Chiến Thần Bất Bại

Chương 2135




 Tiếng gào trong cơn giận của Chealos không đơn giản chỉ là một tiếng gào, mà trong giọng của cụ ta còn xen lẫn sức mạnh vô cùng lớn.

 

Như thủy triều cuồn cuộn đánh tới chỗ Tiêu Chính Văn.

 

Thật ra cụ ta là cường giả cảnh giới Thiên Vương long cấp năm sao, hơn nữa đã dừng lại ở cảnh giới này bốn mươi năm nay.

 

Dĩ nhiên thực lực sẽ cao hơn cảnh giới long cấp năm sao bình thường một bậc.

 

Nếu đổi thành người bình thường hoặc cao thủ dưới cảnh giới Thiên Vương, chỉ tiếng gào này thôi cũng có thể khiến các bộ phận trên cơ thể của đối phương chảy máu rồi chết.

 

Chỉ tiếc là tiếng gào tức giận này của cụ ta không có tác dụng gì với Tiêu Chính Văn.

 

Dù nó chẳng khác thì tiếng gầm của sư tử lớn ở Hoa Quốc nhưng cảnh giới của anh cách biệt quá lớn.

 

Dưới cảnh giới Thiên Thần đều là mấy con kiến bé nhỏ tuyệt đối không phải là một câu nói suông.

 

Dù đạt đến trạng thái đỉnh cao của cảnh giới Thiên Vương cũng không đỡ được một ngón tay của cường giả cảnh giới Thiên Thần.

 

Đây chính là sự cách biệt tuyệt đối về thực lực.

 

Cách biệt này không phải có thể bù đắp theo năm tháng.

 

Tiếng gào đó cứ như gió thoảng khi đến gần Tiêu Chính Văn, không hề gây ra bất kỳ tổn hại nào với anh.

 

“Ông Chealos, ông không cần tốn nhiều công sức thế đâu”.

 

Ngoài cửa vang lên một giọng nói quen thuộc, chính là Andre.

 

“Andre, ông… ông đang giúp cậu ta sao?”

 

Ông lão nhíu mày, cụ ta rất tự tin với tiếng gào như sấm chớp đó của mình.

 

Trừ khi là cường giả cảnh giới Thiên Thần giúp Tiêu Chính Văn đỡ lại đòn tấn công sóng âm.

 

Nếu không Tiêu Chính Văn không thể đứng đó mà không hề bị thương gì.

 

“Ông Chealos, nói thật nhé, nếu cậu Tiêu muốn giết ông thì ông chắc chắn phải chết”.

 

“Hơn nữa hôm nay cậu Tiêu không đến để tranh luận với ông, mà là đến hủy diệt vương tộc Lý Tâm”.

 

Andre bình tĩnh bước vào trong sảnh lớn.

 

Nghe thế Chealos không đổi sắc nhìn Andre chằm chằm nói: “Andre, ông nói thế là có ý gì? Lẽ nào ông muốn ra tay đánh tôi sao?”

 

Andre nghe thế chỉ cười gượng lắc đầu, bất lực nhìn Chealos.

 

Chẳng trách Charles đến chết cũng không biết hối cải, ngay cả chính Chealos cũng hồ đồ.

 

Hít sâu một hơi, Andre bình tĩnh nói: “Tôi chưa từng nói mình sẽ ra tay”.

 

“Nếu ông không định ra tay thì tại sao lại muốn giúp cậu ta?”

 

Quản gia chỉ vào Tiêu Chính Văn.

Nếu Chealos hỏi Andre như thế, có lẽ ông ta còn miễn cưỡng đáp lời.