Chiến Thần Bất Bại

Chương 242: Báo danh




Người chế tác con nhện máy đỏ tên là Sầm Tuyên.Sầm Tuyên có tính cách cực kỳ phóng khoáng cởi mở, vì thế nhanh chóng hòa mình với Đường Thiên.

Nhện máy này có tốc độ rất nhanh, hơn nữa còn cực kỳ thăng bằng.Cơ quan thuật của Sầm Tuyên cũng khá cao minh, thế nhưng đối với trìnhđộ hiện tại của Tái Lôi thì vẫn còn chưa đủ để lấy được vài phần kính trọng của nàng.

Đường Thiên ước ao làm cho Sầm Tuyên cảm thấy vô cùng dễ chịu.

"Nó tên là Hồng Tiêu, thế nào?Không tồi chứ, có muốn mua hay không?Rất rẻ nha, chỉ cần hai trăm vạn tinh tệ là có thể sở hữu một con rồi!"Sầm Tuyên từng chút từng chút dẫn dắt câu chuyện.

Tái Lôi vốn không định nói chuyện nhưng vừa nghe đến hai từ "Tinh tệ" là trên mặt bắt đầu hiện ra vài phần sát khí, hừ lạnh một tiếng: "Hồng kim trộn với đồng thau, khớp xương dùng liên động thuật.Mặt hàng nhưthế này, giá thành phẩm tuyệt đối không vượt quá hai mươi vạn, vậy mà đòi hai trăm vạn! Hừ!"

Đường Thiên nghe thấy vậy lập tức trừng lớn con mắt: "Thì ra ngươi là gian thương!"

"Khụ khụkhụ!"Sầm Tuyên có thế nào cũng không ngờ được lại bị người khác nhìn thấu. Đồng thau trộn lẫn với hồng kim luôn được gã coi là bí phương, trăm triệu lần không ngờ được lại bị một nữ nhân thuận miệng nói toạc ra.

"Ngài là vị cao nhân nào?"Sầm Tuyên cẩn thận từng li từng tí hỏi, phongthái điệu thấp hẳn.Chẳng lẽ cái thiếu nữ thoạt nhìn tâm trạng có vẻ không được tốt trước mắt này là một gã cơ giới sư hết sức lợi hại sao?

"Có nói ra ngươi cũng không biết."Tái Lôi lười chẳng buồn để ý đến gã, nhắm mắt lại dưỡng thần.

Sầm Tuyên thấy thế, đành phải đem hy vọng đột phá cửa khẩu đặt trên người Đường Thiên: "Tiểu huynh đệ có thân thể thật là cường tráng nha, như một con trâuvậy.Chẳng lẽ lần này tới để để tham gia luận võ sao?"

"Đúng vậy!" Đường Thiên vừa nghe thấy Sầm Tuyên khen mình, lập tức đem tất cả không vui lúc nãy quăng đi: "Nói cho ngươi biết, ta rất lợi hạiđó!"

"Ách..." Sầm Tuyên bỗng cảm thấy không biết phải nói gì mới được đây.Gã suy nghĩ một lúc rồi hỏi: "Tiểu huynh đệ chơi cơ quan võ giáp bao nhiêu năm rồi?Có phải chơi trong gia tộc không?"

"Bảy ngày!"Đường Thiên thành thật trả lời.

Bảy ngày...

Biểu tình trên mặt Sầm Tuyên cứng đờ, gã cố gắng gượng cười nói: "Tiểu huynh đệ không nên giỡn chứ, kẻ cả thiên tài có lợi hại đến đâu đi nữathì chỉ bảy ngày cũng không thể trở thành một tên cơ quan võ giả được."

"Ta là thiên tài mà!" Đường Thiên vô cùng đắc ý chỉ vào mũi mình, hoàn toàn không cảm thấy xấu hổ chút nào.

Lập tức biểu tình trên mặt Sầm Tuyên lại cứng lại một lần nữa.Sau đó,gã cố gắng gượng cười lần nữa nói: "Tiểu huynh đệ đúng là hài hước, liệu ta có thể kiến thức cơ quan võ giáp của tiểu huynh đệ hay không?"

"Được chứ!" Đường Thiên không chút do dự, rất sảng khoái lập tức lấy Lôi Tuyết ra.Sầm Tuyên ngơ ngác đứng nhìn bộ cơ quan võ giáp rách nát, lồi lõm gồ ghề, gần như là phế phẩm vất trong bãi rác, toàn bộ thân thể không có nổi một nơi hoàn chỉnh.Sầm Tuyên chưa bao giờ nghĩ đến một bộ cơ quan võ giáp có thể bị giày vò đến trình độ như vậỵ.

Chẳng lẽ cái này đúng là cơ quan võ giáp sao...

Tái Lôi cũng sững người tại chỗ.Lúc trước nàng luôn nhốt mình trong phòng mà thương tâm nên hoàn toàn không để ý đến tình hình bên ngoài.

Nàng lắp bắp nói với Đường Thiên: "Cái này... cái này....cái này là LôiTuyết sao?"

"Đúng vậy!"Đường Thiên gật đầu.Hắn hồn nhiên vò đầu không thèm để ý nói: "Aha, đừng để ý tới vẻ bề ngoài của nó, Lôi Tuyết dưới sự cổ vũ của thiếu niên như thần đã trở nên mạnh mẽ hơn rồi đó."

"Ngươi ngươi ngươi..." Tái Lôi tức giận đến mức không nói ra lời.

Vì muốn lần đầu xuất hiện gặt hái được thành công lên nàng cố ý đem ngoại hình của Lôi Tuyết làm theo phong cách anh tuấn đến rối tinh rối mù. Vậy mà chỉ có mấy ngày không gặp, Lôi Tuyết hoa lệ là vậy lại trở thành một đống sắt vụn đồng nát như vậy! Càng làm cho nàng sụp đổchính là không ngờ cái tên Đường Thiên lại định mang một võ giáp rách nát như vậy để đi tham gia thi đấu giao lưu!

Trời ạ!

Tái Lôi bỗng cảm thấy hoảng hốt, trong đầu nàng xuất hiện cảnh tượng Lôi Tuyết vừa vào sân thì lập tức sẽ gặt hái được vô số tiếng cười của toàn trường.Cứ nghĩ đến đó là nàng lại cảm thấy thẹn hận không thể tìm được khe nứt nào để chui vào. Tuyệt đối không thể để tình huống này phát sinh được!

Tuyệt đối không thể!Nếu như để cái tên gia hỏa rách nát này xuất hiện tại luận võ trường, thì người chế tác ra nó là Tái Lôi sẽ trở thành trò cười lớn nhất trong giới cơ giới sư.

Loại chuyện như vậy, dù phải trả bất cứ giá nào cũng không thể để nó phát sinh!

Tái Lôi hít sâu một hơi.Nàng cố gắng làm mình tỉnh táo lại, nàng cố gắng suy nghĩ, xem phải làm thế nào Đường Thiên mới buông tha làm nàng mất mặt. Nàng có thể trực tiếp dùng Ô Nha kim để chế tác cơ quan võ giáp, làm như vậy tuy tiền tới chậm một chút, nhưng chắc chắn bọn họcó thể kiếm được lợi nhuận trở về, cần gì phải trở thành trò cười cho toàn thiên hạ...

Nhưng khi nàng còn chưa nghĩ ra cách đói phó thì bên tai đã nghe thấy tiếng hô đầy kiêu ngạo của Đường Thiên.

"Đừng có mà coi thường Lôi Tuyết chứ.Đến đây, tới đấu một trận đi!Để xemchúng ta ai tới cửa thành trước!"

Tái Lôi như bị sét bổ trúng, đôi mắt lập tức trợn tròn. Ức, không!

Đường Thiên nhanh chóng tiến vào trong Lôi Tuyết, rướn cổ họng hô to:"Lôi Tuyết, hừng hực xông lên!"

Lôi Tuyết như một cơn gió mạnh, chỉ nháy mắt đã lao đi.

Hết rồi...

Tái Lôi ngây ra như phỗng.

Đường Thiên đang vô cùng hưng phấn.Khi trải qua sự chà đạp của Binh lặp đi lặp lại nhiều lần, một khi thoát khỏi ma chưởng của Binh thường sẽcó cảm giác bầu trời mặc cho chim bay, biển rộng tùy cho cá nhảy.

Lúc này Đường Thiên đang có cái cảm giác như vậy đấy.

Nhanh như điện!

Tiếng gió rít bên tai, cảnh tượng xung quanh nhanh chóng vụt qua khiến Đường Thiên vô cùng hưng phấn. Hắn không hề lưu lại chút lực nào, Lôi Tuyết dốc hết toàn lực bứt lên trước giống như một đạo thiểm điện lam sắc. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

"Thật nhanh!""Tốc độ nhanh như vậy!"

...

Tia chớp màu lam chợt lóe lên trước mắt mọi người rồi biến mất, khiến cho có vô số tiếng kinh hô vang lên không dứt.Thế nhưng khi ánh mắt mọi người nhìn rõ bộ cơ quan võ giáp này thì tất cả đều ngây dại.

Đồng thời tiếng kinh hô líu lo lúc nãy cũng lập tức ngừng lại.

Mọi người ngơ ngác đứng nhìn cái cơ quan võ giả rách nát đến thảm thương, đúng là một "kì quan"!Một lát sau, có người phục hồi lại tinh thần, lắp bắp nói: "Vừa rồi ta bị hoa mắt sao?Sao ta lại nhìn thấy mộtbộ cơ quan võ giáp rách nát tàn phá..."

"Ta cũng thấy được..."

"Trời ạ, làm thế nào mới tàn phábộ cơ quan võ giáp đó thảm đến vậy?"

"Có lẽbộ cơ quan võ giáp ấy được lấy từ một đống rác nào đó, định đến đây để lừa bịp..."

"Rất có khả năng, rất có khả năng!"...

Nghe thấy tiếng bàn luận xôn xao của đám người trên đường, sắc mặt Tái Lôi lập tức đen như đáy nồi.Sầm Tuyên ở bên cạnh cũng không nói câu nào.Hai người bày ra bộ dạng mắt nhìn mũi mũi nhìn tâm (làm lơ, chẳng liên quan tới mình), hoàn toàn không biết gì vềbộ cơ quan võ giáp vừa mới phóng qua.

Tốc độ của nhện máy đỏ không chậm, chỉ một lát sau bọn họ đã tới gần cửa thành, ở trước cửa thành là một bóng dáng rách nát đang đứng đợi.

Không tốt!Sắc mặt Tái Lôi và Sầm Tuyên cùng biến đổi, nhưng không đợi bọn họ kịp phản ứng thì đôi mắt sắc của Đường Thiên đã phát hiện ra bọn họ.

Lôi Tuyết nhảy dựng lên, liều mạng vẫy tay về phía hai người.Trên cánh tay của Lôi Tuyết có nhiều chỗ bị hỏng hóc nặng nề, thậm chí một vài phiến lân giáp còn lung lay sắp rớt ra nữa. Vì thế khi Lôi Tuyết vừa vung tay lên thì lập tức rầm rầmrầmrầm, tiếng va chạm của vô số mảnh sắt vụn vang lên.

Tất cả mọi người xung quanh trên đường vào thành cười rộ lên.Muốn tàn phá một bộ cơ quan võ giáp đến tình trạng rách nát như vậy cũng chẳngphải là dễ dàng đâu.

"Này tiểu tử!Ngươi lấy cái này ở đâu thế?"Bên trong đám đông có một người lên tiếng hỏi.

"Không phải lấy đâu, mà là Tái Lôi làm!"Đường Thiên lắc đầu, chỉ vào Tái Lôi.

Soạt!

Toàn bộ ánh mắt của đám người đang đứng chật cửa thành đều quay sang nhìn Tái Lôi.Tái Lôi xấu hổ gần chết, hận không thể tìm được cái khe để rúc vào!

Hỗn đản! Biết là sẽ thế này mà…

Hết rồi, thật quá mất mặt rồi!

Khi đã xấu hổ gần chết, ngược lại Tái Lô lại sinh ra cảm giác tức giận, trừng lớn con mắt, chống eo, chửi ầm lên: "Nhìn cái gì mà nhìn!"

"Thật là một tiểu nương tử mạnh mẽ..." Trong đoàn người có người lầm bầm, lập tức khiến cho mọi người cười vang.Trên mặt Tái Lôi nóng bừng như sắp bị thiêu cháy, nhưng nàng vẫn trợn trừng con mắt không hề tỏ ra yếu thế.Dù sao mặt thì cũng mất rồi lên Tái Lôi chẳng thèm đếm xỉa gì đến mặt mũi làm gì nữa.

"Đi!Đi báo danh!"

Nàng nghiến răng nghiến lợi thấp giọng nói với Đường Thiên: "Lần này mà người không lọt vào ba mươi sáu cường, thì ngươi chờ chết đi!"

Hàm răng trắng như tuyết của Tái Lôi miết vào nhau phát ra những thanh âm như tiếng kim loại cọ vào nhau làm cho Đường Thiên không khỏi nhớ lại chuyện cũ, trong lòng cảm thấy vô cùng lạnh lẽo.Từ trước tới nay, lần đầu tiên có mộtbộ cơ quan võ giáp rách nát tới cùng cực đi tham gia thi đấu giao lưu, tin tức này nhanh chóng lan được lan truyền.Nhưng chính vì vậy lại khiến cho rất nhiều người hứng thú với nó. Hơn nữa còn có một ít người nhàn rỗi hiếu kỳ cũng chạy theo đám Đường Thiên và Tái Lôi đến chỗ báo danh.

Khi Đường Thiên và Tái Lôi vừa xuất hiện tại điểm báo danh thì lập tức gây ra một cuộc hỗn loạn nhỏ.

Khi nhân viên phụ trách báo danh nhìn thấy Lôi Tuyết, hắn cũng trợn tròn con mắt.Một lát sau, sắc mặt mọi người chẳng tốt đẹp được baonhiêu, trong đầu cùng nẩy ra một ý nghĩ.Hạng người như thế nào mới đembộ cơ quan võ giáp rách nát như thế này đi thi đấu nhỉ?

Tới phá đám!

Trong đó có một vị nhân viên công tác khá đứng tuổi có kinh nghiệm phong phú đứng ra lạnh lùng nói: "Xin hỏi các ngươi đến đây là...?"

"Báo danh!"Tái Lôi là người thông minh đến cỡ nào chứ, chỉ nghe cái giọng nói bất thiện của đối phương là nàng biết tỏng rồi.Nhưng lúc này trong bụng nàng đầy hỏa khí, vì thế ngữ khí cũng trở lên gay gắt.Nhưng chính vì vậy đối phương lại càng dám chắc khả năng bọn họ đến để phá đám.

Sắc mặt lão nhân có kinh nghiệm phong phúc này không đổi, nói: "Không thành vấn đề. Căn cứ vào quy tắc thi đấu, chỉ cần các ngươi thông qua sơ thí đơn giản là có thể báo danh."

"Đi nào! Đi nào!"Đường Thiên đã sốt ruột lắm rồi.

Lão nhân và đồng sự liếc nhìn nhau, vị đồng sự kín đáo gật đầu với lão nhân, trong lòng vị lão nhân lập tức đưa ra quyết định, không chút do dự nói: "Mời sang bên này!""Nơi đây là khu sơ thí." Lão nhân nghiêm túc giới thiệu: "Sơ thí rất đơn giản."

Sau đó lão chỉ tay lên mặt hồ: "Bên trong đó có một đám Thanh Hồn Phong ngũ giai.Khoảng cách giữa các điểm được thiết lập là năm dặm, toàn bộ quãng đường được đi theo hình chữ chi (hơi giống chữ Z).Nếu như trong vòng hai mươi giây ngươi có thể hoàn thành toàn bộ hành trình đồng thời đánh nát một quả bong bóng Kim Cương do Trường Tị trư phun ra thì được coi là thông qua.Thỉnh chú ý, trong hồ còn có các loại tinh hồn thú khác."Đường Thiên liếc mắt nhìn.Trên mặt hồ rộng rãi trước mắt có một đường băng hình chữ chi bập bềnh trên mặt nước.Ở phía xa xa là những quả bong bóng đầy màu sắc đang lơ lửng phía trên mặt nước. Khiến Đường Thiên cảm thấy kinh ngạc nhất chính là, bề mặt những quả bong bóng đang trôi nổi này ánh lên ánh sáng của kim loại.

Thấy vậy sắc mặt Tái Lôi khẽ biến.Tốc độ của Thanh Hồn Phong cực nhanh, khi đã kết thành đoàn đội thì cực kỳ phiền phức.Trường Tị Trư có cái mũi dài như vòi voi, bọn chúng lúc nào cũng thèm ngủ, khi nó ngủ say từ cái mũi dài sẽ phun ra một cái bong bóng. Những bọt khí có mầu sắc đẹp đẽ này là một loại bọt khí kim loại hết sức kỳ lạ, nó được gọi là bongbóng Kim Cương, cứng cỏi một cách dị thường. Hơn nữa nó cực kỳ nhẹ, nhẹ đến mức có thể trôi nổi trên không khí, cũng chính vì vậy lên khi dùng một quyền đánh lên bọt khí thì nó sẽ bị bắn bay đi chứ không hề vỡ ra.

Từ lúc nào vòng sơ thí của thi đấu giao lưu đã trở lên khó như vậy rồi?

Đúng lúc này Sầm Tuyên bỗng bước lên nói: "Các ngươi làm như vậy đã quá mức rồi, không ngờ lại dùng sơ thí Giáp đẳng để khảo nghiệm người mới!"

Sơ thí Giáp đẳng!Tất cả mọi người xung quanh đều hít vào một hơi khí lạnh, sắc mặt của tất cả đều trở lên ngưng trọng hẳn.

Sắc mặt Tái Lôi cũng trắng bệch rồi!