Chiến Thần Bất Bại

Chương 2956




“Gia chủ tận tâm quá! Nhưng cho dù thế nào thì chúng tôi cũng sẽ không giao ba tỉnh phía tây bắc Hoa Quốc cho huyết tộc, hơn nữa chúng tôi cũng sẽ bảo vệ người nhà họ Lý và nhà họ Chu”.

 

“Còn về phần nhà họ Trương, cho dù huyết tộc trừng trị bọn họ thế nào thì giới chính trị Hoa Quốc cũng sẽ không oán hận nửa lời”.

 

Tiêu Chính Văn nói thẳng ý kiến của mình.

 

“Mọi chuyện cứ làm theo lời cậu Tiêu nói. Ngoài ra, gia chủ còn bảo tôi thay mặt ông ấy chào hỏi cậu. Hy vọng có cơ hội mời cậu đến nhà họ Chu làm khách. Hơn nữa, gia chủ cũng đã quở trách thế tử vì hành động trước đó rồi!”

 

“Nhà họ Chu chúng tôi thân là hoàng tộc, tuyệt đối sẽ không bắt tay với đám tội đồ đó. Hoa Quốc cũng tùng là Hoa Quốc của nhà họ Chu chúng tôi, ngay cả bây giờ, nhà họ Chu cũng luôn hướng về đất nước, hướng về người dân, xin cậu Tiêu đừng hiểu lầm!”

 

Mặc dù Chu Chấn Long là cao thủ Nhân Vương cấp năm, nhưng vẫn vô cùng kính nể Tiêu Chính Văn.

 

Chỉ riêng từ điểm này, không khó để nhìn ra chủ ý của nhà họ Chu.

 

“Đương nhiên rồi! Thế Tử cũng chỉ vì không muốn vận khí Âu Lục rơi vào tay người khác! Nhưng tôi có một câu hỏi, không biết có nên hỏi hay không!”

 

Tiêu Chính Văn khẽ cau mày.

 

“Cậu Tiêu có gì thắc mắc xin cứ nói, tôi biết sẽ trả lời!”

 

Chu Chấn Long nói.

 

“Mối thù giữa nhà họ Lục và nhà họ Chu thật sự chỉ có chuyện của Chu Bột thôi sao? Theo tôi thấy, nhà họ Lục không đơn giản chút nào. Với thực lực của nhà họ Lục, sao năm đó có thể bị hủy diệt chứ?”

 

Tiêu Chính Văn cau mày hỏi.

 

Từ khi nhìn thấy Lục Tiểu Thiến, Tiêu Chính Văn đã nghi ngờ chuyện này.

 

Một thế gia bị hủy diệt, không thể phát triển lớn mạnh lại được.

 

Rốt cuộc Chu Bột là ai?

 

Cuối thời Hán, nhà họ Chu được hưởng địa vị cao trong triều đình.

 

Nếu năm đó thật sự kết oán với nhà họ Lục thì sao có thể để yên cho nhà họ Lục phát triển lớn mạnh được?

 

“Cậu Tiêu, thực ra có một số chuyện không nên để cậu biết, nhưng gia chủ đã nói phải thành thật với cậu Tiêu, cho nên tôi sẽ nói cho cậu nghe những gì tôi biết!”

 

 

 

“Ân oán giữa nhà họ Chu và nhà họ Lục đã có từ thời Tiên Tần, vào thời kỳ đó, vua Tần vẫn chưa thống nhất sáu nước, nhà họ Lục vốn là thế gia tay sai của nhà họ Khổng!”

 

“Mà nhà họ Chu lại là tôi tớ của Vệ Tử, Vệ Tử thật ra chính là một thương quân! Cuộc tranh đấu giữa Pháp gia và Nho gia đã bắt đầu từ thời Tiên Tần nhưng quân vương các nước đều hiểu rõ những gì Nho gia nói đều là do loạn pháp!”

 

“Dù là nền chính trị nhân từ hay thứ được gọi là khoan nhân, trên thực tế đều muốn đề cao tình người hơn quốc pháp, chấp hành quốc pháp lỏng lẻo mới tiện cho bọn họ làm những chuyện phi pháp!”

 

“Vậy nên quốc chủ các nước sẽ đuổi Khổng Khưu như đuổi chó nhà có tang! Sau khi ông ta chết, nhà họ Lục nhận lấy đại kỳ của Khổng Khưu, mà lúc đó bên đối lập với bọn họ chính là nhà họ Chu!”

 

“Liêu Tử có một đệ tử tên là Chu Khang, cụ ta chính là tổ tiên thật sự của nhà họ Chu, ngay cả Tần Tượng Lý Tư cũng là đệ tử của cụ ta!”

 

Nghe Chu Chấn Long rủ rỉ, lúc này thì Tiêu Chính Văn mới hiểu hoá ra là như thế!

 

Đây đã không còn là thù oán giữa hai thế gia nữa mà đã trở thành cuộc tranh đấu giữa Nho gia và Pháp gia!

 

Chả trách dù là nhà họ Lục của huyết tộc hay là nhà họ Khổng thì vẫn cứ cắn mãi nhà họ Chu không chịu buông ra!

 

“Thế nhưng kết quả đời sau đã chứng minh Pháp gia bại rồi!”

 

Tiêu Chính Văn nhíu mày nói.

“Bại thì cũng chưa bại! Thật ra mãi tới vương triều Chu Minh của tôi thì Hồng Vũ vạn tuế vẫn chấp hành theo pháp gia, có thể nói như này, các đời dựng nước đều lấy pháp gia để trị, chỉ khi vương triều hưng thịnh thì Nho gia mói đi con đường của tiểu nhân mà độc chiếm lấy đại quyền!”
“Triều Tấn như vậy, triều Đường như vậy, Tống Minh lại càng như vây! Thậm chí Đông lâm Nhất Đảng còn tiêu diệt hết tất cả truyền nhân Pháp gia chỉ trong vòng năm mươi năm ngắn ngủi. Hải Thụy Hải Công đã bị Nhất Đảng hãm hại, chết không nhắm mắt!”