Ngày 30 – Cổ Mê Cung, Tầng 51
Tầng 50 của hầm ngục có một Cyclop, cự nhân một mắt. Nó mạnh khủng khiếp. Hệ thống phòng thủ do 29 người dựng lên đã bị phá vỡ nhiều lần, những người ở tuyến đầu đổi chỗ vô số lần để hồi máu, và với những đợt tấn công liên tục của phía sau, họ liên tục nhai Nấm MP để phục hồi mana, bằng cách nào đó chúng tôi đã có thể đánh bại được nó. Nhưng mọi người đều bị thương hoặc mệt mỏi đến mức không thể đứng vững. Nó đã quá nguy hiểm ngay cả đối với một chiến thắng sít sao. Chúng tôi hoàn toàn kiệt sức. Một cá thể Lv 50 là mối đe dọa có khả năng đẩy chúng tôi đến bờ vực diệt vong. Đó là Boss Tầng. Chúng tôi đã không gặp phải nó cho đến khi lên tới Tầng 50. Ngay cả nhóm của Oda-kun cũng không biết điều gì đang chờ đợi phía trước. Chúng sẽ xuất hiện sau mỗi 10 tầng à? Hay là cứ sau 25 tầng? Hoặc có thể chúng chỉ đợi ở Tầng 50 và 100? Trong trường hợp xấu nhất, chúng có thể ở cứ mỗi 5 tầng. Và Lv của con quái vật liên tục tăng lên tương ứng.
Trên thực tế, nếu không có nhóm Kakizaki đi tiên phong thì chúng tôi đã không thể vượt qua được. Khả năng cận chiến của họ vượt xa chỉ số của họ rất nhiều. Họ là những con quái vật. Họ vừa đoàn tụ với mọi người, nhưng sự phối hợp của họ ở mức độ mà họ thậm chí không cần phải nhìn cũng biết mình nên làm gì. Haruka-kun đã đề cập trước đó, 「Đây là thế giới thực sự phù hợp với họ, tình cờ là họ được sinh ra trong một thế giới hòa bình, nên họ trở thành vận động viên hàng đầu, nhưng họ được sinh ra để chiến đấu.」, nhưng sau khi tận mắt chứng kiến sức mạnh chiến đấu áp đảo của họ, tôi không thể không đồng ý.
Và sau đó, khả năng nghiền nát kẻ thù của nhóm Shimazaki-san. Trước khi mọi người nhận ra họ đã vượt qua Oda-kun và những người khác, và vượt qua Lv 80. Và điều quan trọng hơn nữa, sau khi cảm ơn và xin lỗi Oda-kun và những người khác và đoàn tụ với Haruka-kun, cuối cùng họ đã lấy lại được sự tỉnh táo. Vì vậy, họ không còn đẩy mình đến mức kiệt sức hoặc bị thương một cách không cần thiết nữa. Cho đến bây giờ họ quá mất tập trung với những gì đang diễn ra xung quanh, nhưng giờ họ đã tập trung. Lúc này, họ rất đa năng, không chỉ có khả năng cận chiến mà còn giỏi tấn công và phòng thủ cũng như ma thuật chiến đấu. Và Lv của họ không ngừng tăng lên. Họ vẫn đang nhận được EXP từ Haruka-kun. Điều đó có nghĩa là Haruka-kun đang chiến đấu với những con quái vật vượt xa Lv của những con mà chúng tôi đang đối mặt. Ngay cả vào thời điểm này.
Và nhóm của Oda-kun đang hỗ trợ những người khác với sự hỗ trợ phù hợp. Họ hiểu các kỹ năng và giỏi đánh giá tình hình. Đến dị giới, họ thực sự bắt đầu coi trọng mọi việc. Chỉ có 9 người được thêm vào nhóm 20 cô gái ban đầu của chúng tôi, nhưng tôi nghĩ tiềm năng chiến đấu của chúng tôi đã tăng hơn gấp đôi. Đội tiên phong và trung tâm cứng rắn hơn rất nhiều, khả năng tấn công và phòng thủ được cải thiện rất nhiều, nhờ đó, chiến thuật thả diều và tấn công lén mà nhiều cô gái hướng tới cuối cùng cũng hoạt động hiệu quả, mang lại sự khác biệt rất lớn cho dòng chảy của trận đánh. Giá như, nếu mọi người trong lớp cùng nhau hợp sức thì có lẽ chúng tôi còn ghê gớm hơn nữa. Tôi chắc chắn về điều đó. Nhưng chúng tôi đã mất 13 người rồi. Mặc dù vậy, chúng tôi vẫn là một lực lượng đáng được tính đến.
Chưa hết, chúng tôi vẫn chưa hiểu Haruka-kun mạnh đến mức nào. Có chuyện gì với cậu ấy? Cậu ấy chỉ ở Lv 12 và không hề thắng cấp chút nào. Cậu ấy đã nhận được 『Pháp Sư』ở đâu đó nhưng vẫn là NEET. Kỹ năng của cậu ấy nghiêng về hướng sát thủ hoặc trinh sát, nhưng Võ Thuật của cậu ấy là một chiến binh né tránh cận chiến? Chưa hết, cậu ấy có thể sử dụng 6 loại ma thuật, nhưng thứ chính của cậu ấy là Gậy Thuật? Và cách đây không lâu cậu ấy đã rất vui mừng khi học cách đi trên không? Đây là cái gì vậy? Cậu ấy đang cố gắng trở thành cái gì thế? Xét theo chỉ số thì cậu ấy rất yếu, nhưng nhìn cậu ấy chiến đấu thì thấy rất mạnh mẽ.
Haruka-kun thực sự đã tự mình đánh bại Hoàng Đế Goblin Lv 50. Chúng tôi gần như không thể đánh bại Lv 50 với 29 người trong chúng tôi.
Haruka-kun có lẽ đang chiến đấu với quái vật Lv 100 ở các tầng sâu nhất, và bằng cách nào đó vẫn sống sót.
Có thể ổn nhưng cũng có thể không. Bình thường thì không thể nào mà nó có thể kết thúc như vậy được.
Nghĩ theo cách thông thường thì tình thế của cậu ấy hoàn toàn vô vọng. Nhưng tôi càng nghĩ về điều đó thì người bị ngã đó càng tin rằng tình hình có thể phát triển 『bình thường』.
Đó là bởi vì cậu ấy thiếu khả năng hành động thông thường.
Nhưng tôi lo lắng. Đó chính xác là lý do tại sao tôi lo lắng.
「Lần này chắc sẽ ổn thôi. Nó không giống như lần trước khi cậu ấy đi tìm cái chết.」
Vâng, lần này cậu ấy vừa rơi xuống một cái hố.
Vấn đề với Nhẫn Pheromone rất đáng lo ngại, nhưng nếu cậu ấy thực sự lấy được nó thì chúng tôi có thể tịch thu nó.
Lần này Haruka-kun không cần phải làm gì quá đáng nữa.
Ngay cả như vậy.........
Ngay cả với chúng tôi, cậu ấy vẫn tiếp tục gây rối, và thậm chí sau khi bị mọi người mắng mỏ, cậu ấy vẫn không hề tỏ ra hối hận.
Không thể biết cậu ấy sẽ làm chuyện kinh thiên động địa gì nếu không có ai trông chừng. Miễn bình luận. Không có cách nào cậu ấy sẽ không làm điều gì đó.
Vì mọi người đã hoàn toàn kiệt sức nên tôi để họ nghỉ ngơi, để việc trinh sát cho nhóm của Oda-kun, lúc này đã hồi phục được. Và theo họ, mê cung có thể đã chết? Có vẻ như quái vật ở các tầng trên không hồi sinh. Nói cách khác, nếu chúng tôi giết chúng một lần, chúng sẽ không quay trở lại? Khi đó chúng tôi không phải lo lắng về phía sau của mình. Vì đường về an toàn nên chúng tôi chỉ cần tiến về phía trước càng xa càng tốt. Haruka-kun đang đợi chúng tôi.
「Mọi người có vẻ mệt mỏi, tớ có thể tự mình xem bên dưới được không?」
「Không được. Cho đến khi tổ đội của cậu sẵn sàng, cậu sẽ ở chế độ chờ.」
「5 người tụi tớ đã sẵn sàng rồi, nếu chỉ đi trinh sát thì tụi tớ có thể đi được chứ?」
「Ừm, nhưng cậu ở phía sau, đã hết mana rồi phải không? Cứ ở yên đấy.」
「3 người ở trung tâm đã hồi phục rồi mà?」
「Cho đến khi tổ đội đã sẵn sàng, cậu không thể đi được. Hãy bình tĩnh lại đã.」
Mọi người đều muốn đi xuống càng nhanh càng tốt. Dù chỉ nhanh hơn một chút thôi.
Dù thế nào đi nữa, chúng tôi sẽ không thể bắt kịp cậu ấy trừ khi chúng ta mạnh hơn. Chúng tôi thậm chí sẽ không thể chiến đấu bên cạnh cậu ấy.
Có lẽ tôi đang mất bình tĩnh. Có thể tôi đã quá thiếu kiên nhẫn.
Có lẽ tôi đang khao khát Haruka-kun.
Mặc dù mong muốn bảo vệ Haruka-kun của mọi người không phải là điều dối trá nhưng cũng có thể có một sự khao khát nào đó.
Dành cho Haruka-kun, người hết lần này đến lần khác đánh bại những kẻ thù tàn nhẫn, người tự tiêu diệt nỗi tuyệt vọng, người luôn tuyên bố rằng ngay cả những điều không thể cũng có thể bị đánh bại nếu đánh nó đủ lâu. Cậu ấy có thể là nguồn gốc của sự khao khát và thiếu kiên nhẫn.