Chiến Thần Bất Bại

Chương 1919




Mà những tông môn không có cường giả ở cảnh giới Thiên Thần trấn giữ chỉ có thể phụ thuộc vào người khác, hoặc bị tiêu diệt!

 

Một câu nói rất ngắn gọn mà lượng thông tin mang lại rõ ràng quá lớn.

 

Sự chấn động mà nó mang tới cho mọi người không có cách nào để mô tả bằng lời nói!

 

“Tự hiểu nhầm? Vậy tôi phải xem tôi tự hiểu nhầm thế nào. Nếu như cường giả cảnh giới Thiên Thần cũng giống như mấy người, ích kỉ vụ lợi thì dù Tiêu Chính Văn tôi có thịt nát xương tan cũng tuyệt đối sẽ không thoả hiệp!”

 

Giọng nói của Tiêu Chính Văn vang vọng khắp không gian, từng chữ mạnh mẽ có lực, chấn động tới mức tai mọi người đều ù lên.

 

“Tiêu Chính Văn, thực lực của cường giả cảnh giới Thiên Thần đâu phải là thứ mà cậu có thể tưởng tượng được! Nói cho cậu biết, dù cảnh giới Thiên Vương đỉnh cao thì trong mắt cường giả cảnh giới Thiên Thần cũng chỉ giống như con kiến mà thôi!”

 

“Thiên Thần tàn sát vạn dặm, bên dưới cảnh giới Thiên Thần đều chỉ là con kiến bé nhỏ!”

 

Lạc Thiên Sơn không cam tâm gào lên.

 

Lúc này cụ ta thật sự muốn nhìn thấy Tiêu Chính Văn bị cường giả ở cảnh giới Thiên Thần nghiền cho ra bã.

 

Thế nhưng, sự thật quả thực giống như những gì Tiêu Chính Văn đã nói, dù có cường giả cảnh giới Thiên Thần thì ai dám ra tay?

 

“Tiêu Chính Văn, chỉ cần bây giờ cậu dừng tay, Thiên Thần Tông chúng tôi có thể không nhắc lại chuyện cũ nữa!”

 

Lạc Thiên Trạch vùng vẫy, lộ ra một nửa cái đầu từ bên trong hố sâu, lớn tiếng gào lên.

 

Phương thuốc Bát Cực Tục Mệnh Đan đã không còn quan trọng nữa, hiện giờ bọn họ chỉ muốn bảo toàn tính mạng, sống sót quan trọng hơn tất thảy mọi thứ!

 

“Ồ? Ý của ông là nếu tôi không dừng tay lại thì mấy người vẫn muốn truy cứu tôi sao?”

 

“Đúng là chuyện quá mức nực cười! Bên trong võ tông sao lại có phần tử cặn bã như mấy người cơ chứ! Cậy thế ức hiếp người khác, cướp phương thuốc từ trong tay người phụ nữ của Tiêu Chính Văn tôi, dụ dỗ không thành thì lại muốn ra tay đánh người?”

 

“Sau đó lại cho mai phục cao thủ, tính kế hãm hại Tiêu Chính Văn tôi, giờ biết rằng không thắng nổi thì lại muốn cảnh cáo tôi, muốn tôi tha cho mấy người, nếu không mấy người sẽ lại báo thù không ngừng nghỉ, có phải người của võ tông mấy người đều cho rằng ai cũng bắt buộc phải làm theo đúng ý muốn của mấy người hay không?”

 

“Nếu không thì chính là huỷ hoại quy tắc của mấy người!”

 

“Nếu đã như thế thì Tiêu Chính Văn tôi phải phá vỡ quy tắc này! Thế giới này cũng không chấp nhận nổi quy tắc của mấy người! Hoa Quốc là của muôn dân trong thiên hạ, Hoa Quốc không phải là nơi mà mấy người có thể tuỳ tiện làm bừa!”

 

Tiêu Chính Văn vừa dứt lời, tất cả mọi người đều ngẩn ra.

 

Đặc biệt là Lạc Thiên Trạch, sắc mặt thay đổi mạnh mẽ, vô cùng khiếp sợ nhìn về phía Tiêu Chính Văn.

 

Ông ta cảm nhận được sát khí chưa từng có từ trên người Tiêu Chính Văn!

 

Thậm chí dưới chân Tiêu Chính Văn đã hình thành hai cỗ gió xoáy!

 

Mây đen đột nhiên ùn ùn kéo tới khắp bầu trời, ngay cả mặt trời lúc chính ngọ cũng bị che lấp mất!

 

“Không… đừng mà… Tiêu Chính Văn! Đừng…”

 

Lúc này, sự khiếp sợ của Lạc Thiên Trạch đã tới cực hạn.

 

“Muộn rồi!”

 

Vừa dứt lời, một chiếc giày chiến đấu của Tiêu Chính Văn đã bay thẳng lên trên đỉnh đầu của Lạc Thiên Trạch!