Chiến Thần Bất Bại

Chương 1651




Chương 1651

Mặc dù Lạc Cửu Anh trước đây đã từng thề, nhưng lần này cụ ta cũng vội đến đỉnh núi Bách Nhật, không đến vì Tiêu Chính Văn, cũng không phải đến xem Tiêu Chính Văn trở thành trò cười.

 

Mà là cụ ta muốn xem vị Thiên Tử của Hoa Quốc mà cụ ta vô cùng tôn sùng, hôm nay có phong thái thế nào!

 

Bên phía Long Kinh, mới sáng sớm Tả Hàng Đồ đã dẫn một đội cảnh vệ quân tới đỉnh núi Bách Nhật, sau khi dựng xong lều che nắng thì ngồi đợi trận chiến bắt đầu.

 

Đám người Tần Vũ cũng lần lượt xuất hiện, cùng với ông Dương và Dương Linh Nhi, bọn họ đều được Tả Hàng Đồ mời vào lều che nắng để quan sát trận chiến .

 

Lúc này, xung quanh Đỉnh núi Bách Nhật, đã có vô số những nhân vật có máu mặt.

 

Có người ở giới võ tông, cũng có người ở giới kinh doanh, còn có cả người trong quân đội…

 

Vô số ông trùm, tất cả đều cầm kính viễn vọng, nhìn về phía đỉnh núi Bách Nhật.

 

Hàng trăm nghìn người dân Long Kinh cũng đổ xô đến chân núi Bách Nhật với biểu ngữ: Tiêu Chính Văn tất thắng, vẫy cờ cổ vũ cho Tiêu Chính Văn.

 

Cảnh tượng vô cùng hoành tráng!

 

Đám người Đông Phương Tiếu không khỏi thầm ngạc nhiên khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt!

 

Không ngờ Tiêu Chính Văn vẫn có ảnh hưởng đáng sợ như vậy ở Hoa Quốc!

 

Lúc này, một chiếc xe Bentley màu đen chậm rãi dừng lại dưới chân núi, Lý Lộ Lộ khoác tay Đông Phương Ngạo Vũ, chậm rãi đi lên đỉnh núi Bách Nhật.

 

So với những người chào đón Tiêu Chính Văn, bên nhà họ Đông Phương ngoại trừ người của bốn gia tộc lớn thì số người đến cổ vũ ít ỏi tới mức đáng thương, thậm chí không ít ông trùm có quan hệ làm ăn với bốn gia tộc lớn cũng sợ không dám lộ mặt.

 

Chỉ sợ mình sẽ bị liên lụy!

 

Dù sao Thiên Tử cũng đứng về phía Tiêu Chính Văn, bọn họ tới cổ vũ Đông Phương Ngạo Vũ, cũng đồng nghĩa với việc đối đầu với Thiên Tử ở một mặt nào đó.

 

“Hừ, nhà họ Đông Phương làm trò cười lớn, sao lại chỉ có không tới một trăm người đến vậy, thật sự không hợp với khí chất của bốn gia tộc lớn!”

 

Tả Hàng Đồ cười khẩy, mỉa mai nói.

 

“Ồ? Tướng quân Tả bây giờ nói vậy e là còn quá sớm!”

 

Đông Phương Tiếu từ tốn trả lời với đầy vẻ tự tin.

 

Đúng lúc này, một đoàn xe lớn chậm rãi chạy tới chân núi, một người đàn ông trung niên phong thái hiên ngang bước xuống xe, nhìn về phía nhà họ Tiêu, nở nụ cười.

 

“Hy vọng tôi không đến muộn!”

Người đàn ông trung niên lớn tiếng nói, đi về phía Đông Phương Tiếu.

“Cậu Roman, chào mừng câu!”

Đông Phương Tiếu hãnh diện đứng lên nghênh đón người thừa kế thứ hai của gia tộc Russell Rowland!