Chiến Thần Bất Bại

Chương 3254




Thế nhưng cũng chỉ tới mức đó mà thôi, dù gì lúc này cậu ta cũng đang tiêu hao sức sống bên trong cơ thể, đan dược cũng chỉ có thể làm chậm thời gian tiến tới cái chết của cậu ta.

 

Dẫu sao sức sống của con người cũng chỉ có hạn, dù là bản thân Tiêu Chính Văn thì cũng không chịu đựng được sự tiêu hao như thế!

 

Chẳng bao lâu sau, nam thanh niên chậm rãi mở to hai mắt, còn ho nhẹ một trận, nghe thấy động tĩnh bên trong phòng, hầu tước Hận Thiên vội vàng đẩy cửa bước vào, thấy con trai mình đang mở mắt, trên mặt không giấu được vẻ vui sướng.

 

“Cậu Tiêu, con trai tôi nó…”

 

“Không, ông hiểu nhầm rồi, tôi chỉ đang dùng đan dược để duy trì mạng sống cho cậu ta mà thôi, ít nhất có thể giúp cậu ta chống đỡ thêm một khoảng thời gian nữa!”

 

“Nếu không thì cậu ta nhất định sẽ chết trong vòng một tháng, dù tôi không nói thì hẳn ông cũng hiểu rõ!”

 

“Có điều hiệu quả của một viên đan dược cũng chỉ có thể duy trì trong bảy ngày mà thôi, vậy nên ông phải không ngừng cho cậu ta uống thì mới có thể duy trì được tính mạng!”

 

Tiêu Chính Văn lấy ra một lọ sứ từ trên người rồi đặt vào trong tay hầu tước Hận Thiên, mặc dù bên trong lọ chỉ có mấy chục viên đan dược, thế nhưng cũng đủ để cho nam thanh niên duy trì mạng sống thêm được một năm!

 

“Cậu Tiêu, lẽ nào…”

 

Hầu tước Hận Thiên không khỏi lộ ra vẻ tuyệt vọng, nếu như con trai ông ta chỉ có thể dựa vào đan dược để duy trì mạng sống, vậy thì ông ta thà kẻ đầu bạc tiễn kẻ tóc xanh chứ cũng không muốn để con trai mình phải sống lay lắt như vậy!

 

“Ông đừng hiểu nhầm, không phải không thể phá giải được Đoạt Hồn Trận, chỉ là với thực lực bây giờ của tôi thì vẫn còn chưa đủ, sau này tôi nhất định sẽ giúp đỡ con trai ông giải trừ Đoạt Hồn Trận!”

 

Tiêu Chính Văn bình thản nói.

 

Nghe thấy lời này, hầu tước Hận Thiên không khỏi vui sướng trở lại, vội vàng chắp tay nói với Tiêu Chính Văn: “Đa tạ ơn cứu mạng của cậu Tiêu, từ nay về sau, Hận Thiên tôi xin thề làm trâu làm ngựa cho cậu Tiêu!”

 

“Chỉ cần cậu Tiêu lên tiếng sai bảo, nếu như Hận Thiên tôi nói ra một chữ không thì chắc chắn sẽ bị trời tru đất diệt, không được chết yên ổn!”

 

Hận Thiên quỳ phịch xuống trước mặt Tiêu Chính Văn, liên tiếp vái lạy ba lần!

 

Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu nói: “Chăm sóc cậu ta cho tốt, sau này tôi nhất định sẽ giúp!”

 

Hầu tước Hận Thiên gật đầu, đứng dậy từ trên mặt đất, nhìn về phía tỉnh Nam rồi nói: “Cậu Tiêu, quả thực Pháp Thiên hơi quá đáng, nếu như cậu Tiêu cần thì giờ tôi sẽ đi tiêu diệt hắn!”

 

Hận Thiên nói, trong mắt lộ ra sát khí!

 

Không phải ông ta đang ăn nói ngông cuồng, với thực lực của ông ta, giết chết Pháp Thiên thậm chí còn chẳng cần dùng tới mười chiêu!

 

“Không cần đâu, chuyện này tôi tự có cách xử lý, ông yên tâm tu dưỡng đi, phải nhớ tuyệt đối không được giết hại người vô tội!”, nói xong, cơ thể Tiêu Chính Văn chợt lao vút đi, mới đó đã bay lên trên bầu trời!

 

Cùng với một tầng sóng xuất hiện giữa hư không, cơ thể của Tiêu Chính Văn cũng biến mất theo đó!

Nhìn theo bóng lưng biến mất hút của Tiêu Chính Văn, hầu tước hận Thiên quay đầu nói với nam thanh niên mặt mỏng như tờ giấy phía sau lưng: “Cậu cũng đi theo, nhớ kỹ, khong được đề cậu Tiêu xảy ra chuyện gì, nếu như cần thiết…”

Hầu tước Hận Thiên vừa nói vừa làm một động tác tay cắt ngang qua cổ!

“Đệ tử tuân lệnh!”

Nam thanh niên nói xong thì thân hình cũng vụt đi, biến mất không thấy tăm hơi.

Cùng lúc này, bên phía tỉnh Nam đã bùng phát luồng khí tức kinh thiên động địa.