Chiến Thần Bất Bại

Chương 3328




Bạch Chiến Sinh còn chưa kịp lên tiếng, Triệu Kế Hồng đã chế nhạo, khí thế đột nhiên tăng cao.

 

“Vù!”

 

Một cơn gió lốc thổi qua cả Thiên Sơn, trong chốc lát, tuyết rơi dày đặc, thời tiết thay đổi đột ngột.

 

Một luồng khí tức mạnh lẽ từ Cửu Thiên đè xuống, không chỉ đám người võ tông và ngay cả đám thế tử của các thế gia cũng đều lộ ra vẻ kinh ngạc.

 

“Nếu cậu đã muốn chết thì hôm nay tôi sẽ cho cậu được toại nguyện!”

 

Nói xong, một vầng sáng đột nhiên tỏa ra từ phía sau Triệu Kế Hồng.

 

Đây chính là thần khí độc nhất vô nhị của cường giả Nhân Hoàng.

 

Vầng sáng lập tức bao phủ toàn bộ Thiên Sơn trong bán kính hàng trăm kilomet, dường như cả một vùng trời hoàn toàn nằm trong sự kiểm soát của Triệu Kế Hồng.

 

“Ầm!”

 

Tiếng sét vang vọng khắp trời đất, một ông lão mặc áo choàng trắng, phong thái như thần tiên, đạp mây, từ trên trời bay xuống.

 

Mọi người ngẩng đầu lên nhìn, đều vô cùng kinh ngạc khi nhìn thấy khuôn mặt của người vừa đến.

 

Người này chính chưởng giáo của Hằng Sơn – Độ Ách Chân Quân!

 

Đây là một vị cao thủ nữa trong cảnh giới Nhân Hoàng cấp một.

 

Ngay sau đó, cả trời đất như rung chuyển, một luồng khí tức mạnh mẽ tỏa ra, sau đó bóng người đàn ông trung niên trên không trung từ từ hạ xuống.

 

Cường giả cảnh giới Nhân Hoàng từ Hoa Sơn trở lại đã chờ đợi Tiêu Chính Văn trên đỉnh Thiên Sơn từ rất lâu rồi.

 

Triệu Kế Hồng, Độ Ách Chân Quân, Thiên Hà Đạo Quân!

 

Ba vị cường giả cảnh giới Nhân Hoàng, cho dù là ai thì đều là nhân vật bất khả chiến bại trên thế giới.

 

Dù ở giới thế tục hay ở vùng ngoài lãnh thổ, ba người này từ lâu đã nổi tiếng là hung ác.

 

Ngay cả hàng ngàn người đứng đầu các phe phái võ tông dưới khán đài đều phải quỳ xuống chào ba người họ.

 

Với sự xuất hiện của cả ba cùng một lúc, bất cứ ai cũng có thể đoán được điều gì sẽ xảy ra tiếp theo!

 

Năm đó, Tiêu Chính Văn đã hủy hoại cơ nghiệp của Hằng Sơn bằng một kiếm,san bằng Thiên Sơn trong một đêm. Ngay từ lúc đó, rất nhiều người đã dự đoán rằng chỉ cần cao thủ từ vùng ngoài lãnh thổ trở về, nhất định sẽ xử lý Tiêu Chính Văn.

Mà hôm nay, ba vị cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng đều tụ tập ở đây, tiêu Chính văn càng rơi vào nguy hiểm.

Lúc mọi người trong giới thế tục đều đang thầm lo lắng cho Tiêu Chính Văn, một luồng ánh sáng từ Cửu Thiên chiếu xuống, trong luồng ánh sáng đó có một bóng người cao lớn mặc áo bào đạo sĩ, tay cầm kiếm phóng xuống.

Bất cứ nơi nào ánh sáng đó chiếu tới, núi đá sụp đổ, sông ngừng chảy, vô số sinh vật bị hủy diệp trong chớp mắt.

“Đó là…”