Chiến Thần Bất Bại

Chương 2944




“Bụp!”

 

Ngụy Nguyên Cát chỉ cảm thấy hoa mắt, sau đó một cái tát mạnh tát vào mặt gã, đánh gãy một cái răng cửa của gã.

 

“Chẳng phải anh ngông cuồng lắm sao? Nào, ra tay đi!”

 

Long Hình gầm lớn như tiếng sấm, khiến cơ thể Ngụy Nguyên Cát run rẩy.

 

Lúc này, mặt gã đỏ bừng, nhưng không nói được lời nào.

 

Chênh lệch về sức mạnh quá lớn khiến gã thậm chí không còn sức để chống trả.

 

Cho tới bây giờ, Ngụy Nguyên Quốc mới cảm thấy hối hận vì đã không nghe lời ông lão một tay.

 

“Dựa vào anh mà cũng xứng gửi thư thách đấu với Long Vương sao? Đừng nói là anh, cho dù là Chu Thụy Chân nhìn thấy Long Vương cũng phải kính nể!”

 

Nghe xong câu này, Ngụy Nguyên Cát vô cùng kinh ngạc.

 

Cái gì?

 

Chu Thụy Chân?

 

Hai người trẻ tuổi trước mắt sao có thể biết được cái tên Chu Thụy Chân?

 

Lẽ nào…

 

 

 

Trong đầu Ngụy Nguyên Cát lập tức xẹt qua một ý nghĩ kinh khủng!

 

Long Hình và Long Nguyệt là thế hệ trẻ đã giết hơn hơn trăm vị thế tử trong thánh vực!

 

“Chẳng lẽ… chẳng lẽ là Tiêu Chính Văn chính là kẻ sát nhân trong lời đồn?”

 

Mặt Ngụy Nguyên Cát cắt không chút máu, thất thanh nói.

 

Giọng nói của gã chẳng khác nào sấm sét nổ vang trên bầu trời quảng trường trước lầu Vọng Nguyệt.

 

Gã vừa dứt lời, gần như tất cả các máy quay đều đồng loạt quay về phía Tiêu Chính Văn!

 

Tin tức này thật sự sẽ chấn động thế giới!

 

Mọi người nín thở nhìn Tiêu Chính Văn cùng đám người Long Nguyệt.

 

Ngay cả Lục Tiểu Thiến đứng bên cạnh hóng chuyện cũng lộ ra vẻ kinh hoàng!

 

Cô ta chưa không thể ngờ Tiêu Chính Văn chính là nhân vật truyền kỳ vô cùng can đảm ấy!

 

Tất cả mọi người đều im lặng tới năm phút!

 

Ngay sau đó, cả nước bắt đầu bàn tán xôn xao về chuyện này!

 

“Trời ạ! Tiêu Chính Văn chính là kẻ sát nhân, cậu ta… ăn gan hùm rồi sao!”

 

“Đã giết hơn trăm vị thế tử của các thế gia khác nhau, từng ấy không phải chỉ có thế gia của Hoa Quốc đâu. Tôi nghe nói rằng hàng chục thế tử của lâu đài Versailles đã mất mạng trong cùng một ngày!”

 

“Có vẻ như chỉ có một mình Chu Thụy Chân sống sót!”

 

Nhất thời cả năm đại danh sơn và các môn phái trong võ tông đều đồng loạt xôn xao lên!

“Coi như anh có mắt!”