Chiến Thần Bất Bại

Chương 1212




Chương 1212 Chỉ một lần chỉ tay mà cũng có thần uy đến thế?

Tiêu Chính Văn nheo mắt lại đánh giá Âm Dương Tôn.

 

Âm Dương Tôn khẽ gật đầu nói: “Coi như anh nói đúng, có điều bí mật của Long tộc vốn dĩ là thứ mà người ngoài không thể biết được, trái tim rồng chỉ có thể thuộc về phái Quang Minh chúng tôi!”

 

“Tôi tin rằng dù có là ông nội anh ở đây thì cũng sẽ lựa chọn trừ khử anh giống như tôi! Có điều bây giờ tôi thay đổi ý định rồi, anh là một người khá hay ho đấy!”

 

Trong ánh mắt của Âm Dương Tôn loé lên vẻ tham lam không thấy đáy.

 

Tiêu Chính Văn khẽ nhíu mày, một Thiên Vương địa cấp ba sao sao lại có sự dũng cảm dám thách thức một cao thủ ở cảnh giới Bán Bộ Thiên Vương thiên cấp bốn sao như anh?

 

“Có vẻ như anh rất có lòng tin?”

 

Tiêu Chính Văn nói, một cánh tay khẽ vung lên, con dao quân đội năm cạnh đã xuất hiện trong lòng bàn tay.

 

Âm Dương Tôn bày ra vẻ mặt thoải mái và khinh thường, nói: “Anh bạn, anh mới bao nhiêu tuổi, anh cho rằng cảnh giới Thiên Vương giống cảnh giới chủ soái của mình khi trước, cứ đạt tới cảnh giới cao là được rồi à?”

 

“Nếu so về cảnh giới, tôi đã là Thiên Vương cấp thiên bốn sao từ lâu lắm rồi, làm gì có chuyện đứng nguyên tại cảnh giới Thiên Vương địa cấp ba sao lâu tới cả trăm năm như thế chứ?”

 

Trăm năm?

 

Trong lòng Tiêu Chính Văn không khỏi thấy hơi kinh ngạc!

 

Thoạt nhìn thì tuổi tác của Âm Dương Tôn cũng chẳng hơn kém anh bao nhiêu, vậy mà lại là lão quái vật sống hơn một trăm năm rồi?

 

“Để anh lĩnh giáo một chút, thế nào mới gọi là cảnh giới Thiên Vương!”

 

Ầm!

 

Vừa dứt lời, Âm Dương Tôn đã giơ ngón tay lên chỉ thẳng vào Tiêu Chính Văn.

 

Đột nhiên, một tia sáng loé ra từ đầu ngón tay của Âm Dương Tôn, sau đó tràn ra khắp bốn phía giống như sóng nước.

 

Tiêu Chính Văn lập tức cảm nhận được một luồng sức mạnh to lớn không gì sánh được toát ra từ đầu ngón tay của Âm Dương Tôn rồi lao thẳng về phía mình.

 

“Vút!”

 

Tiêu Chính Văn vung tay, con dao quân đội năm cạnh lập tức phóng ra.

 

Cùng lúc này, giống như có hàng nghìn hàng vạn con dao găm quân đội giống hệt nhau đồng thời phóng ra, lại hợp lại một chỗ với con dao quân đội kia, uy thế lạnh băng đó cũng ngày càng lớn hơn.

 

“Rầm!”

 

Lúc con dao quân đội năm cạnh chạm vào luồng sáng đó thì đột nhiên phát ra một tiếng vang lớn kinh thiên động địa.

 

Cả hang động như khẽ rung lên!

 

Mặt đất phía trước tế đàn cũng xuất hiện một vết nứt dài chừng mấy mét, rộng khoảng một mét, sâu không thấy đáy.

 

“Ồ? Anh đã lĩnh ngộ được đến cấp độ này rồi sao? Xem ra tôi coi nhẹ anh rồi!”

 

Âm Dương Tôn liếc nhìn vết nứt bên trên mặt đất, lại nhìn con dao quân đội vừa bay trở lại trong tay Tiêu Chính Văn.

 

Mặc dù nói Âm Dương Tôn chỉ ở cảnh giới Thiên Vương địa cấp ba sao, thế nhưng đòn đánh ban nãy cũng đã khiến cho Tiêu Chính Văn phải bỏ ra không ít sức lực!

 

Thực lực của gã rõ ràng còn hơn cả Độ Thiên Chân Nhân.

 

Thậm chí nếu như ban nãy đổi lại là Độ Thiên Chân Nhân thì sớm đã bỏ mạng dưới lần chỉ tay của gã rồi.

Chỉ một lần chỉ tay mà cũng có thần uy đến thế?

Lẽ nào đây mới là cảnh giới Thiên Vương thât sự?

Tiêu Chính Văn khẽ nghiến răng, Thập Tôn Quang Minh quả nhiên danh bất hư truyền!