Chiến Thần Bất Bại

Chương 2971




Mà trong khi đó, Thiên Minh Tử bị Huyết Vực đánh hộc máu lại đang gắng gượng đứng vững.

 

Tuy bị trọng thương nhưng Thiên Minh Tử cũng không lo lắng mấy, dù sao chỉ cần Giáp Càn Khôn Bát Quái còn ở đây thì người kia cũng chẳng làm gì được ông ta cả!

 

“Hôm nay tôi sẽ khiến cho cậu biết chữ chết viết như thế nào!”

 

Dứt lời, Thiên Minh Tử giơ tay lên, một thanh kiếm dài bảy mét xuất hiện trong tay ông ta, rồi sau đó mũi kiếm chỉ hướng lên trời, bầu trời đột nhiên ngập tràn ánh sao, trông hệt như sông ngân bỗng dưng nghiêng mình đổ thác!

 

Huyết Vực thấy thế, con ngươi co lại, đây là Ngân Hà Chảy Ngược!

 

Uy lực của chiêu thức này vô cùng lớn, đến mức khó có thể tưởng tượng nổi!

 

Giống hệt như uy lực của Mãn Thiên Tinh Thần, toàn bộ hội tụ lại ở một điểm rồi bao phủ lấy người hắn.

 

Cho dù hắn có được đúc bằng đồng sắt thì cũng không thể nào chịu nổi!

 

Ngay khi Huyết Vực định tự bạo mà chết, ôm tâm thế quyết làm ngọc nát đá tan với Thiên Minh Tử, thì đột nhiên một tiếng quát trong trẻo vang lên: “Bí thuật của Thiên Cung Bắc Cực quả đúng là danh bất hư truyền!”

 

Khi tiếng nói còn vang, một luồng sáng trắng đã ập đến, bảo vệ lấy Huyết Vực.

 

Ngay sau đó, một người đàn ông trung niên mặc áo dài màu trắng bình thản đi tới giữa hai người, dùng thân thể mình để tách cả hai người ra.

 

Thấy người tới là ai, Thiên Minh Tử không khỏi sửng sốt!

 

Chu Chấn Long?

 

Thiên Minh Tử không dám tin vào mắt mình, ông ta dùng sức lắc đầu rồi lại dụi mắt, nhìn kỹ lại mới thấy rõ, quả nhiên chính là Chu Chấn Long của nhà họ Chu!

 

“Ông… Sao lại là ông!”

 

Thiên Minh Tử có nằm mơ cũng không ngờ sẽ đụng phải người nhà họ Chu ở đây!

 

“Vì sao không thể là tôi? Nhà họ Chu chúng tôi có liên hệ dây mơ rễ má với huyết tộc, không riêng gì độc nhất mỗi nhà họ Khổng các người có quan hệ với huyết tộc đâu!”

 

“Trận đấu kế tiếp, chi bằng để tôi đại diện cho huyết tộc mà chiến, thế nào?”

 

Chu Chấn Long ngẩng đầu nhìn về phía hầu tước của huyết tộc đang ngồi nghiêm chỉnh trên khán đài mà nói.

 

“Ông… Ông ta không phải người của huyết tộc chúng ta, không…”

 

Lục Tiểu Thiến mới nói được phân nửa, một vị hầu tước trong đó đã phất tay chen ngang: “Có thể!”

 

Nghe vậy, hàng mày đẹp đẽ của Lục Tiểu Thiến không khỏi lộ ra vẻ nghi ngờ.

 

Đây là tranh đấu giữa huyết tộc bọn họ và Hoa Quốc, từ bao giờ lại cần người nhà họ Chu nhúng tay vào?”

 

“Cô chủ, đây là ý của cấp trên, hơn nữa, người muốn để nhà họ Chu nhúng tay vào chính là Lục Công!”

 

Gã hầu tước kia nhỏ giọng giải thích với Lục Tiểu Thiến.

 

Lục Tiểu Thiến hít sâu một hơi, nói: “Nhà họ Chu bọn họ lúc nào cũng như thể chân tay với giới thế tục, sao có thể dốc hết sức lực được?”