Chiến Thần Bất Bại

Chương 1315




Chương 1315

Dù gì trong bụng cô cũng đang mang cốt nhục của Tiêu Chính Văn, lỡ như thật sự có sơ suất gì thì Khương Vy Nhan có hối hận cũng không còn kịp nữa.

 

Chẳng bao lâu sau, Độ Thiên Chân Nhân đã dẫn theo hai đệ tử cùng tiến vào trong phòng làm việc, đầu tiên là hỏi Khương Vy Nhan về những tình tiết trước đó, sau đó mới nặng nề gật đầu, nói: “Chủ mẫu, người này quả thực không dễ động vào!”

 

“Cho dù là người của võ tông chúng tôi thì cũng phải kiêng nể Trần Quốc Hoa vài phần! Từ những năm trước, người này đã có ơn rất lớn với những môn chủ tương lai, vậy nên chuyện nhà họ Trần quả thực nan giải!”

 

“Ồ? Ý của ông là tôi nên giảng hoà với nhà họ Trần sao?”

 

Khương Vy Nhan ngẩng đầu nhìn Độ Thiên Chân Nhân, nói.

 

Độ Thiên Chân Nhân khẽ lắc đầu.

 

Giảng hoà?

 

Nằm mơ đi!

 

“Chủ mẫu, tôi không hề có ý này, tốt nhất chúng ta cứ đợi chủ thượng trở về rồi mới khống chế nhà họ Trần. Nếu có chủ thượng ở đây, cộng thêm lão già tôi nữa, mấy tông môn đó có lẽ sẽ không dám làm gì chúng ta đâu!”

 

“Việc còn lại là chuyện sát phạt trên thương trường với nhà họ Trần, phương diện này cô hiểu rõ hơn tôi!”

 

Độ Thiên Chân Nhân nói với vẻ chân thành khẩn thiết.

 

Bảo cụ ta một địch với ba, không phải Độ Thiên Chân Nhân không dám mà là không nắm chắc.

 

Trước khi Tiêu Chính Văn đi đã giao gia đình của anh cho ông ta, Độ Thiên Chân Nhân cảm nhận được sâu sắc trách nhiệm nặng nề.

 

Nếu như thật sự xảy ra chuyện bất trắc gì thì biết ăn nói thế nào với Tiêu Chính Văn đây?

 

Bởi vậy, lúc này Độ Thiên Chân Nhân chỉ cầu một chữ “ổn”!

 

“Thế nhưng tôi vừa cho nhà họ Trần kỳ hạn cuối cùng, chuyện này sẽ không ép bọn chúng đến mức chó cùng rứt giậu đấy chứ?”

 

Khương Vy Nhan suy tư hỏi.

 

“Chắc là không đâu, dù gì quyền quyết định cũng không nằm trong tay bọn chúng, Trần Quốc Hoa đã đích thân có lời mời, mấy môn chủ cũng sẽ không dám sơ suất, dù gì chủ thượng cũng không phải một người tầm thường!”

 

Độ Thiên Chân Nhân khẽ cười nói.

 

“Vậy được, chúng ta về trước thôi, cũng không còn sớm nữa”.

 

Nói xong, Khương Vy Nhan lại nói với Lãnh Kế Hồng: “Sếp Lãnh, mấy ngày này ông cũng phải chú ý an toàn đấy!”

 

 

 

Lãnh Kế Hồng cười toe toét nói: “Sếp Khương, tôi là người dưới trướng, Trần Quốc Hoa có giận cũng sẽ không trút giận với tôi được, ngược lại mấy ngày nay cậu Tiêu không có ở đây, cô đừng nên đến công ty”.

 

“Nếu có chuyện gì gấp, tôi sẽ chuyển lời với thư ký Tô để cô ấy mang tài liệu đến nhà cô, vừa lúc cô cũng có thể ở nhà với con gái mình”.

 

Khương Vy Nhan gật đầu rồi đi ra khỏi văn phòng, Độ Thiên Chân Nhân và Lãnh Kế Hồng một trước một sau đi theo phía sau.

 

Lúc này trong biệt thự của nhà họ Trần.

 

Trần Quốc Hoa về đến nhà, càng nghĩ càng thấy tức.

 

Ở cả Giang Trung này, người dám không nể mặt cụ ta vẫn chưa ra đời đâu.

 

Nghĩ đến đây cụ ta nói với Trần Lập Tân: “Chuẩn bị xe, chúng ta đến Thanh Phong Môn một chuyến”.

“Vâng!”