Chiến Thần Bất Bại

Chương 1381: Quá thần bí




Tiêu Chính Văn dứt lời, âm thanh vang vọng hồi lâu khắp tòa lâu đài, nhưng không ai dám nói một lời.

Rogers và Irina cũng cúi đầu không nói gì!

Người vừa bị Tiêu Chính Văn chém chết là Sean, một người nổi danh đã lâu khắp Âu Lục!

Rogers và Irina biết rất rõ người này rốt cuộc đáng sợ như thế nào!

Có lần, Rogers đã từng tận mắt chứng kiến ông ta giết cả một thành phố.

Hơn nữa, quốc gia bị tàn sát lúc đó đã cử một số lượng quân đội lớn đi đuổi giết, thậm chí còn sử dụng những vũ khí có tính sát thương cực mạnh!

Dù vậy, cũng không thể làm tổn thương đến một cọng lông của Sean!

Nhưng chỉ một phút trước, Sean đã chết!

Cả quá trình đều rất nhẹ nhàng.

Nghĩ lại những lời lúc nãy mình vừa nói với Tiêu Chính Văn, Rogers cảm thấy thật ngu ngốc.

Trước giờ bọn họ vẫn bảo vệ Tiêu Chính Văn sao?

Tiêu Chính Văn cần bọn họ bảo vệ à?

Cho dù có mạnh như Sean, thì ở trước mặt Tiêu Chính Văn cũng không thể chịu nổi một đòn.

Irina cười gượng, tự giễu khẽ lắc đầu.

Bây giờ cô ta giống như một trò cười.

Khó trách thái độ của Tiêu Chính Văn đối với cô ta và Rogers vẫn luôn thờ ơ như vậy.

Thì ra, Tiêu Chính Văn chưa từng coi bọn họ ra gì!

Thử nghĩ xem, một người khổng lồ sao có thể để ý tới một con kiến chứ?

Còn cô ta?

Lại luôn cho rằng Tiêu Chính Văn không biết điều, là cô ta vẫn luôn nhẫn nhịn Tiêu Chính Văn!

Sự trái ngược to lớn giữa trước và sau này, khiến Irina chỉ muốn tìm một cái lỗ để chui xuống!

So với Tiêu Chính Văn thì những nhân tài xuất chúng quý tộc suốt ngày vây quanh anh chẳng đáng để nhắc tới!

Mặc dù những người đó đều có thân phận cao quý, tất cả đều có tài năng đáng kinh ngạc, đều là người xuất sắc trong số những người đồng trang lứa!

Nhưng so với Tiêu Chính Văn, bọn họ giống như ánh lửa đi so sánh với ánh trăng!

Hai bên vốn không chung một tầng lớp!

Người Hoa Quốc mà trước nay người Âu Lục của bọn họ vẫn luôn coi thường và chế nhạo, lại xuất chúng như vậy, điều này đã thật sự khiến Irina phải thay đổi quan điểm trước đây của mình về người Hoa Quốc, đặc biệt là những người thanh niên của Hoa Quốc!

Cô ta thậm chí đã lục tung trí nhớ của mình, cũng không tìm được một người thanh niên có thể so sánh với Tiêu Chính Văn.

Đừng nói là thế hệ thanh niên, cho dù là thế hệ trước, hay hai thế hệ trước kia cũng rất khó có ai sánh ngang vai với Tiêu Chính Văn!

Trong lúc Irina đang nghĩ ngợi lung tung, đột nhiên có tiếng chuông điện thoại vang lên.

Filkant vội vàng chạy đến trước bàn, cầm lấy điện thoại trên bàn rồi đi đến trước mặt Tiêu Chính Văn,vô cùng cung kính nói: “Anh Tiêu, điện thoại của anh!”

Nhìn thấy Filkant hành lễ quý tộc chuẩn mực với Tiêu Chính Văn, Irina như bừng tỉnh sau một giấc mơ!

Cô ta đáng lẽ nên sớm nhận ra rằng đối phương không tầm thường!

Từ đầu đến cuối, Filkant vẫn luôn ở bên cạnh phục vụ cho Tiêu Chính Văn, phục tùng như một con cừu non ngoan ngoãn!

Đó là Filkant, người có thể sánh vai cùng học trò Omar của Andre đấy!

Cho dù trong học viện võ thuật, hắn cũng được xưng là cao thủ số một!

Nghĩ tới đây, gương mặt Irina càng đỏ bừng.

Cô ta vẫn luôn cho rằng mình là người suy nghĩ kín đáo, không ngờ rằng lý do Filkant cung kính với Tiêu Chính Văn là vì thực lực siêu nhiên của anh, chứ không phải do năng lực tài chính của anh?

Mọi thứ cũng bắt nguồn từ thân phận quý tộc Âu Lục cao ngạo của cô ta!

Thật ra cũng không phải cô ta chưa từng nghĩ đến khả năng này, nhưng ngay từ đầu đã bị cô ta bác bỏ!

Irina ngơ ngác đứng tại chỗ, sững sờ nhìn Tiêu Chính Văn trước mặt, trong lòng thật sự có một cảm giác khó nói nên lời.

Một giây sau, Irina đột nhiên nhớ ra.

Chỉ trong vài tiếng trước, đã xảy ra một sự việc làm chấn động cả toàn bộ Âu Lục, lẽ nào cũng liên quan đến Tiêu Chính Văn?

Nhất định là thế!

Ngoại trừ Tiêu Chính Văn ra, có ai không ham muốn trận pháp lớn mạnh nhất đã bị phong tỏa mấy trăm năm trong tòa trận pháp chứ?

Ngay cả người của gia tộc Drew cũng thèm muốn cuốn trận pháp bí mật đó!

Nghĩ đến đây, Irina lại lần nữa nhìn vào ánh mắt của Tiêu Chính Văn, khuôn mặt càng nóng bừng hơn.

Cô ta từ nhỏ đã lớn lên trong gia tộc Drew - một gia tộc lớn của Âu Lục, từ khi sinh ra đã tự cho mình siêu phàm, cho dù là những chàng trai quý tộc, những thành viên trong gia đình hoàng gia, ở trước mặt cô ta cũng chẳng qua chỉ là những hạng người tầm thường!

Cô ta chưa từng có cảm giác rung động này, nhưng đối diện với Tiêu Chính Văn, trái tim cô ta như có một con nai nhỏ chạy loạn khắp nơi!

Ngay khi Irina ngẩng đầu nhìn về phía Tiêu Chính Văn, chuẩn bị tiến lên phía trước để kết giao với Tiêu Chính Văn lần nữa, thì Filkant vô thức nhìn về phía cô ta và Rogers.

Trong ánh mắt mơ hồ mang theo một vẻ căm thù!

Tiêu Chính Văn nhận lấy điện thoại, xua tay với Filkant nói: “Không cần để ý tới bọn họ!”

Nghe lời của Tiêu Chính Văn, Filkant mới thu hồi ánh mắt lạnh thấu xương của mình, rồi mở miệng nói:

“Vâng, thưa anh Tiêu!”

Tiêu Chính Văn nhận cuộc gọi, nói với Trần Khai Quốc ở đầu dây bên kia : “Khai Quốc, có chuyện gì không?”

Nghe thấy giọng nói của Tiêu Chính Văn, Trần Khai Quốc hơi kích động nói: “Cậu Tiêu, chúng tôi đã nắm được tin tình báo xác thực, Mã Vĩnh Lợi đang ở Âu Lục, chưa có phần tin tức tình báo nào bị bán ra ngoài”.

“Trước đây ông ta đã bán một tin tức tình báo rất quan trọng cho một người tên là Karlo! Bây giờ chúng tôi đã điều tra ra tung tích của người đó rồi, chỉ có điều… ”

“Chỉ có điều gì?”

Giọng của Tiêu Chính Văn hết sức bình thản.

“Cậu Tiêu, thế lực phía sau của người đó rất lớn, ông ta có mối quan hệ rất mật thiết với gia tộc Kyle xếp thứ hai ở Âu Lục! Muốn bắt ông ta về Hoa Quốc, hay muốn lấy lại thông tin tình báo về đều hết sức khó khăn!”

“Cho nên, tổng tư lệnh Tần muốn tôi hỏi cậu, có cách giải quyết nào không!”

Nghe đến đây, Tiêu Chính Văn suy nghĩ một lúc, nói với Trần Khai Quốc: “Có ảnh của người đó không?”

“Có! Tôi lập tức gửi cho cậu!”

Nói xong, Trần Khai Quốc cúp điện thoại.

Chưa đầy mười giây, Trần Khai Quốc đã gửi hình ảnh đến điện thoại của Tiêu Chính Văn.

Tiêu Chính Văn chỉ cúi đầu xem, rồi đưa điện thoại đến trước mặt Filkant nói: “Anh có quen người này không?”

Filkant nhìn kỹ tấm hình rồi nói: “Anh Tiêu, nếu tôi không lầm thì ông ta hình như là tay chạy việc vặt bên ngoài của gia tộc Kyle, cũng là người liên hệ làm ăn, tên là Karlo Kud, chúng tôi thường gọi ông ta là lão Karlo!”

“Anh có thể tìm được ông ta không?”

Tiêu Chính Văn trầm giọng hỏi.

“Filkant do dự một lúc, gật đầu lia lịa nói: “Có thể! Gia tộc chúng tôi và ông ta còn có một số giao dịch trong việc làm ăn, người này bây giờ đang ở thủ đô nước Phá Lý, tìm ông ta có lẽ không khó!”

“Được, lập tức liên hệ ông ta, chúng ta đi!”

Tiêu Chính Văn nói xong, xoay người đi ra ngoài cửa.

Cơ mật của Hoa Quốc tuyệt đối không thể để cho người ngoài biết, vì vậy, cho dù như thế nào Tiêu Chính Văn cũng phải truy bắt tin tình báo của Hoa Quốc đã bị Mã Vĩnh Lợi bán rẻ!

Thấy Tiêu Chính Văn đi tới trước cửa, Irina mới lấy hết dũng khí, bước ra một bước.

Nhưng cô ta chưa kịp mở miệng, Tiêu Chính Văn đã sớm đi ra ngoài lâu đài.

“Hy vọng các người rời khỏi đây trước khi anh Tiêu trở về!”

Filkant đứng ở cửa xoay người lại nói với Irina và Rogers.

“Anh Tiêu!”

Irina vẫn hướng về bóng lưng Tiêu Chính Văn hét lên một tiếng!

Cô ta tin rằng với sắc đẹp của người đẹp xếp thứ ba Âu Lục của cô ta, nhất định có thể khiến Tiêu Chính Văn phải ngoái nhìn.

Đáng tiếc, kết quả lại khiến cô ta vô cùng thất vọng.

Tiêu Chính Văn thậm chí cũng không quay đầu lại, mà ngồi thẳng vào xe.

Mặt Filkant không chút biểu cảm ra khỏi lâu đài, cũng không nhìn Irina lần nữa, mà vừa đi về phía chiếc xe cách đó không xa, vừa gọi điện thoại.

Sau năm phút, Filkant mới lên xe rồi khởi động xe, chạy về phía Tây Nam.

Phía Tây Nam của thủ đô nước Phá Lý là khu vực có rất nhiều lâu đài quý tộc.

Những lâu đài cổ này cũng khẳng định cho sự thịnh vượng trước đây của vương quốc!

Băng qua một đoạn khu rừng rậm rạp, xe dừng lại ở trước một tòa lâu đài, dưới sự dẫn dắt của Filkant, Tiêu Chính Văn đi vào một lâu đài cổ.

Lúc này, một đàn ông trung niên hơn bốn mươi tuổi đang uống rượu vang.

Khi thấy Filkant và Tiêu Chính Văn, người đàn ông trung niên không khỏi sững sờ, nhíu mày nói: “Filkant, không phải cậu nói có chuyện quan trọng muốn nói với tôi sao? Sao lại dẫn theo người Hoa Quốc đến?”