Chiến Thần Bất Bại

Chương 3182




Trong vòng một trăm năm, Tư Mã Minh Húc liên tiếp đột phá lên cảnh giới Thiên Vương, Thiên Thần rồi Nhân Vương, có thể nói rằng hắn lại là một truyền thuyết của vùng ngoài lãnh thổ.

 

Thậm chí có người từng dự đoán, chỉ cần có thêm thời gian, Tư Mã Minh Húc nhất định sẽ trở thành nhân vật số một của vùng ngoài lãnh thổ!

 

Không quá lời khi nói thanh danh của hắn cũng chẳng thua kém gì so với thanh danh của Tiêu Chính Văn ở trong thế tục!

 

Hơn nữa, thực lực của người này, cho tới bây giờ vẫn là một ẩn số, căn bản chẳng có ai biết Tư Mã Minh Húc của bây giờ đã đạt tới cảnh giới gì, càng chưa có ai thấy được hắn đích thân ra tay.

 

Chỉ là có một lần, một thế lực lớn ở vùng ngoài lãnh thổ đắc tội với Tư Mã Minh Húc, thế lực lớn đó vốn chưa từng coi một thanh niên trẻ tuổi giống như Tư Mã Minh Húc ra gì.

Thế nhưng Tư Mã Minh Húc chỉ ra hiệu bằng ánh mắt cho thư đồng đứng bên cạnh mình, thư đồng đó liền tự tay giết chết một cao thủ ở cảnh giới Nhân Vương cấp năm!

 

Từ một đại diện có thể nhìn thấy hết tất cả, một thư đồng nhỏ bé cũng có thực lực khủng bố tới vậy, huống hồ là bản thân Tư Mã Minh Húc?

 

Thậm chí có không ít người tài sau khi gặp Tư Mã Minh Húc đều có những đánh giá rất cao về hắn, trong đó không ít người cho rằng nếu như hắn sinh ra sớm hơn thì trên thế giới này e rằng sẽ không có những nhân vật như Bạch Khởi và Hạng Vũ.

 

Từ đó có thể thấy, Tư Mã Minh Húc có địa vị như thế nào ở vùng ngoài lãnh thổ.

 

“Người này vẫn luôn là một ẩn số, nghe nói năm đó anh ta chỉ dựa vào sức mạnh của bản thân đã tiêu diệt được thế lực lớn của cả một phương!”

 

Lý Chính Đạo thở dài.

 

Mặc dù cùng là thế tử, thế nhưng mỗi lần Lý Chính Đạo nhắc tới Tư Mã Minh Húc thì đều mang theo mấy phần tôn kính.

 

Dù gì trong thế hệ trẻ tuổi thì Tư Mã Minh Húc đã coi như một vị vua không cần vương miện rồi.

 

Trong thế tục bây giờ căn bản không thể có người so bì được với hắn, càng chẳng thể đối chọi được!

 

Có thể nói Tư Mã Minh Húc chỉ cần tới thế tục là có thể chấn áp thế gian, tung hoành ngang dọc!

 

“Không sai, thiên phú của anh ta quả thực kinh thiên động thế, nếu như anh ta vẫn luôn ở ẩn tu luyện bên trong Ngọc Khuyết Cung, nói không chừng qua một trăm năm nữa sẽ trở thành vô địch thiên hạ!”

 

“Thế nhưng đáng tiếc, chỉ cần đến thế tục thì đồng nghĩa với việc đã loạn đạo tâm, nói không chừng đời này cậu ta cũng chỉ có thể dừng bước ở đây thôi!”, ông lão nói xong thì lộ ra một nụ cười nhẹ nhõm.

 

Thế giới này trước nay không thiếu thiên tài, trong lịch sử thì có càng nhiều thiên tài nức tiếng, thiên phú của những người này tuyệt đối không hề kém hơn so với Tư Mã Minh Húc hay Tiêu Chính Văn.

 

Thế nhưng sau cùng thì bọn họ cũng đều trở thành hạt bụi trong dòng chảy lịch sử!

 

Chính bởi vì bọn họ đã quá tự tin, tham gia vào trong phân tranh của thế gian quá sớm, thiên phú có thể khiến cho một người đạt được thành tựu phi phàm với tốc độ hơn người, thế nhưng điều đó cần sự lắng đọng và ẩn nhẫn cùng với thời gian!

Lúc này, bên trên Âu Lục đột nhiên xuất hiện vô số tường vân, bên trong tường vân cũng tự nhiên sản sinh ra một đoá hoa sen trắng tinh!