Chiến Soái Bắt Nạt Vợ Tôi Nằm Mơ Đi!

Chương 745






Hướng dẫn: Bạn muốn đọc bất kì bộ truyện nào trên các app bản quyền một cách miễn phí nhanh nhất hãy tìm ngay trên TruyệnApp.

**********
Chương 745
Tiêu Thanh ôm chặt lấy cô, không ngừng an ủi cô.

Lúc này, Ngô Tuệ Lan và Mục An Minh, mới từ trên xe bước xuống.


Nhưng khi nhìn thấy mặt con gái toàn là máu, đứng khóc một cách đau lòng, Ngô Tuệ Lan giận đến mức muốn nổ tung.

“Mấy người các ngươi, bộ là lòng dạ sắt đá hay sao?
Con gái tôi bị đánh thê thảm như vậy, mà mấy người chỉ đứng nhìn.

Tại sao không giúp đỡ con gái tôi chứ?” Bà ta mắng chửi những người đứng xung quanh hóng chuyện.

“Thưa bà, người đánh con gái bà đều là những người lái xe đua hơn trăm tỷ, chúng tôi chỉ lái những chiếc xe cà tàn vài trăm triệu.

Đâu dám ra tay giúp con gái bà, để rồi đắc tội với những cậu ấm cô chiêu này chứ!” Có người đáp.

Ngô Tuệ Lan mắng tiếp: “Toàn lũ người nhát gan sợ chuyện, đáng đời mấy người không lái được xe sang xe hiệu” “Nhìn con rể tôi đi, hồi xưa cũng nghèo phải đi khuân vác đi giao hàng, nhưng dù là cậu chủ trăm tỷ, nghìn tỷ hay triệu tỷ thì chỉ cần khiến cậu ta không vui thì cậu ta đều dám đánh, chính vì có chí khí như vậy nên hiện tại ngay cả công chúa nước Ba Tư, hoàng tử nước Tây Lương, đều trở thành bạn của con rể tôi." “Mấy người gặp chuyện bất bình, lại không dám ra tay giúp đỡ, tôi trù ẻo mấy người cả đời đều không ăn nổi một bữa cơm thịnh soạn đủ ba món,
Sau một hồi mắng chửi la lối.

Bà ta chân đi đôi guốc cao bước đến bên Mục Thiên Lam, cúi người xuống, quan tâm hỏi hạn: "Con gái à, mẹ đến rồi, mau nói cho mẹ biết sao họ lại đánh con, mẹ sẽ trút giận dùm con.


Công chúa nước Ba Tư, hoàng tử nước Tây Lương đều là bạn của Tiêu Thanh, chính vì thế nên bà ta không chế bai Tiêu Thanh, nói chuyện cũng to gan hơn.

Con rể có tiền đồ như vậy, nếu còn chê bai thì đúng là đồ ngốc! "Hu hu..."
Mục Thiên Lam như một đứa trẻ chịu uất ức, vừa khóc vừa nói: “Con thấy trong người không khỏe, muốn đến bệnh viện kiểm tra xem sao.

Trong lúc lái xe, con đều tuân thủ theo luật giao thông hết, bọn họ say rượu rồi lái xe tông vào xe con, rồi mặc kệ không cần biết ai sai ai đúng.

Nhào đến đánh con một trận, còn nói muốn đánh chết con nữa” “Mẹ kiếp!”
Tiêu Thanh, Ngô Tuệ Lan, Mục An Minh đều giận đến mức muốn nổ tung.

Ngô Tuệ Lan bèn đứng dậy, chỉ thẳng mặt nhóm người Nhậm Thiếu Bân, chửi như tát nước: “Lũ người các ngươi có bố mẹ sinh mà không có bố mẹ dạy.

Say rượu lái xe đụng con gái tôi, còn dám đánh con gái tôi trước mặt cảnh sát giao thông.

Ai cho mấy người lá gan to đó hả?” “Lập tức bước qua đây ngay cho tôi, quỳ xuống xin lỗi con gái tôi ngay.

Nếu không tôi bảo đảm rằng con rể tôi sẽ đánh chết đám súc sinh mấy người, đúng là tức chết tôi mà, con gái tôi xinh đẹp như vậy, sao mấy người có thể ra tay được hả?” Mục An Minh cũng nổi giận đùng đùng nói: “Nghĩ rằng con gái tôi không có chỗ dựa, dễ ức hiếp phải không? Tôi nói cho mấy người biết, con rể tôi không phải dạng vừa đâu, dám đánh con gái tôi, mấy người chết chắc rồi tôi nói cho mà biết!”

Tiêu Thanh vốn đã ra tay ném Nhậm Thiếu Bân văng đi, cậu ta còn đã bị ngã nhào thê thảm, trong bụng cậu ta cũng đầy lửa giận.

Lại bị Ngô Tuệ Lan và Mục An Sinh mắng chửi như thế, càng giận dữ đến mức lửa tràn lên tận đỉnh đầu, bèn dẫn theo một nhóm nam nữ hùng hổ dũ tợn bước qua đó.

“Sao? Vẫn còn muốn đánh nhau ư?” Ngô Tuệ Lan giận dữ hỏi.

Trịnh Phi hét lớn: “Bà già thổi, bà biết bạn trai tôi là ai không? Con rể bà đánh anh ấy, bà thì ngông cuồng la lối, chán sống rồi đúng không?”
Ngô Tuệ Lan phản kích: “Mặc kệ bạn trai cô là ai, có dữ dằn thì cũng không dữ dằn bằng con rể tôi, con rể tôi là bạn của công chúa nước Ba Tư và hoàng tử nước Tây Lương, bạn trai cô có khả năng đó sao?” "Ha ha!"
Nhóm người Nhậm Thiếu Bân cười ngả nghiêng.

“Bà già thối, bà không nói khoác thì sẽ chết hay sao?”
Nhậm Thiếu Bẫn cười nói: “Công chúa nước Ba Tư, hoàng tử nước Tây Lương mà lại là bạn với con rể của loại đàn bà đanh đá như bà sao? Bà đừng chọc cười cậu đây nha!” “Cho dù là vậy thật thì đã sao? Nước Ba Tư và nước Tây Lương, đều là nước nhỏ, nhưng bố tôi lại là người của đại nội.” “Biết đại nội là gì không? Đó là vệ sĩ của Long chủ, ngầu lòi làm luôn! Đừng nói là công chúa nước Ba Tư hay hoàng tử nước Tây Lương, nhìn thấy vệ sĩ của Long chủ như bố tôi thì cũng phải tỏ ra khách sáo, bà hiểu không?”.