Chiến Thần Bất Bại

Chương 1087




Chương 1087: Thời hạn hai ngày

Hành động ư?

Hành động gì chứ?

Dược Vương Cốc kiểm soát hầu hết các kênh nhập và xuất dược liệu ở Hoa Quốc, ngoại trừ việc hợp tác với Dược Vương Cốc, tông chủ Thanh Vân Tông thật sự không thể nghĩ ra bất cứ cách nào khác!

Nhưng ông ta không dám hỏi!

Cạch!

Tiêu Chính Văn đặt điện thoại xuống, anh vẫn ngồi yên như cũ, vững tựa Thái Sơn!

Chỉ ba giờ đồng hồ sau khi lệnh cấm vận của Dược Vương Cốc được ban hành, một tin tức còn gây sốc hơn đã bùng nổ tại Giang Trung và khiến toàn bộ giới y dược Hoa Quốc chấn động.

Tập đoàn y dược Mỹ Liên – một trong ba công ty y dược lớn nhất thế giới, đã công bố tin tức về việc lựa chọn đối tác y dược ở Giang Trung, Hoa Quốc!

Tập đoàn y dược Mỹ Liên nắm giữ hơn sáu mươi phần trăm thị phần tại Mễ Quốc và phương Tây, sở hữu thị trường khổng lồ với hàng trăm tỷ đô la, có thể xưng là “ông trùm” trong lĩnh vực y dược!

Ngay cả đằng sau mười tập đoàn y dược hàng đầu của Hoa Quốc cũng có bóng dáng của tập đoàn y dược Mỹ Liên.

Tất cả hoạt động xuất khẩu của các tập đoàn y dược Hoa Quốc hầu như đều do tập đoàn y dược Mỹ Liên thao túng.

Vì vậy, tin tức này vừa được công bố đã lập tức gây xôn xao trong lĩnh vực y dược ở Giang Trung.

Lúc này, Tiêu Chính Văn đột nhiên hờ hững lên tiếng: “Trợ lý!”

Anh vừa dứt lời, cửa văn phòng lập tức bị đẩy ra, trợ lý cầm tập hồ sơ bước vào, lễ phép nói: “Anh Tiêu, anh có điều gì cần căn dặn sao?”

“Liên hệ với tất cả các cơ quan truyền thông ở Giang Trung, phát ra một tin tức, trong vòng hai ngày, Thất trưởng lão của Dược Vương Cốc phải dập đầu trước cửa tập đoàn Vy Nhan để xin lỗi! Các tập đoàn dược phẩm ở Giang Trung, phải đến quỳ gối trước cửa tập đoàn Vy Nhan để chờ ký hợp đồng, quá thời hạn này tập đoàn Vy Nhan sẽ không tiếp!”

A?

Sau khi nghe xong, không chỉ trợ lý trở nên như ngây dại, mà ngay cả tông chủ Thanh Vân Tông cũng sửng sốt, thậm chí còn há hốc mồm đến mức có thể nhét được một quả trứng gà!

Khương Vy Nhan khẽ cau mày, mặc dù không hiểu tại sao Tiêu Chính Văn lại muốn tung ra tin tức này, nhưng cô vẫn tin Tiêu Chính Văn nhất định có lý do của riêng mình.

“Sếp Khương…”

Trợ lý quay đầu lại nhìn Khương Vy Nhan.

Một khi tin tức này xuất hiện trên các mặt báo, đồng nghĩa với việc tập đoàn Vy Nhan sẽ đứng ở phía đối lập với toàn bộ ngành y dược ở Giang Trung!

Bây giờ tập đoàn Vy Nhan đang bấp bênh, nếu tỏ ra cường thế như vậy thì có thật sự tốt không?

“Hãy làm theo lời của chồng tôi, lập tức công bố tin tức này đi!”

Khương Vy Nhan nói một cách chắc chắn.

“Chủ soái Tiêu, chuyện này… Chuyện này có vẻ không thỏa đáng lắm mà nhỉ?”

Tông chủ Thanh Vân Tông cau mày nói.

Tiêu Chính Văn cười nhạt, nhưng không trả lời.

Lúc này, tại trụ sở chính của hiệp hội y dược, hội trưởng Lý đang khom người dâng trà cho Thất trưởng lão.

Thất trưởng lão nhìn hội trưởng Lý đang khom lưng uốn gối với vẻ mặt kiêu ngạo, thậm chí là đắc ý.

Nếu Tiêu Chính Văn và Khương Vy Nhan cũng ngoan ngoãn nghe lời như vậy, thì sao có thể gây ra hậu quả thảm khốc như bây giờ chứ?

“Hội trưởng Lý, xảy ra chuyện lớn rồi! tập đoàn y dược Mỹ Liên sắp đến Giang Trung để tìm đối tác! Hơn nữa còn là đối tác chính thức duy nhất tại Hoa Quốc!”

Đột nhiên, thư ký cầm điện thoại di động rồi gửi một tin tức trên mạng cho hội trưởng Lý.

Nhìn thấy tin tức này, ánh mắt của hội trưởng Lý sáng rực, ông ta quay sang nhìn Thất trưởng lão và nói: “Thất trưởng lão, lần này, tập đoàn y dược Mỹ Liên đến đây nhất định là vì đã nhìn trúng Dược Vương Cốc rồi!”

Ngoại trừ Dược Vương Cốc, hội trưởng Lý thật sự không nghĩ ra còn ai khác lại có tầm ảnh hưởng lớn đến mức có thể khiến tập đoàn y dược Mỹ Liên đưa ra quyết định trọng đại như vậy!

Thất trưởng lão thậm chí không thèm đọc tin tức đó, mà chỉ mỉm cười đắc ý, vuốt chòm râu của mình.

“Ngay từ một năm trước, Leslie Chen của tập đoàn y dược Mỹ Liên đã liên hệ và bàn bạc với Dược Vương Cốc chúng tôi rồi!”

Ôi!

Hội trưởng Lý không khỏi hít sâu một hơi, không ngờ Dược Vương Cốc lại có tham vọng lớn đến vậy!

Lần này, xem ra tập đoàn Vy Nhan sẽ khó sống đây! Tất cả chỉ có thể trách Tiêu Chính Văn và Khương Vy Nhan có mắt như mù, dám đắc tội với Thất trưởng lão! Không còn hào quang của chủ soái Bắc Lương thì Tiêu Chính Văn cũng chỉ là một con kiến trước mặt Dược Vương Cốc mà thôi!”

Hội trưởng Lý vội vàng nịnh nọt.