Chiến Thần Bất Bại

Chương 1418: Đánh với chính mình




Ông Triệu nhìn thấy Tiêu Chính Văn tránh được đòn đánh chí mạng của mình thì phất ống tay áo, một luồng sức mạnh lạnh tanh bay vút ra từ trong ống tay áo của ông ta!

Một cảm giác chết chóc mãnh liệt nhanh chóng bao phủ khắp người Tiêu Chính Văn!

“Bốp!”

Lúc này, Tiêu Chính Văn đang bị dao Thanh Long Yển Nguyệt và một thanh giáo dài chừng ba mét bao vây tiến công, chỉ có thể điều động từ trường không gian đánh bại luồng sức mạnh lạnh tanh đó!

Ầm!

Thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ trong tay Tiêu Chính Văn lại va chạm với dao Thanh Long Yển Nguyệt tại một chỗ!

Một tia sáng bạc lập tức loé ra, giống như một viên đạn hạt nhân cỡ nhỏ phóng ra giữa không trung!

Ngay cả ông Hứa cũng không thể không quay đầu lại, không dám nhìn thẳng tia sáng trắng đó!

Cùng lúc này, Tiêu Chính Văn đột nhiên cảm nhận được nguy cơ chết chóc lớn hơn đang tiến về phía anh!

Anh chỉ biết quay đầu sang theo bản năng, đồng thời quay người phóng con dao quân đội năm cạnh ra!

“Keng!”

Hai con dao quân đội năm cạnh va chạm vào nhau, một màn sóng khí vô cùng lớn cứ thế dâng lên, ngay cả Tiêu Chính Văn cũng bị bay ngược ra sau mấy mét!

Vẫn chưa đợi Tiêu Chính Văn đứng vững, một thanh giáo dài đã lao thẳng về phía giữa lưng anh từ phía sau!

Trong lòng Tiêu Chính Văn không khỏi lo lắng, vội vàng lách người, cố gắng tránh đòn tiến công của thanh giáo dài màu đỏ kia!

Mũi giáo gần như xẹt ngang qua ngay sát quần áo của Tiêu Chính Văn, anh vội mượn thế lùi ra ngoài vòng bao vây!

Đòn đánh ban nãy chính là do “Tiêu Chính Văn khác” ra tay!

Sự phối hợp giữa con dao quân đội năm cạnh và thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ khủng bố tới mức nào, Tiêu Chính Văn tự mình hiểu rõ!

Hơn nữa, thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ có thể nói là không có gì kiên cố và không phá huỷ được, dù cho cơ thể của Tiêu Chính Văn đã trải qua khảo nghiệm Lôi Hải thì cũng tuyệt đối khó lòng ngăn cản được đòn đánh chí mạng đó!

Tiêu Chính Văn thở dài một hơi, trên trán cũng đầm đìa mồ hôi lạnh!

Ban nãy suýt nữa anh đã chết trong tay tuyệt kỹ của chính mình!

May mà anh đã quá hiểu về thủ pháp công kích của bản thân, đổi thành người khác thì e rằng lúc này thật sự đã trở thành một cái xác!

Chỉ là Tiêu Chính Văn vừa mới nhảy ra khỏi vòng vây, vẫn chưa kịp hít thở thì ông Triệu đã cầm kiếm lao thẳng về phía sau lưng anh!

Lúc này, toàn bộ sự chú ý của Tiêu Chính Văn gần như đều đang đổ dồn vào sự biến hoá khôn lường của bản thân.

Đột nhiên cảm nhận được làn gió chẳng lành phía sau lưng, anh vội vàng né người, đồng thời tung thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ trong tay ra!

“Ầm!”

Giáo và kiếm lại va vào cùng một chỗ!

Thế nhưng một giây sau, con dao quân đội năm cạnh mang theo tia sáng màu bạc bay thẳng về phía lồng ngực của Tiêu Chính Văn!

Lúc này, Tiêu Chính Văn đã có cảm giác nguy hiểm không hề nhỏ!

Anh không chỉ phải đối diện với hai cao thủ ở cảnh giới Thiên Thần huyền cấp hai sao đỉnh cao mà còn phải đối diện với chính bản thân anh!

Đây mới là điều khiến cho Tiêu Chính Văn đau đầu nhất!

Mọi người vẫn thường nói chiến thắng bản thân, thế nhưng chỉ tới khi thật sự phải đối diện với một “bản thân” khác thì mới hiểu ra chiến thắng bản thân khó khăn tới độ nào!

Điều nguy hiểm nhất là chỉ có bản thân mới biết rõ điểm yếu của mình, chỉ lơ là một chút, bị “bản thân” biến hoá kia bắt được một cơ hội thì sẽ không cứu vãn nữa!

Sau khi đấu một kiếm với ông Triệu, Tiêu Chính Văn vội vàng dùng con dao quân đội năm cạnh ngăn cản đòn đánh chí mạng đang hướng về phía ngực mình!

Sự phối hợp của con dao quân đội năm cạnh và thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ đáng sợ như vậy là bởi vì con dao quân đội năm cạnh luôn có thể tạo ra những điều phi thường!

Mấu chốt nhất là mục đích sử dụng của nó luôn thu hút sự chú ý của đối thủ, sát chiêu thực thụ đều ở trên thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ!

Đây mới là điều mà Tiêu Chính Văn lo lắng nhất!

Bởi vì “bản thân” biến hoá ra kia lúc này đã không còn ở trong tầm mắt của Tiêu Chính Văn nữa rồi!

“Keng!”

Hai con dao quân đội năm cạnh lao vào nhau giữa không trung, nhất thời tia lửa loé ra bốn phía!

Tiêu Chính Văn không hề hiếu chiến, vội vàng giơ tay thu lại con dao quân đội năm cạnh, đồng thời phóng ra một thanh giáo về phía sau!

“Bụp!”

Ông Hứa còn chưa kịp xuất chiêu đã bị thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ đâm xuyên qua cánh tay!

“Chuyện này sao có thể!”

Ông Hứa không ngờ Tiêu Chính Văn lại đoán ra phương hướng và thời cơ tiến công của mình!

Tiêu Chính Văn thu lại thanh giáo dài, đang định đâm về phía ông Hứa thêm lần nữa, chỉ là anh vẫn chưa kịp tung ra mũi giáo chí mạng thì một tia sáng sắc lạnh đã chém thẳng xuống đỉnh đầu của anh!

Tiêu Chính Văn không kịp nghĩ gì nhiều, giơ giáo đỡ lấy tia sáng sắc lạnh trên đỉnh đầu!

“Keng!”

Lại là một nhát dao vô cùng mạnh mẽ, chấn động tới độ hai cánh tay của Tiêu Chính Văn hơi phát tê!

Tiêu Chính Văn không khỏi thầm cảm thán trong lòng, không hổ là danh tướng thời Tam Quốc!

Chỉ một nhát dao đã đủ để chẻ đôi cả một ngọn núi nhỏ!

“Vút!”

Vào lúc Tiêu Chính Văn hơi lơ đãng, một thanh giáo dài cắm thẳng về phía ngực anh!

Tốc độ cực nhanh, thậm chí có thể so với tia laze.

Tiêu Chính Văn gầm lên một tiếng, cả người bay vọt lên, đồng thời phóng thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ trong tay ra!

Hai thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ lao vào nhau trên không!

Dư âm chấn động khiến cho Spartacus đang chuẩn bị ra tay phải lùi về sau mấy bước!

Cơ thể của Tiêu Chính Văn cũng bị sóng khí làm cho chấn động, bay vọt lên cao!

Đúng vào lúc này, trên cánh tay trái của Tiêu Chính Văn đột nhiên có cảm giác mát lạnh!

Tiêu Chính Văn không khỏi rên lên một tiếng, con dao quân đội năm cạnh đâm xuyên qua cánh tay anh và bay ra phía sau lưng!

Từ khi Tiêu Chính Văn đột phá lên cảnh giới Thiên Thần tới giờ, lúc chiến đấu với bốn cường giả Thiên Thần của Âu Lục cũng chưa từng bị thương!

Máu tươi tí tách nhỏ xuống!

Một bóng người trông giống hệt như Tiêu Chính Văn xuất hiện ngay trước mặt anh chỉ trong nháy mắt, ánh mắt lạnh tanh nhìn Tiêu Chính Văn giống như đang nhìn người chết!

Nếu như ban nãy không phải Tiêu Chính Văn hạ thấp cơ thể theo bản năng thì có lẽ nơi mà con dao quân đội năm cạnh đó đâm xuyên qua không phải cánh tay trái mà là trái tim của anh!

Trận chiến này có thể nói là khó khăn nhất kể từ lúc Tiêu Chính Văn sinh ra tới giờ!

“Bản thân” biến hoá ra này quá hiểu Tiêu Chính Văn, cũng nắm quá rõ về điểm yếu của anh!

“Roạt!”

Thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ lại đâm về phía ngực Tiêu Chính Văn, tốc độ cực nhanh gần như khiến Tiêu Chính Văn không có cách nào né tránh!

“Giết!”

Tiêu Chính Văn nghiến chặt răng, cũng phi thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ ra để tiếp đòn!

“Phập!”

Thanh giáo dài trong tay Tiêu Chính Văn đâm trúng “bản thân” biến hoá, thế nhưng thanh giáo dài đâm về phía Tiêu Chính Văn lại đột nhiên đổi hướng giữa đường!

Không phải là nó có ý giữ lại chút cơ hội sống cho Tiêu Chính Văn!

Mà là nó quá hiểu Tiêu Chính Văn, ở dưới tình thế này, Tiêu Chính Văn tuyệt đối sẽ không chọn chết chung với nó mà sẽ thay đổi phương hướng giữa chừng!

Tuy nhiên, không ngờ Tiêu Chính Văn lại cứ nhất quyết làm ngược lại!

Có điều, đòn đánh này cũng chỉ khiến cho đối phương bất ngờ mà thôi, Tiêu Chính Văn không dám nghĩ nhiều, lập tức thu thanh giáo dài về, quay người đón lấy con dao Thanh Long Yển Nguyệt đang chém tới!

“Keng!”

Vừa mới tránh được đòn chí mạng của con dao Thanh Long Yển Nguyệt, thanh giáo dài của Spartacus lại lao về phía Tiêu Chính Văn!

“Mau! Ông Triệu, ông Hứa, Tiêu Chính Văn đã bị thương nặng rồi, nhân cơ hội này liên thủ giết hắn đi!”

Ông La lớn tiếng gầm lên với ông Triệu và ông Hứa!

Sở trường của cụ ta là trận pháp, nếu như áp sát chém giết, một đòn của Tiêu Chính Văn đã có thể lấy mạng cụ ta!

Sau một hồi quan sát Tiêu Chính Văn, ông La lúc này đã bị doạ sợ tới mức khắp người đầm đìa mồ hôi lạnh!

Một mình Tiêu Chính Văn nghênh chiến với năm kẻ địch mạnh cùng lúc, mà một trong số đó lại còn là phiên bản biến hoá của bản thân anh!

Có thể kiên trì tới lúc này rõ ràng như thần tiên hạ phàm!

Loại trận pháp ảo diệu này của ông La không chỉ mới sử dụng với một mình Tiêu Chính Văn.

Với những đối thủ trước kia, ngay cả một phút cũng sẽ không trụ nổi mà bị bản thân biến hoá ra kia giết chết!

Thế nhưng Tiêu Chính Văn lại có thể chiến đấu với phong thái chẳng hề kém cạnh, đây đã là cực hạn không phải loài người có thể đạt tới được, vậy nên càng nhìn, da đầu ông La càng cảm thấy tê rần!

Loại người như vậy tuyệt đối không được sống tiếp!

Nếu không sau này Hoa Sơn nhất định sẽ gặp phải hoạ lớn!

Mãi tới lúc này, cụ ta mới hiểu ra tại sao trưởng lão Hoa Sơn ngoài lãnh thổ lại cứ khăng khăng bắt mười một người bọn họ ra tay cùng lúc!

Gần như đã đánh cược toàn bộ nền móng của Hoa Sơn để sống còn với một cậu thanh niên ở cảnh giới Thiên Thần!

Chỉ bởi vì Tiêu Chính Văn quá đặc biệt, nếu như cho anh thời gian tiếp tục phát triển thì chắc chắn sẽ phá hoại cục diện tổng thể của cường giả ngoài lãnh thổ!

Lúc này, bên ngoài đã bố trí thiết bị quay phim tầm cao để quan sát trận chiến lịch sử này từ phía xa!

Bên trong căn phòng bí mật của Võ Thần Tông, Võ Thí Thiên lạnh lùng nhìn Tiêu Chính Văn trên màn hình, cứ thế siết chặt nắm đấm!

“Tiêu Chính Văn, đợi tôi dung hợp trái tim rồng Hắc Long xong, tôi nhất định sẽ giết chết cậu!”