba đấu một, có thể nói Viên Thiên Canh đã không còn cơ hội thắng nữa rồi!

 

“Tiền bối Viên, thế nào gọi là kẻ thức thời mới là trang hào kiệt, tận dụng lúc mọi thứ còn có thể xoay chuyển được, chọn lại phe vẫn còn kịp đấy!”, Tần Cối cười nham hiểm, nói.

 

Viên Thiên Canh chỉ đáp lại Tần Cối bằng một nụ cười lạnh lùng, Viên Thiên Canh cũng chẳng buồn bận tâm tới loại người giống như Tần Cối, dù nói nhiều hơn một chữ với ông ta thì Viên Thiên Canh cũng có cảm giác đó là sự sỉ nhục với chính bản thân!

 

Đúng vào lúc này, một loạt tiếng ngựa hí truyền tới, một người mặc chiến giáp bát kỳ, cưỡi ngựa cầm giáo, cao ngạo đứng giữa hư không!

 

Khí tức khủng bố thuộc về cường giả Đế Cảnh khắp người ông ta bộc phát ra không chút che đậy!

 

Bốn cường giả Đế Cảnh đồng thời xuất hiện ở Đế Khư, mục đích của đối phương không cần nói cũng quá rõ ràng rồi!

 

Đây đâu phải tới để chúc mừng, rõ ràng là đến để tính sổ với Tiêu Chính Văn!

 

Hơn nữa thế lực bốn phương này, có phương nào là không có mối thù máu rất sâu với Tiêu Chính Văn?

 

Lúc này, ngay cả những thế gia và tông môn coi trọng Tiêu Chính Văn khi trước cũng đồng loạt cảm thấy đáng tiếc thay cho anh.

 

Nghĩ cũng phải, Tiêu Chính Văn vừa không có chỗ dựa vừa chẳng có bối cảnh, vậy là lại dám vênh váo như thế ở vùng ngoài lãnh thổ, thật sự coi vùng ngoài lãnh thổ thành thế tục rồi sao?

 

“Không phải tất cả cường giả Đế Cảnh đều tới chiến trường vùng ngoài vũ trụ rồi hay sao, sao Đông Vực chúng ta vẫn còn nhiều cao thủ Đế Cảnh như vậy chứ?”