Chiến Thần Bất Bại

Chương 1312




Chương 1312

Mặc dù Trần Quốc Hoa nói rất hòa nhã, nhưng giọng điệu lại có phần ra lệnh.

Cho đến bây giờ, Trần Quốc Hoa chưa từng coi trọng Khương Vy Nhan.

Cho dù là Tiêu Chính Văn, thì cũng phải nể mặt cụ ta vài phần.

Suy cho cùng, một vài tông môn lớn ở Giang Trung đều có quan hệ tốt với nhà họ Trần, Tiêu Chính Văn dám dùng vũ lực với nhà họ Trần sao?

Trần Quốc Hoa không tin Tiêu Chính Văn có lá gan này!

Dù sao thì nhà họ Trần và nhà họ Viên không giống nhau, bọn họ đã ở Giang Trung hơn năm mươi năm nay, họ có mối quan hệ sâu rộng với các giới ở Giang Trung.

Cái này gọi là phép vua cũng thua lệ làng!

Lúc này, Tiêu Chính Văn lại không có binh quyền, không có địa vị chính thức, căn bản chẳng có gì đáng sợ cả.

“Ông Trần, sếp Lãnh không phải người ngoài, sếp Lãnh cũng là một trong những đối tác quan trọng của tập đoàn Vy Nhan chúng tôi. Hai bên chúng tôi có mối quan hệ hợp tác chiến lược, vì vậy, sếp Lãnh có quyền lên tiếng!”

“Hơn nữa, tôi tin ông Trần không phải là người không biết lẽ phải. Tập đoàn Vy Nhan chúng tôi chưa từng có xích mích gì với nhà họ Trần, vậy tại sao mấy ngày trước, nhà họ Trần lại hung hăng chèn ép chúng tôi như vậy?”

“Bây giờ lại cảm thấy hối hận, liệu có phải muộn rồi không? Tôi nhắc lại, trong vòng ba ngày, phải giao hết tài sản ra, nếu không, đừng trách tập đoàn Vy Nhan chúng tôi không khách khí!”

Lời nói của Khương Vy Nhan vô cùng sắc bén, không chịu nhượng bộ, khiến Trần Quốc Hoa nghe xong khuôn mặt lúc đỏ bừng lúc trắng bệch, đôi mắt già nua toát ra vẻ lạnh lẽo.

Cụ ta vốn tưởng rằng chỉ cần dựa vào mặt mũi của mình, nói chuyện với Khương Vy Nhan thì cô sẽ phải khuất phục.

Nhưng kết quả lại khiến Trần Quốc Hoa vô cùng tức giận.

“Sếp Khương, ý của cô là giữa chúng ta không cần nói chuyện nữa sao? Cô nghĩ tập đoàn Vy Nhan có thể nuốt trọn nhà họ Trần chúng tôi à?”

Giọng nói của Trần Quốc Hoa đột nhiên trở nên lạnh lùng, sắc mặt cũng tối sầm xuống.

“Khương Vy Nhan, tốt nhất là cô đừng có mà vênh váo! Bố tôi tới đây nói chuyện với cô đã là nể mặt cô và Tiêu Chính Văn lắm rồi, đừng rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt!”

“Đúng vậy, nhà họ Trần chúng tôi không phải dễ động vào đâu!”

Trần Lập Tân và Trần Lập Quần cũng tỏ vẻ hăm dọa hung ác.

“Ông Trần, đây chính là thành ý của nhà họ Trần các người sao? Nếu nhà họ Trần các người đã có thái độ này thì ngày mai trước khi mặt trời lặn, phải giao nộp hết tài sản ra!”

Dứt lời, Khương Vy Nhan đứng dậy đi ra khỏi cửa.

“Đứng lại!”

Trần Quốc Hoa đứng bật dậy, trừng mắt nhìn Khương Vy Nhan, nói: “Khương Vy Nhan, cô không nể mặt nhà họ Trần thật sao?”