Chiến Thần Bất Bại

Chương 255: Thượng sĩ Đường Nhất




"Tạm thời như vậy đi!" Binh vẫn có chút chột dạ. Thoáng cái mất đi ba mươi ức, nếu đây là thời đại binh đoàn thì gã không thèm nhăn trán lấy một cái. Nhưng không may là thằng nhóc Đường Thiên khốn kiếp tính toán quá chi li với gã.

"Được rồi, được rồi!" Tái Lôi có chút lo lắng. Vốn dĩ nàng nghĩba ức đã rất nhiều rồi, ba mươi ức thì ngay cả nghĩ cũng không hề.Nhát đao này thật đau mà!

Có điều vừa nghĩ đến một công trình khổng lồ thì nàng lại hưng phấn lên. Kho quân giới của binh đoàn Nam Thập Tự là do một vị cơ quan sư kiến tạo. Trải qua mấy ngàn năm vẫn mới như lúc đầu, điều này khiến Tái Lôi sinh ra lòng hiếu thắng. Một nơi lớn như vậy có vô số không gian để cho nàng thực hiện ý tưởng kỳ diệu của mình.

Đối với bất kỳ một cơ quan sư nào thì việc có thể phụ trách kiến tạo một công trình khổng lồ như thế là một cơ hội khó có được.

Pháo đài thanh đồng!Chỉ nghĩ thôi cũng đủ khiến nàng kích động, nhất định phải làm cho pháo đài thanh đồng như kho quân giới, như vậy mới có thể truyền lưu muôn đời. Đầu óc nàng bắt đầu hiện ra vô số ý tưởng.

Ổn rồi! Còn hơn hai mươi ức, Đường Thiên thở phào nhẹ nhõm.

"Ngươi cần mua một ít tinh thạch lục giai dùng cho tu luyện. Mặt khác, có thể ngươi phải dừng ở lục giai một thời gian khá dài, ngươi cần phải mua một ít võ kỹ lục giai. Hỏa Liêm Quỷ Trảo của ngươi bây giờ đã là võ kỹ vô song, uy lực rất mạnh, nó sẽ là võ kỹ chủ công của ngươi. Hơn nữa, bên trong tấm thẻ do Ẩn Kiếm Thánh tặng ngươi rất có thể là Thôn Quang Thiết quyền. Võ kỹ chủ công ngươikhông thiếu, nhưng ngươi còn cần những loại võ kỹ như phòng ngự, khinh công cùng với quan tiết kỹ. Ngươi nên mua một ít thẻ hồn tướng có tiềm lực." Binh đề nghị.

"Thẻ hồn tướng có tiềm lực?" Đường Thiên sửng sốt.

"Ừm, thẻ hồn tướng có khả năng luyện thành võ kỹ vô song." Binh giải thích: "Không phải bất kỳ loại võ kỹ nào cũng có khả năng đạt đến đẳng cấp võ kỹ vô song. Và cũng tồn tại một vài loại có tiềm lực nhưng vẫn không đạt đến võ kỹ vô song. Nhưng Vương Bất Tương Tư Trảm của cô bé lúc trước, chỉ cần tiến thêm một bước nữa thì nó sẽ trở thành võ kỹ vô song, hơn nữa thứ hạng sẽ cao hơn HỏaLiêm Quỷ Trảo của ngươi. Những loại võ kỹ này đa số đều giống với Hỏa Liêm Quỷ Trảo, chưa hoàn thiện triệt để. Đương nhiên, dù ngươi có lấy được những loại võ kỹ này thì cũng chưa chắc có thể luyện thành võ kỹ vô song, chuyện này cần có cơ duyên."

"Như vậy phải đến nơi nào để mua thẻ đây?" Đường Thiên nhịn không được hỏi.

"Nên đi tới những cửa hàng lớn!" Tái Lôi nói: "Giá của những thẻ hồn tướng như vậy đều rất đắt. Chúng còn cao hơn một bậc so với thẻ hoàng kim, được gọi là thẻ tử kim. Cửa hàng thẻ có phương pháp giám định đặc biệt để xác định tiềm lực của các loại võ kỹ này. Nhưng cần phải đến cửa hàng lớn mới có thể mua được.""Thẻ tử kim! Vừa nghe cũng biết là rất quý rồi!" Đường Thiên cười khổ.

"Đúng là rất quý!" Trước đây Tái Lôi vốn buôn bán thẻ hồn tướng nên rất rõ ràng về chuyện này: "Thẻ hoàng kim lục giai có giả nằm trong khoảng từ một ngàn vạn đến năm ngàn vạn. Giá của thẻ tử kim thì gấp mười." Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

"Mười… mười lần…" Sắc mặt Đường Thiên trắng nhợt: "Có phải là từ một ức đến năm ức không?"

"Đúng thế! Thẻ vô song cao hơn thẻ tử kim một cấp, nên bất kỳ tấm thẻ nào cũng có giá từ một trăm ức trở lên. Nhưng trên thị trường không thể tìm thấy thẻ vô song đâu. Có cầu mà không có cung!" Tái Lôi lộ ra vẻ mặt "đó là lẽ đương nhiên"."Một trăm ức…" Đường Thiên mở to hai mắt: "Hỏa Liêm Quỷ Trảo có thể bán được những một trăm ức ư?"

"Đúng thế! Ngươi chế nó thành thẻ hồn tướng là sẽ có được một trăm ức!" Tái Lôi gật đầu: "Có điều, để chế tạo ra một tấm thẻ vô song thì võ hồn của ngươi cần đạt đến cấp hoàng kim. Hơn nữa, khi hoàn thành sẽ rớt đi một cấp."

"Loại mua bán này quá lớn rồi!" Đường Thiên há hốc miệng.

Tái Lôi nhún vai: "Đương nhiên! Một trăm ức dễ kiếm lắm sao? Truyền thừa của võ kỹ vô song đều có yêu cầu vô cùng cao. Cho dù là những người lĩnh ngộ được võ kỹ vô song kia, nếu trước khi chết mà võ hồn vẫn không đạt cấp hoàng kim thì thẻhồn tướng do họ tạo ra chỉ là thẻ tử kim mà thôi. Hậu nhân của họ đương nhiên không thể nhận được truyền thừa đầy đủ. Mà nếu hậu nhân của họ hơi ngốc một chút thì loại võ kỹ vô song này sẽ thất truyền.

Đường Thiên lập tức bỏ đi ý niệm bán Hỏa Liêm Quỷ Trảo kiếm tiền. Không cần nói tới võ hồn hoàng kim, dù là lấyviệc võ hồn bạch ngân hiện tại rớt cấp để đổi lấy thẻ vô song hắn cũng không muốn. Tu luyện võ hồn gian nan hơn rất nhiều so với tu luyện chân lực.

Binh nghe Tái Lôi nói xong thì cảm thấy chưa chắc có thể mua được thẻ tử kim. Gã nói: "Ngươi đừng sốt ruột! Ngoại trừ tấm thẻ của Ẩn Kiếm Thánh kia còn một tấmthẻ khác."

"Còn một tấm thẻ?" Đường Thiên ngẩn người.

"Ừm! Trước khi chết, Quỷ Trảo đã đem tia võ hồn sau cùng của mình rót vào tấm thẻ Hỏa Liêm Quỷ Trảo trên bức tường võ kỹ. Tấm thẻ này phát sinh dị biến, bắt đầu cắn nuốt những thẻ hồn tướng khác." Binh nói tiếp: "Mới vừa rồi thôi, nó đã nuốt mười tám tấm thẻ khác."

"Quỷ Trảo!" Cơ thể Đường Thiên chấn động, hai mắt trợn lên: "Tại sao không nói cho ta biết sớm?""Vì quá trình này bất cứ lúc nào cũng có khả năng thất bại." Binh thản nhiên giải thích: "Thệ giả* không muốn ngươi vì nó mà bi thương. Đây chính là tâm nguyện sau cùng của lão. Có thể thành công thì tốt, nếu thất bại cũng không tiếc nuối." *Thệ giả: người phát lời thề. Có lẽ nói đến Quỷ Trảo.

Đường Thiên trầm mặc. Một lát sau, hắn ngẩng mặt lên hỏi: "Thẻ hồn tướng mới sinh ra có thể hóa thành hồn tướng hay không?"

Binh lập tức hiểu được suy nghĩ của Đường Thiên: "Ngươi muốn nó trở thành hồn tướng? Có thể, chẳng qua ta cần nhắc nhở ngươi, hồn tướng mới sẽ không còn ký ức của Quỷ Trảo. Chấp niệm trước kia của Quỷ Trảo đã tiêu biến, ông ta chỉ rótvào đó một luồng võ hồn tinh thuần. Hồn tướng mới sinh ra này, mặc dù vì Quỷ Trảo mà sinh ra, nhưng không có bất kỳ quan hệ nào với Quỷ Trảo."

Ánh mắt Đường Thiên nhìn về phía xa, hắn nhẹ giọng nói: "Ta hiểu rõ, thệ giả không muốn người còn sống vì họ mà bi thương. Có điều, đây không chỉ là bi thương, đây chính là tình cảm quyến luyến và hồi tưởng. Đôi khi ta nghĩ rằng, Quỷ Trảo chỉ đi đến một thế giới xa xôi nào đó. Ta không bi thương, ta chỉ hoài niệm. Hồn tướng mới sinh ra vẫn sẽ có vận mệnh của hắn, sẽ cùng chúng ta kề vai chiến đấu. Nhưng chỉ cần nghĩ đến lý do hắn sinh ra có liên quan đến Quỷ Trảo, thì ta luôn cảm thấy thân thiết. Có lo lắng, có ràng buộc mới là cuộc sống, đây chính là hy vọng sống."Tái Lôi trợn mắt há mồm. Nàng không ngờ được Đường Thiên lại nói ra những lời triết lý thâm sâu đến như thế. Tên khốn này bị người nào nhập vào sao?

Có lo lắng, có ràng buộc mới là cuộc sống…

Binh như bị sét bổ trúng. Vô số chuyện xưa hiện ra trong đầu gã, gã trầm mặc đi. Một lát sau Binh mới thở ra một hơi, khôi phục lại bình tĩnh: "Ngươi nói không sai!"

Rất nhanh, gã đã khôi phục lại vẻ lạnh lùng và điềm tĩnh: "Tấm thẻ này sẽ dùng để tạo hồn tướng. Còn tấm thẻ của Ẩn Kiếm Thánh thì ta sẽ đưa vào Võ Hồn điện xem rốt cuộc nó có lai lịch gì. Uy lực của Thôn Quang Thiết quyền còn cần được đánh giá. Ở đâu có cửa hàng thẻ lớn vậy?"Câu sau cùng của gã là nói với Tái Lôi.

Tái Lôi suy nghĩ một chút rồi đáp: "Nếu ngươi muốn mua thẻ tử kim thì cần phải đến các thành lớn, ta sẽ tìm kiếm lại."

An bài hoàn hảo các công việc kế tiếp, tốc độ bọn họ tăng vọt, rất nhanh đã đến thành Tam Hồn. Khi bọn họ tới cửa hàng của Tái Lôi thì Đinh Đang và Tỳ Ba đã đến đó.

Nhìn thấy hai khuôn mặt giống nhau như đúc, Đường Thiên ngẩn người ra: "Sinh đôi sao?""Ông chủ!" Đinh Đanggọi một tiếng. Tỳ Ba đứng một bên trong mắt lộ ra một tia sáng hiếu kỳ đánh giá Đường Thiên.

Ông chủ của tỷ tỷ quả thực là trẻ tuổi.

"Nơi ẩn nấp của ta bị người khác phát hiện rồi, chỉ có thể tới ở đầu nhập ông chủ ngài thôi." Đinh Đang cẩn thận quan sát sắc mặt Đường Thiên.

"Được thôi!" Đường Thiên không hề để ý nói: "Đúng lúc chúng ta muốn kiến lập một căn cứ mới ở nơi này."

"Căn cứ?" Đinh Đang có chút kinh ngạc."Đây sẽ trở thành cứ điểm lâu dài của chúng ta." Binh giải thích: "Chúng ta sẽ thành lập một pháo đài thanh đồng ở nơi này."

"Pháo đài thanh đồng!" Hai tỷ muội hoàn toàn kinh ngạc đến ngây người.

"Đây chính là cơ quan sư – Tái Lôi. Còn đây là Đinh Đang – Hắc Hồn Mã. Ngươi cần biết về tin tình báo gì có thể hỏi nàng. Đây là muội muội của nàng ta, ừm… gọi là gì vậy?" Đường Thiên giới thiệu mọi người với nhau.

"Ta gọi là Tỳ Ba." Tỳ Ba ngọt ngào trả lời.

"Bệnh của Tỳ Ba thế nào rồi?" Đường Thiên nghe ra được trong âm thanh của TỳBa thiếu trung khí.

"Chưa trị kịp." Đinh Đang có chút bất đắc dĩ đáp: "Vừa bước chân về tới nhà thì bọn người kia đã nối gót theo sau."

"Thế thì về sau cứ ở đây đi!" Đường Thiên đề nghị: "Manh lão cũng sắp tới rồi. Đến lúc đó chiêu mộ thêm mấy người, thì lực lượng phòng thủ nơi này chắc cũng không tệ."

Đinh Đang thản nhiên đáp: "Ta cũng nghĩ như vậy."

"Làm phiền mọi người rồi." Tỳ Ba vội vàng hành lễ với mọi người.Phía sau quang môn.

Đường Thiên nhìn tấm thẻ hồn tướng tỏa ra hào quang rực rỡ phía sau quang môn kia, trong thời gian ngắn có chút thất thần.

"Thẻ hồn tướng này đã cắn nuốt mười tám thẻ hồn tướng khác, đã đạt đến cực hạn khống chế. Ngươi có chắc là muốn chuyển nó thành hồn tướng không?" Binh nhìn Đường Thiên hỏi.

Lúc này Ma Địch đã trở lại doanh trại tân binh, vẻ mặt cũng có chút mong đợi.

"Có!" Đường Thiên vô cùng nghiêm túc gật đầu."Ngươi đưa tay đặt lên tường võ kỹ đi!" Binhnói với Đường Thiên: "Sau đó dùng võ hồn kêu gọi nó!"

Đường Thiên nghe vậy thì không chút do dự, đặt bàn tay lên tường võ kỹ. Lần này hắn không theo quang môn đi xuyên ra ngoài. Hắn nhắm mắt lại, võ hồn đột nhiên bắn ra một vệt lửa bạc thẳng tắp, chui thẳng vào bức tường võ kỹ.

Hào quang của quang môn lập tức tăng mạnh.

Tiếng chém giết rung trời như một cơn thủy triều, nháy mắt đã nuốt lấy Đường Thiên. Đường Thiên như bị kéo vào một chiến trường thật lớn. Trên mặt đất là vô số chiến hào, khói thuốc súng nồng nặc, khắp nơi đều cháy đen. Bất cứ nơi nàocũng thấy thi thể, xác của cơ quan võ giáp, còn có vài lá cờ rách nát vô cùngcủa Nam Thập Tự tọa.

Bỗng nhiên, một bộ cơ quan võ giáp hoàng kim cả người sứt mẻ nhảy vào chiến hào, chộp lấy một lá cờ binh đoàn Nam Thập Tự, dùng hết sức rống lên: "Binh đoàn Nam Thập Tự!"

"Có!" Tiếng đáp lại theo bản năng truyền tới từ các ngóc ngách của chiến hào, tụ lại một chỗ như dòng nước lũ.

Chiến trường vốn tĩnh mịch dường như thức tỉnh. Một đoàn quân cơ quan võ giáp thanh đồng sức mẻ không chịu nổi bò ra từ chiến hào, dùng cả tay lẫn chân mà bòra. Trên mỗi một bộ cơ quan võ giáp đều chằn chịt vết thương. Chiến trường trống trải lập tức hiện ra rất nhiều cơ quan võ giáp thanh đồng.

Kẻ địch đằng xa đông nhung nhúc.

Cơ quan võ giáp hoàng kim hít sâu một hơi, lá cờ binh đoàn Nam Thập Tự trong tay phất lên đón gió: "Còn có thể chiến không?"

"Chiến!" Toàn bộ cơ quan võ giáp thanh đồng cùng hét lớn.

Cơ quan võ giáp đột nhiên đề cao âm thanh: "Có thể chiến hay không thể chiến?"Toàn bộ cơ quan võ giáp thanh đồng rướn cổ, dùng tất cả khí lực trên người hét lớn: "Chiến! Chiến! Chiến!"

Tiếng hét tập trung tại một chỗ hóa thành dòng nước lũ lan ra khắp nơi, chiến ý khiến người ta run rẩy.

"Giết!" Cơ quan võ giáp hoàng kim xông lên đầu làm gương.

"Giết!" Cơ quan võ giáp thanh đồng như thủy triều, cùng hét lên đáp lại.

Vô số cơ quan võ giáp thanh đồng toàn lực xung phong. Chân đồng nặng nề nện lên mặt đất như đập vào mặt trống. Vô số bóng dáng màu xanh bay nhảy, âmthanh ầm ầm liên hồi như trống trận.

Mặt đất run rẩy, bầu trời cũng buồn bã thất sắc.

Cảnh tượng trước mắt nhạt từng chút tiếng chém giết dần đi xa.

Một âm thanh đạm mạc vang lên.

"Hồn lính không tan, chiến địa vĩnh tồn, thập tự trong tim, tinh thần không ngã!"

"Binh đoàn Nam Thập Tự, thượng sĩ Đường Nhất đến báo cáo."