Chiến Thần Bất Bại

Chương 3104




Vừa quay về thế tục đã bị Tiêu Chính Văn đánh đến gần chết, nếu chuyện này cho qua dễ dàng như thế, bảo hắn sau này làm sao có chỗ đứng?

 

“Đúng thế, thế tử Trương có nói thế nào thì cũng là thế hệ sau của Trương Cư Chính, cho dù có bao nhiêu lỗi lầm, cũng không nên bị đánh trước công chúng”.

 

Hồ Vọng Hải lạnh lùng, kiêu ngạo nói.

 

 

 

Mặc dù giữa các thế lực lớn ngoài lãnh thổ có mối thù sâu đậm, nhưng sự xuất hiện của Hồ Vọng Hải lại khiến Trương Tử Tuấn nhìn thấy hy vọng.

 

Dù là cả hai có mối thù biển máu nhưng chỉ cần hắn không buông tha thì tất cả cao thủ quay về từ ngoài lãnh thổ đều sẽ đứng về phía hắn.

 

Chí ít về mặt chèn ép thế lực ở thế tục thì lợi ích của họ là lợi ích chung.

 

Nói cách khác Tiêu Chính Văn đánh Trương Tử Tuấn đồng nghĩa với việc vả mặt các cường giả ngoài lãnh thổ, những người này chắc chắn sẽ không ngồi yên nhìn.

 

“Trương Tử Tuấn, đừng để các gia tộc ngoài lãnh thổ chúng ta mất mặt, hắn đánh anh thế nào thì anh cứ đánh lại y hệt như thế”.

 

“Tuyệt đối không thể bỏ qua chuyện hôm nay dễ dàng như thế”.

 

Nói rồi Hồ Vọng Hải khinh thường nhìn Tiêu Chính Văn nói: “Tên họ Tiêu kia, anh cũng có thể chọn buông tay, nhưng chắc hẳn anh cũng biết rõ hậu quả hơn tôi, thủ đô Hoa Quốc gần ngay đây, một khi khai chiến Long Kính sẽ không còn nữa”.

 

“Đến lúc đó ngay cả Thiên Tử Hoa Quốc cũng sẽ chết trong đống đổ nát này, anh có gánh nổi tội danh này không?”

 

Hồ Vọng Hải vừa dứt lời, rất nhiều luồng khí tức của cường giả Nhân Vương cấp năm nhanh chóng lan tràn ra, uy lực mạnh mẽ khiến không trung xung quanh đều rung lắc dữ dội.

 

Cùng lúc đó khắp nơi trên thế giới phóng ra vô số ánh mắt khóa chặt lấy Tiêu Chính Văn.

 

Lúc này Khổng Thiên Tường đứng trên đỉnh Thiên Sơn đằng xa cười khẩy, cách một vùng trời nói với Tiêu Chính Văn: “Thật ra hoàn toàn không cần phải làm lớn chuyện đến mức cả đám chết chung”.

 

Nhưng khi Khổng Thiên Tường vừa dứt lời, chỉ thấy một luồng sáng chiếu thẳng từ hướng Long Kinh đến chỗ Tiêu Chính Văn.

 

Thoáng chốc một bóng người cao lớn xuất hiện trên bầu trời hồ nhân tạo.

 

“Khiến Long Kinh không còn tồn tại? Giết chết Thiên Tử Hoa Quốc? Tôi muốn xem thử ai dám làm ảnh hưởng đến Long Kinh, ai dám đe dọa đến Thiên Tử! Ai?”

 

Một luồng khí tức đáng sợ bao trùm cả bầu trời, ngay cả hư không trong vòng hàng trăm mét cũng rung chuyển.

 

Luồng khí tức này vừa xuất hiện đã ép khí thế của đám người Hồ Vọng Hải xuống, giữa đất trời như chỉ có một uy lực đáng sợ đến cực điểm đó thôi.

 

Đám người Hồ Vọng Hải cũng cảm nhận được uy hiếp đến từ Chu Chấn Long, đều quay đầu lại nhìn về phía ông ta.

 

“Tiền… tiến bối Chu? Sao lại là ông?”

 

Thấy là Chu Chấn Long, ngay cả Hồ Vọng Hải cũng đổi sắc.

 

Sau khi Hồ Vọng Hải dứt lời, rất nhiều ánh mắt trên khắp nơi thế giới nhìn sang bên này cũng đồng loạt thu tầm mắt.

 

Đó là hộ vệ hàng đầu của nhà họ Chu, mặc dù trong số những người này, ông ta chưa chắc là vô địch thiên hạ nhưng đằng sau ông ta lại là một nhà họ Chu lớn mạnh.

 

Dù có ở ngoài lãnh thổ, không đến mức bất đắc dĩ thì các gia tộc lớn cũng rất ít xảy ra các cuộc chiến lớn.