Chiến Thần Bất Bại

Chương 1772




 “Chúng ta không nên chiếm giữ lợi ích của người dân chỉ vì muốn tự bảo vệ mình”.

 

Tiêu Chính Văn nghiêm nghị nói.

 

Nói đến đây, Đại trưởng lão cắn răng nói: “Mà thôi, chuyện đã đến nước này có nói nhiều cũng vô dụng. Nếu nhà họ Trương dám làm khó cậu thật thì võ tông cũng không đồng ý, Thiên Tử cũng sẽ can thiệp vào, chỉ là trong thời gian ngắn đừng nên chọc vào nhà họ Trương”.

 

“Như đã nói quá tam ba bận, phải tránh đấy vua Bắc Lương!”

 

Đại trưởng lão kéo tay Tiêu Chính Văn vỗ mấy cái, chân thành nhìn anh nói.

 

“Được rồi, mọi chuyện cứ theo Đại trưởng lão. Vừa lúc khoảng thời gian này tôi có thể ở nhà với vợ và con, không muốn nghĩ đến nhiều chuyện ngoài kia đến thế”.

 

Tiêu Chính Văn khẽ cười đáp.

 

Nghe anh nói thế, Đại trưởng lão cũng đã yên tâm, sau đó dặn dò Tần Vũ mấy câu rồi chào tạm biệt Tiêu Chính Văn.

 

Sau khi tiễn Đại trưởng lão, Tần Vũ mới thở phào nói: “Cậu Tiêu, e là bắt đầu hôm nay, cậu sẽ bận lắm đấy, chưa chắc đã có thời gian ở cạnh cô Khương”.

 

“Anh có gì ý?”

 

Tiêu Chính Văn quay đầu lại nhìn Tần Vũ.

 

“Hừ, những người đến gặp cậu sẽ bắt đầu nịnh hót đấy”.

 

Dứt lời, Tần Vũ và Tiêu Chính Văn nhìn nhau cười.

 

 

 

Các ông lớn trong giới kinh doanh đã quỳ ở trước cửa cả nửa ngày trời.

 

Đến khi Tần Vũ rời đi, Độ Thiên Chân Nhân mới truyền đạt lời của Tiêu Chính Văn lại: “Mọi người có thể đi rồi! Chủ thượng nhà tôi có lời muốn nói với các vị, là người làm ăn kinh doanh thì nên dồn hết tâm tư vào việc kinh doanh chứ không phải hùa theo nịnh bợ”.

 

Dứt lời, Độ Thiên Chân Nhân phất tay áo đi vào biệt thự.

 

Mãi đến lúc này các ông lớn trong giới kinh doanh mới thở phào.

 

Họ đâu còn nhớ Độ Thiên Chân Nhân đã nói những gì, dù sao nhặt được mạng sống về đã là thu hoạch lớn nhất ngày hôm nay của họ rồi.

 

Nhìn bóng lưng rời đi của đám người này, Khương Vy Nhan xoay người nói với Tiêu Chính Văn: “Hôm nay nguy hiểm thật đấy, lúc nãy em toát mồ hôi thay anh luôn”.

 

“Người nhà họ Trương sẽ không đến gây phiền phức cho chúng ta nữa chứ?”

 

Lúc nãy khi Tiêu Chính Văn đánh nhau với Trương Đạo Linh, Khương Vy Nhan đứng nhìn qua cửa sổ trên tầng hai.

 

Khương Vy Nhan tận mắt nhìn thấy hết từng cảnh tượng đó.

 

Đồng thời cũng tạo ra nhận thức mới cho cô.

 

Hóa ra võ thuật có thể điều khiển cả bầu trời.