Chiến Soái Bắt Nạt Vợ Tôi Nằm Mơ Đi!

Chương 486: Chương 487






**********
"Vợ cậu ta rất xinh đẹp, nếu cậu Trần giết cậu ta, cướp vợ cậu ta về làm một món đồ chơi, cậu Trần nhất định có thể sướng đến chết."
Trần Dịch nghe xong trong lòng chợt ngứa ngáy.

Sao anh ta lại không muốn chơi vợ của Tiêu Thanh
Mỹ nhân số một phương Đông đó.

Thân hình đó, dáng vẻ đó, đơn giản làm cho anh ta chảy nước miếng.

Nhưng anh ta nói: "Bác cả tôi về quê ăn Tết, ông ấy là phó tổng đốc, trước khi ông ấy quay về, nếu tôi dẫn người đi giết Tiêu Thanh, ông ấy có thể lột sạch da của tôi." "Cho nên vẫn là đợi qua tết rồi nói tiếp, anh răng kéo anh ta ở lại đến qua tết, khi nào bác tôi trở lại làm việc, tôi sẽ nhờ ông nói cho tôi mấy người đi xử lý ảnh ta, thuận tiện bắt vợ anh ta về nhốt lại từ từ chơi" "Haha!" chứ?Tiêu Vũ cười: "Tôi nhất định sẽ giữ cậu ta lại, không cho cậu ta trở về Cổ Cảnh, đợi qua năm mới cậu Trần đánh chết cậu ta!"
Ngày hôm sau.


Đêm giao thừa.

Bố con Tiêu Thanh và gia đình của Mục Thiên Lam đã có một bữa tối đoàn tụ tại khách sạn Bulgari.

Bầu không khí hòa thuận và cả gia đình rất vui vẻ.

Ngày hôm sau.

Ngày đầu năm mới.

.

ngôn tình tổng tài
Đón sinh nhật lần thứ năm mươi của Tiêu Vĩnh Nhã.

Bữa tiệc sinh nhật lần thứ tám mươi của Tiêu Chính Thành.

Mười giờ.

Tiêu Chính Thành mặc đồ truyền thống, khuôn mặt đỏ bừng, cùng con cháu nhà họ Tiêu đến sảnh Như Ý, chuẩn bị đón những vị khách đến dự tiệc sinh nhật.

Do sành Như Ý đối diện với sảnh Vạn Thọ, bọn họ đứng ở lối vào của sảnh Như Ý.


Có thể thấy cách bài trí và đồ đạc trong sánh Vạn Thọ.

"Ai đang tổ chức tiệc sinh nhật trong sảnh Vạn Thọ thể, đặt nhiều bàn như vậy? Bài trí xa hoa nhưvậy?"
Bác gái cả không nhịn được hỏi.

Bác trai cả trả lời: "Khi tôi đặt tiệc sinh nhật cho ông cụ, tôi muốn đặt ở sảnh Vạn Thọ, nhưng bị chủ tịch Quách của Bất động sản Hưng Thịnh đặt rồi, chủ tịch Quách là người chủ trì bữa tiệc sinh nhật lần thứ năm mươi."
Ông cụ Tiêu không khỏi cảm thán: "Mười năm trước, Quách Minh Hùng vẫn còn là một thương nhân bất động sản nhỏ.

Bây giờ tình thế đã vượt qua nhà họ Tiêu, tiệc sinh nhật này còn nhiều hơn tiệc sinh nhật của tôi đây mấy chục bàn.

Thực sự là lớp sóng sau đây lớp sóng trước, một thế hệ mạnh hơn một thế hệ khác!"
Ngay lúc này, Tiêu Hằng hét lên: "Mọi người nhìn kia, nhà của Tiêu Thanh đến rồi, đây là đến la liếm ăn tiệc sinh nhật của ông nội sao?"
Mọi người đều nhìn qua.

Quả nhiên là nhìn thấy Tiêu Thanh dẫn Tiêu Vĩnh Nhã đến, còn có gia đình của Mục Thiên Lam, đang đi về phía này.

"O hay!"
Bắc hai Tiểu Vịnh Hiệp cười nói: "Mọi người nhìn xem, hôm nay em ba mặc bộ quân của giống như ngườiđược chúc thọ.

Đến tham gia bữa tiệc sinh nhật, sao chú ấy lại không biết xấu hổ mà mặc bộ này?"
Bác cả Tiêu Vĩnh Trình hừ một tiếng: "Em ba thật sự không biết điều.

Ăn mặc còn lộng lẫy hơn ông cụ, bữa tiệc sinh nhật này là tổ chức cho ông cụ chứ không phải tổ chức cho chủ ấy, lấy liêm sỉ ở đâu ra mà lại ăn mặc như vậy?"

Ngay cả Tiêu Chính Thành nhìn thấy con trai Tiểu Vĩnh Nhã ăn mặc còn lộng lẫy hơn mình, ông cũng có chút không vui.

Mặc dù con trai thứ ba đã năm mươi tuổi, trước đó ông đã nói sẽ tổ chức tiệc sinh nhật với con trai thứ ba của mình.

Nhưng ông mới là nhân vật chính, Tiêu Vĩnh Nhã chỉ là người làm nền, một người làm nền còn ăn mặc lộng lẫy hơn cả nhân vật chính, nhân vật chính đó có thể không khó chịu sao?
Lúc này, gia đình Tiêu Thanh đang đến gần.

"Tôi nói này Tiêu Thanh, không phải câu nói muốn tổ chức tiệc sinh nhật cho bố mình sao, tại sao lại chạy đến ăn tiệc sinh nhật của ông nổi thế? Hơn nữa, chúng tôi cũng đâu có đưa thiệp mới cho các người.

Các người đến mà không ngại à?"
Tiểu và cười giàu cợt hỏi.Tiêu Mẫn hừ lạnh: "Chủ ba, chủ đến dự bữa tiệc sinh nhật thì cũng thôi đi, chủ còn mặc lộng lẫy hơn cả ông cụ, ông cụ tiêu mấy chục tỷ tổ chức sinh nhật, chủ muốn cướp hào quang của ông nội à? Người không biết còn tưởng đây là tiệc sinh nhật của chủ đấy, chủ muốn ông nội phải làm sao đây?".

"Đúng vậy!" Bác gái cả khó chịu nói: "Không có phép tắc gì cả, còn không mau đi thay quần áo rồi mới đến dự tiệc sinh nhật đi, nếu chủ mặc như vậy, chúng tôi sẽ không cho chủ vào dự tiệc sinh nhật!" "Mau di thay di!"
Mọi người trong nhà họ Tiêu hét lên.

Lúc này, Tiêu Thanh nói: "Chúng tôi tới đây là để tổ chức tiệc sinh nhật cho bố tôi, không phải đến ăn tiệc sinh nhật của các người.

Bố tôi mặc thế nào thì liên quan đếch gì đến các người, có đủ tư cách để cho bố tôi thay quần áo à?" "Haha!"