Chiến Thần Bất Bại

Chương 1102




Chương 1102 Quả thật là không thỏa đáng!

Đại trưởng lão nặng nề gật đầu, cuối cùng cũng hiểu được ý định của Dược sư Hoàng, trong lòng nhất thời sáng tỏ thông suốt, bước chân nhanh hơn đi ra ngoài cửa.

 

Lúc nhận được điện thoại của Đại trưởng lão, ngay cả ý nghĩ về cái chết cũng đã xuất hiện trong đầu Thất trưởng lão.

 

Không ngờ, Dược Vương Cốc lại bảo ông ta dập đầu nhận lỗi thật!

 

“Đại trưởng lão, tôi… tôi không phục!”

 

Thất trưởng lão ôm lấy ngực, suýt chút nữa lại phun ra một ngụm máu!

 

“Không phục? Không phục thì đừng quay về Dược Vương Cốc nữa!”

 

Đại trưởng lão nói xong lập tức tắt điện thoại, không để cho Thất trưởng lão có cơ hội giải thích.

 

Đặt điện thoại xuống, sắc mặt Thất trưởng lão xám như tro tàn, không quay về Dược Vương Cốc thì ông ta còn có thể đi đâu được nữa?

 

Sáng sớm hôm sau, một cảnh tượng khiến cho tất cả mọi người bất ngờ đã diễn ra, chỉ thấy Thất trưởng lão quỳ trước cửa tập đoàn Vy Nhan, không ngừng dập đầu.

 

Một đám ông chủ các công ty y dược, cầm lấy hợp đồng đứng phía sau ông ta, xếp thành hai hàng dài đồng loạt quỳ xuống!

 

Thất trưởng lão quỳ xuống như vậy là đại diện cho phái cấp tiến của Dược Vương Cốc, bọn họ đã hoàn toàn bị đè bẹp!

 

Từ ngày hôm nay trở đi, Dược Vương Cốc tuyên bố đóng cửa nửa năm, trong vòng nửa năm, sẽ không có bất kỳ liên hệ gì với bên ngoài!

 

Tiêu Chính Văn khẽ híp mắt lại khi nhìn thấy thông tin này trên báo, trong lòng tự nhủ: “Quả nhiên là túc trí đa mưu!”

 

Cùng lúc đó, ông Lạc và Thiên Tử ở Long Kinh cũng đọc được tin tức này.

 

“Thiên Tử, cậu xem kìa, Tiêu Chính Văn ngang ngược ngông cuồng quá! Dược sư Hoàng là bạn của Thiên Tử cũ, tên Tiêu Chính Văn này thì hay rồi, lại bắt Thất trưởng lão của Dược Vương Cốc quỳ xuống đường dập đầu?”

 

Ông Lạc trút hết những bất mãn trong lòng.

 

“Quả thật là không thỏa đáng!”

 

Mặt Thiên Tử không biến sắc, đặt tờ báo sang một bên.

 

“Thiên Tử, người này đã mất chức vụ trong quân đội mà còn dám như vậy, rõ ràng sức ảnh hưởng của hắn vẫn còn! Theo tôi thấy, để an toàn phải triệu hồi hắn về Long Kinh, giam cầm hắn ở phủ đệ ở Long Kinh!”

 

Ông Lạc đề nghị.

 

Ánh mắt Thiên Tử hờ hững liếc nhìn ông Lạc, lắc đầu nói: “Cả nhà họ Tiêu đều là anh hùng trung liệt, Tiêu Chính Văn lại trẻ tuổi sôi sục, khó tránh khỏi có những hành động quá khích, không thể vì vậy mà giam cầm hắn, như vậy sẽ khiến lòng các quan chức nguội lạnh!”

 

Ông Lạc dè dặt ngẩng đầu nhìn Thiên Tử, dường như còn muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng lại im lặng!

 

 

Vài ngày sau, chuyện Thất trưởng lão của Dược Vương Cốc dập đầu xin lỗi tập đoàn Vy Nhan mới lặng xuống.

 

Còn Dược Vương Cốc cũng theo đó mà mờ nhạt dần trong tầm mắt người khác.

 

Tập đoàn Vy Nhan vì có được thỏa thuận hợp tác với tập đoàn y dược Mỹ Liên nên danh tiếng cứ thế vang xa.

 

Các công ty tìm đến muốn hợp tác nườm nượp không dứt.

 

Buổi sáng hôm nay, Khương Vy Nhan vừa tiễn mấy tổng giám đốc tới từ Long Kinh, đang vươn vai định đi nghỉ ngơi một lúc.

 

“Sếp Khương, có một ông chủ họ Lý nói muốn gặp cô, hình như là muốn đầu tư vào công ty chúng ta!”

 

Tô Tĩnh mỉm cười đẩy cửa bước vào.

 

“Hả? Đầu tư sao? Đưa ông ta đến phòng tiếp khách, chờ một lát tôi tới ngay!”

 

Nhìn Khương Vy Nhan mỗi ngày đều bận rộn như vậy, Tiêu Chính Văn bước lên trước một bước nói: “Để anh giúp em xử lý mấy tài liệu này, em qua đó đi!”

 

Khương Vy Nhan ngẩng đầu lên liếc nhìn Tiêu Chính Văn, cảm thấy rất có lỗi: “Mấy ngày gần đây chẳng có thời gian bên cạnh anh và Na Na nữa, sớm biết như vậy thì đã không ký thỏa thuận đó rồi!”

 

Tiêu Chính Văn bật cười lắc đầu: “Bận một khoảng thời gian rồi sẽ ổn thôi, đi gặp khách hàng đi!”

 

Khương Vy Nhan vươn vai thật lâu, lê cơ thể mệt mỏi tới phòng tiếp khách!

 

Lúc này, một người đàn ông trung niên ăn mặc sang trọng đã ngồi chờ sẵn trong phòng.

 

Thấy Khương Vy Nhan đẩy cửa bước vào, ông ta vội đứng dậy, rất lịch sự nói: “Sếp Khương, xin chào, tôi tên là Lý Quốc Hào, tổng giám đốc của tập đoàn đầu tư Tinh Hải!”

 

“Xin chào sếp Lý! Xin hỏi có gì dạy bảo?”

 

Khương Vy Nhan ngồi xuống trước mặt Lý Quốc Hào, rồi hỏi.

 

“Sếp Khương, công ty của chúng tôi hy vọng có thể mua lại năm phần trăm cổ phần của quý công ty với giá năm tỷ tệ!”

 

Lý Quốc Hào nói với vẻ mặt chân thành.