Chiến Thần Bất Bại

Chương 3489




 

Thậm chí sau khi biết được Tiêu Chính Văn đã có gia đình, còn sinh được một cặp trai gái thì Thành Hân Nhi còn vì thế mà đau lòng khóc nguyên một đêm!

 

“Đây là ý của tộc trưởng, bất cứ ai cũng không được làm trái, còn về Hình Thiên mà con nhắc tới kia, cuối cùng không phải vẫn bị chém đầu thị uy hay sao? Tới nay đầu và thân mỗi thứ một nơi!”

 

“Nhớ kỹ, không có chỗ dựa, ở trên thế giới này, ngay cả bảo toàn tính mạng cũng trở thành vấn đề chứ chưa nói tới thành tựu gì hết!”

 

Người đàn ông trung niên nghiêm túc nói.

 

“Hừ! Mọi người đúng là đều nhìn người qua khe cửa! Không ngờ ngay tới ông nội cũng là một ông già bảo thủ!”

 

Thành Hân Nhi vẫn đứng giậm chân không phục!

 

“Im mồm! Không biết lớn bé! Ông nội là người mà con có thể bình phẩm hay sao? Dù là bố thì cũng không có tư cách nói nửa chữ “không” với ông ấy! Còn nữa, sau này mấy lời đại nghịch bất đạo này không được phép phát ra từ trong miệng con nữa!”

 

“Nếu như để cho người khác nghe được, con còn có thể hưởng thụ những ngày tháng bình yên ở nhà họ Thành hay sao?”

 

Người đàn ông trung niên vừa nói vừa vội vàng đưa mắt nhìn khắp bốn phía, thấy không có ai nghe lén thì lúc này mới yên tâm trở lại.

 

“Còn nữa, lát nữa Tiêu Chính Văn tới, con nhất định phải giữ khoảng cách với cậu ta, tuyệt đối không được tiếp xúc quá gần! Bố còn có việc, con tự biết mà làm đi!”

 

Nói xong, người đàn ông trung niên phất ống tay áo, sải bước đi ra khỏi khoảng sân nhỏ.

 

Mặc dù nằm ở dưới chân núi Thái Sơn, thế nhưng phạm vi nhà tổ của nhà họ Thành lại cực lớn.

 

Từ sau khi linh khí phục hồi, trong phạm vi cả trăm dặm đều là dinh thự của nhà họ Thành, thậm chí ngay cả một nửa ngọn núi Thái Sơn cũng thuộc sở hữu của nhà họ Thành!

 

Lúc này, không ít nam nữ thanh niên đang cung kính đứng phía trước cửa lớn.

 

Bên dưới bục cao phía xa, gia chủ nhà họ Thành đang bình thản ngồi đó.

 

Chẳng bao lâu sau, hai bố con Thành Hân Nhi và Thành Vĩnh Chí lần lượt ngồi xuống vị trí bên cạnh ông lão đó.

 

“Bố, không biết ai là người tới đầu tiên trong hôm nay?”

 

Một người đàn ông trung niên ngồi bên cạnh Thành Vĩnh Chí cẩn thận nhìn về phía ông lão mà hỏi.

 

“Ai tới đầu tiên không quan trọng, mấu chốt là nhà họ Thành chúng ta có thể được lợi từ bên trong hay không!”, ông lão nhắm hai mắt nói.

 

Đúng vào lúc này, một bóng người cưỡi mây tiến tới, đám con cháu nhà họ Thành vội vàng tiến tới trước cửa, lớn tiếng nói: “Tộc trưởng, tới rồi!”

 

Một giây sau, chỉ thấy âm thanh trầm bổng vang lên giống như tiên nhạc truyền tới từ chín tầng mây.

 

Tất cả mọi người đều không nhịn được ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời, chỉ thấy một nam thanh niên tay cầm sáo bình thản tiến đến!

 

Nam thanh niên đó có tướng mạo anh tuấn, rất có phong thái cổ nho!

 

Quảng Lăng Tử!

Mọi người vừa nhìn đã nhận ra người này chính là Quảng Lăng Tử – một trong số bảy người con của Huệ Mi!