Chiến Thần Bất Bại

Chương 2932




Ở trong thế tục, cái tên Lục Thanh Thành này không nổi tiếng, thậm chí không mấy ai biết đến sự tồn tại của nó.

 

Nhưng ở ngoài lãnh thổ, nhắc đến ba chữ Lục Thanh Thành thì ai ai cũng biết.

 

Thậm chí ngoài lãnh thổ còn từng có một truyền thuyết, năm đó Lục Thanh Thành vì vợ của mình mà đã một mình giết một tông môn lớn đã phát triển hàng nghìn năm ở ngoài lãnh thổ.

 

Một mình ông ta đã giết sạch cả một tông môn, mà mọi chuyện chỉ vì muốn cứu vợ của mình mà thôi.

 

Phải biết đó là tông môn lớn đã phát triển hàng nghìn năm ở ngoài lãnh thổ, chỉ riêng các cao thủ cảnh giới Nhân Vương đỉnh cao trong tông môn thôi đã lên đến con số lớn.

 

Thậm chí còn có cường giả cảnh giới Nhân Hoàng trong đó.

 

Mà Lục Thanh Thành một mình diệt sạch một tông môn người ta, chỉ riêng về thực lực này cũng đủ để khiến người ta nghe mà chậc lưỡi.

 

Từ đó về sau chỉ cần nói là người nhà họ Lục thì các gia tộc lớn ở ngoài lãnh thổ đều nể mặt chứ đừng nói là con gái ruột của Lục Thanh Thành.

 

Không gia tộc hay tông môn đồng ý thì chẳng ai muốn chọc đến sát thần như thế cả.

 

Thế nên ngay cả Lý Chính Đạo cũng toát đầy mồ hôi.

 

Quả nhiên cuộc gặp mặt hôm nay không đơn giản như mình nghĩ.

 

Hơn nữa có thế nào Lý Chính Đạo cũng không ngờ nhà họ Lục lại là người của dòng chính huyết tộc, hơn nữa chính là nhà họ Lục có thù với nhà họ Chu.

 

Với thực lực của Lục Thanh Thành, con gái ruột của ông ta chắc là sự tồn tại cực có quyền lực trong ba vị cao thủ Nhân Vương cấp ba mà huyết tộc cử đến này.

 

“Xem ra cô Lục cũng có lai lịch không nhỏ”.

 

Tiêu Chính Văn liếc nhìn Lý Chính Đạo.

 

Lý Chính Đạo cũng không tiện nhiều lời trước mặt Lục Tiểu Thiến, chỉ trao đổi ánh mắt với Tiêu Chính Văn.

 

“So với danh tiếng trong thế tục của anh Tiêu đây thì sau này nhà họ Lục chúng tôi vẫn phải dựa vào anh Tiêu”.

 

Lục Tiểu Thiến cười nói.

 

“Ồ? Nhưng Hoa Quốc chúng tôi có luật pháp của Hoa Quốc, sẽ không cho phép người huyết tộc ác cô làm loạn như bây giờ nữa”.

 

Tiêu Chính Văn vẫn mỉm cười nói, nhưng lời nói lại khá sắc bén.

 

“Anh Tiêu, hà tất gì phải từ chối đẩy người khác ra xa thế?”

 

Nói rồi Lục Tiểu Thiến dẫn Tiêu Chính Văn và Lý Chính Đạo cùng đi vào một căn phòng VIP rất rộng.

 

Vài người phục vụ nhanh chóng bưng trà nước và bánh ngọt lên đặt xuống trước mặt Tiêu Chính Văn và Lý Chính Đạo.

 

“Anh Tiêu, mời!”

 

Lục Tiểu Thiến làm động tác mời, sau đó bưng tách trà lên uống một ngụm nhỏ.

 

Tiêu Chính Văn và Lý Chính Đạo mới nhìn dụng cụ trà bằng vàng trên bằng, sau đó cũng bưng tách trà lên nhấp một ngụm nhỏ.

 

“Tôi nghe nói bình thường anh Tiêu thích uống trà, không biết trà này của tôi thế nào?”

Lục Tiểu Thiến mỉm cười hỏi.