Chiến Thần Bất Bại

Chương 3056




Đến lúc đó, năm đại danh sơn làm sao chống lại nổi huyết tộc?

 

“Tiêu Chính Văn, chuyện này liên quan đến sự sống chết của võ tông Hoa Quốc, cậu… cậu thân là vua Bắc Lương, cậu nên hy sinh vì tương lai của Hoa Quốc!”

 

Trên núi Huệ Mi, một ông lão luôn chú ý đến sự việc của Sơn Thành liền lên tiếng.

 

Dù sao Tiêu Chính Văn tự sát trước mặt mọi người cũng tốt hơn là kéo bọn họ cùng chết.

 

“Đúng vậy, anh Tiêu, anh phải suy nghĩ cho kỹ. Sự an toàn của Hoa Quốc đều dựa vào suy nghĩ của anh!”

 

“Phải đấy, Huyết Ma Đồ là nhân vật lớn có tên tuổi từ hai trăm năm trước, cậu không thắng nổi đâu. Theo tôi thấy, vì lợi ích của Hoa Quốc, cậu… cậu hãy tự sát đi!”

 

Có Huệ Mi dẫn đầu, chẳng mấy chốc, các tông môn võ tông cũng lần lượt lên tiếng.

 

Theo bọn họ thấy, sự sống chết của Tiêu Chính Văn không hại đến đại cục.

 

Ngược lại, tông môn bọn họ rất có khả năng sẽ chìm trong biển lửa chỉ vì một quyết định liều lĩnh của Tiêu Chính Văn.

 

“Tiêu Chính Văn, anh nghẽ rõ chưa? Cả võ tông Hoa Quốc đều hy vọng anh tự sát tạ tội, lẽ nào anh muốn để bọn họ chết cùng anh sao?”

 

Lục Tiểu Thiến lạnh lùng nói.

 

“Bọn họ?”

 

Nghe Lục Tiểu Thiến nói vậy, Tiêu Chính Văn lại lắc đầu cười nói: “Bọn họ liên quan gì đến tôi? Hơn nữa cô phải làm rõ một chuyện, không phải các người tàn sát Sơn Thành chúng tôi!”

 

“Mà là Tiêu Chính Văn tôi đã mất kiên nhẫn với các người rồi!”

 

“Các người năm lần bảy lượt chiến đất đai của Hoa Quốc, giết người dân Hoa Quốc, các người thật sự cho rằng các người có thể tùy ý làm nhục Hoa Quốc sao?”

 

“Nói cho các người biết, đừng nói là cả nhà họ Chu, hôm nay, sẽ không có một ai ở Sơn Thành phải chết!”

 

“Còn các người nghe cho rõ đây!”

 

Tiêu Chính Văn quay đầu nhìn về phía Huyết Ma Đồ nói: “Đừng ở trước mặt tôi ra vẻ sống lâu lão làng, bản soái đã gặp rất nhiều lão già cổ hủ!”

 

“Đấu với ông một trận thì sợ gì chứ?”

 

Nghe Tiêu Chính Văn nói vậy, cả Hoa Quốc đều trở nên yên lặng.

 

Đặc biệt là người của võ tông và năm đại danh sơn đã hoàn toàn rơi vào tuyệt vọng.

 

“Tiêu Chính Văn!”

 

Đúng lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng gầm thét giận dữ của Thiên Minh Tử.

 

“Tôi không ngờ cậu lại ích kỷ đến vậy! Cuộc sống hòa bình với huyết tộc hôm nay là điều mà Thiên Minh Tử tôi dùng mạng để đổi lấy!”

 

“Cậu có tư cách gì mà khai chiến với huyết tộc? Ở trên đỉnh Hoa Sơn cậu còn không dám lộ mặt, cậu dựa vào cái gì mà đòi đấu với tiền bối Huyết Ma Đồ chứ!”

 

“Ngay cả tôi cũng phải gọi ông ấy một tiếng tiền bối. Một tiểu bối như cậu mà xứng hỗn láo trước mặt ông ấy vậy sao? Mau quỳ xuống!”

 

Thiên Minh Tử chỉ tay vào mặt Tiêu Chính Văn, lớn tiếng nói với vẻ châm chọc.

 

Mặc dù Thiên Minh Tử không dám đối mặt trực tiếp với huyết tộc, thậm chí còn không dám đấu với cao thủ Nhân Vương cấp năm như Huyết Ma Đồ.

 

Nhưng đối với loại hậu bối như Tiêu Chính Văn thì ông ta vẫn có thể lên mặt.