Chiến Thần Bất Bại

Chương 2615




 

“Đại trưởng lão, vua Bắc Lương quay về quả thật là một tin tốt”.

 

Ông cụ Quý ngoài mặt thì nói thế nhưng vẫn có thể thấy được vẻ có nỗi khổ nhưng không thể nói.

 

Trước đây nhà họ Quý hoàn toàn có thể mượn thế của Tiêu Chính Văn để khiến nhà họ Quý bước lên thêm một bậc nữa.

 

Tiếc là lúc đó ông cụ Quý biết rõ Quý Sương Nhi làm khó Tiêu Chính Văn nhưng vẫn nhắm mắt làm ngơ.

 

Đơn giản là vì cụ ta nghĩ Tiêu Chính Văn không xứng giả mạo Tiểu Thái Tông.

 

Nhưng bây giờ khi Tiêu Chính Văn vung tay lên là giết được Lữ Thanh Phong, quay lại giới chính trị Hoa Quốc với cách ngạo nghễ như thế, ông cụ Quý cảm thấy cực kỳ hối hận.

 

“Ông cụ Quý tôi và tổng tư lệnh Tần định sáng mai đến Giang Trung gặp vua Bắc Lương, không biết ông có muốn đi cùng bọn tôi không?”

 

Đại trưởng lão mỉm cười nói.

 

“Gì cơ? Bảo ông nội tôi đến gặp anh ta à? Anh ta không xứng?”

 

Quý Sương Nhi không phục nói.

 

Chỉ là cô ta vừa dứt lời, sắc mặt Đại trưởng lão bỗng trở nên khó coi.

 

“Cô nhóc này, vua Bắc Lương là người cháu có thể tùy tiện xúc phạm sao? Theo luật pháp Hoa Quốc thì chỉ với câu nói vừa rồi của cháu là đã có thể quy tội, tịch thu tài sản diệt môn đấy”.

 

Nghe nói thế ngay cả ông cụ Quý cũng không khỏi ngạc nhiên.

 

Đây là lần đầu tiên Đại trưởng lão võ tông nói nặng lời như thế trước mặt cụ ta.

 

Hơn nữa còn nói với nhà họ Quý.

 

Có thể thấy trong mắt Đại trưởng lão võ tông, cả nhà họ Quý cũng không quan trọng bằng một Tiêu Chính Văn.

 

Lúc này Quý Sương Nhi bị dọa sợ ngây ngốc.

 

Trong lòng cô ta trên dưới Hoa Quốc đều phải tôn kính với chú năm của cô ta, dù là Đại trưởng lão võ tông cũng không ngoại lệ.

 

Nhưng vừa rồi lời nói của Đại trưởng lão võ tông đã tỏ rõ lập trường của ông ta.

 

Nói cách khác, giữa Tiểu Thái Tông và vua Bắc Lương thì Đại trưởng lão sẽ không do dự mà chọn vua Bắc Lương.

 

“Đại trưởng lão, Sương Nhi nhất thời lỡ miệng, mong Đại trưởng lão tha tội”.

 

Ông cụ Quý vội nói với Đại trưởng lão.

 

“Ông cụ Quý, đừng nói lại mấy lời tương tự như thế lần thứ hai, nếu không tôi có thể tha cho ông nhưng Hoa Quốc sẽ không tha cho ông”.

 

Đại trưởng lão lạnh lùng cảnh cáo.

 

Lúc này Lạc Tề Anh đọc từng mẩu tin báo cáo lại, sắc mặt đã tái nhợt.

 

Ngoài hắn ra, Hàn Thiên Vũ và La Chí Dũng cũng đều tức giận nhìn chằm chằm báo cáo trong tay.

 

“Tiêu Chính Văn, chúng ta đã hơi xem thường hắn rồi, để hắn kiêu ngạo quay về giới chính trị như vậy quả thật là nỗi nhục nhã không thể nào nói với chúng ta”.

 

Hàn Thiên Vũ tức đến nỗi xé nát toàn bộ báo cáo trong tay, vứt xuống đất.

 

“Đúng là chúng ta đã xem thường hắn, nhưng đây chỉ là lần giao đấu lần tiên mà thôi, lần sau hắn không may mắn được như hôm nay đâu”.

 

La Chí Dũng đằng đằng sát khí nói.