Chiến Thần Bất Bại

Chương 1278




Chương 1278

May là lúc đó mọi chuyện xảy ra quá đột ngột, Viên Thắng Thiên vẫn chưa dùng hết toàn lực.

 

Nếu không chắc chắn kết cục sẽ là hai kẻ bại trận đều trọng thương!

 

“Chồng à, anh có bị thương không?”

 

Khương Vy Nhan là người đầu tiên lao lên võ đài, hai tay đỡ lấy cánh tay của Tiêu Chính Văn, quan tâm hỏi han.

 

“Chủ thượng! Cậu… cậu sao rồi?”

 

Độ Thiên Chân Nhân cũng lao lên võ đài đỡ Tiêu Chính Văn dậy.

 

Tiêu Chính Văn khẽ lắc đầu, sau đó nhẹ nhàng đẩy hai người ra, quay đầu lại nói với Viên Sùng Long: “Hôm nay, Tiêu Chính Văn tôi sẽ không tiêu diệt toàn bộ nhà họ Viên mấy người, nhưng nếu người nhà họ Viên còn dám đặt chân tới Giang Trung thì sẽ giết không tha!”

 

Dứt lời, Tiêu Chính Văn quay người bước xuống bên dưới võ đài.

 

Đám người đang hóng hớt đương nhiên cũng tự động nhường cho Tiêu Chính Văn một lối đi.

 

Lãnh Kế Hồng vô cùng kích động mời Tiêu Chính Văn lên xe riêng của mình.

 

“Cậu Tiêu, cậu đúng là Võ Thần…”

 

Ông ra vẫn còn chưa dứt lời đã thấy Tiêu Chính Văn đột nhiên phun ra một ngụm máu, sau đó ngất lịm!

 

 

 

“Phụt!”

 

Tiêu Chính Văn nôn ra một ngụm máu, cả người anh mất đi ý thức.

 

Thật ra lúc nãy Tiêu Chính Văn cũng chỉ dựa vào sức lực cuối cùng để bước xuống võ đài.

 

Tiêu Chính Văn không thể ngã xuống, càng không thể hộc ra máu trước mặt mọi người.

 

Nếu không, bốn gia tộc lớn nhất định sẽ chớp lấy thời cơ để giết anh.

 

Đến lúc đó không chỉ Tiêu Chính Văn mà ngay cả tập đoàn Vy Nhan cũng sẽ bị xóa sổ khỏi Giang Trung.

 

Thấy Tiêu Chính Văn bị thương nặng đến mức ngất xỉu, Lãnh Kế Hồng sợ hãi, sắc mặt trắng bệch, nhất thời cũng hoảng loạn.

 

“Cậu Tiêu… cậu Tiêu, cậu tỉnh lại đi, cậu Tiêu!”

 

Lãnh Kế Hồng liên tục lắc Tiêu Chính Văn, nhưng lúc này anh không có chút phản ứng nào.

 

“Chủ…”

 

Độ Thiên Chân Nhân chưa nói hết câu đã bị Khương Vy Nhan ở bên cạnh giơ tay ngăn lại.

 

“Đừng làm loạn! Mọi người cứ xem như chưa có gì xảy ra, lên xe, chúng ta đi thôi”.

 

Khương Vy Nhan cũng tái mặt vì sợ hãi, nhưng lúc này có vô số ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào mấy người Tiêu Chính Văn.

 

Nếu họ mà loạn lên ở đây thì sẽ vô thức để lộ ra chân tướng.

 

Lúc này Khương Vy Nhan đã hiểu tại sao Tiêu Chính Văn lại phải che giấu vết thương, ép bản thân giả vờ bình tĩnh.

 

“Vâng!”

Mấy người Độ Thiên Chân Nhân vội đáp.