Chiến Lược Tấn Công Đơn Độc Tại Dị Giới

Chương 34: Ngu Hơn Cả Siêu Đồ Ngốc




Ngày 22 - Ban Đêm, Trong Rừng

Vì lý do nào đó, ngay khi bước vào rừng tôi đã gặp phải một con Orc, đã lâu không gặp? 「Bịch!」

Thông thường, chúng chỉ có thể được tìm thấy ở vùng nội địa ở thượng nguồn, chúng đang làm gì ở đây? Có lẽ vì tôi đã nói rằng thị trấn này nổi tiếng ngay cả với quái vật nên lũ Orc đã quyết định đến xem nó à? Chà, dù sao thì những tên cướp giả hôm nọ cũng có khuôn mặt Orc, nên có lẽ sẽ không có vấn đề gì nếu chúng đến thị trấn. Chà, tôi lập tức đánh chết chúng, nên chúng sẽ không đi đâu cả. Thật đáng tiếc.

Không, có lẽ tốt nhất là chúng không thể đến được thị trấn. Cuộc sống ở thị trấn thật khắc nghiệt. Bạn không thể làm bất cứ điều gì nếu không có tiền, nhưng cũng không có công việc nào được trả lương. Ngay cả khi tôi cố gắng tiết kiệm tiền bằng cách nào đó, nó vẫn bị tịch thu. Thành phố thật xấu xa và tàn nhẫn. Tôi đã trải qua một số trải nghiệm cay đắng. Và ngày nào cũng bị mắng.

Như mọi khi, khu rừng tràn ngập Goblin và Kobold, nhưng thỉnh thoảng tôi cũng nhìn thấy lũ Orc, đây là gì vậy? Chúng ra ngoài đi dạo à? Thị trấn đó có thực sự nổi tiếng thế này không?

Nhưng, mặc dù Lv của tôi không tăng, lũ Orc dường như hơi yếu á?

Không phải trang bị tôi mua từ tên bán rong đáng ngờ đó hiệu quả hơn mong đợi sao? Tôi đã mất 8.000.000 ere, nhưng nó có đáng không? 『Nhẫn Pheromone』có lẽ cũng hữu ích.

Tại thời điểm này, có lẽ tôi sẽ không gặp vấn đề gì khi chiến đấu trực diện. Mặc dù tôi không nên mất cảnh giác, nhưng vẫn không có lý do gì để chậm lại bằng cách lén lút di chuyển.

Ngay từ đầu, ngay cả quái vật cũng có Bức Tường Lv. Nhưng tôi không gặp vấn đề gì khi chiến đấu với quái vật trên Lv 10.

Chà, chính xác hơn thì tôi chủ yếu dùng Dùi Cui đánh chết chúng từ phía sau, nên tôi đã không chiến đấu với chúng đàng hoàng. Có thể đơn giản là tôi không nhận đòn tấn công từ Kỹ Năng Vũ Khí.

Vì chúng không nói gì ngoài 「Gyoo!」hay 「GYAAR」 nên tôi không biết liệu đó có phải là Kỹ Năng Vũ Khí hay không.

Nhưng nghĩ lại thì, ngay cả với Goblin, tôi vẫn thua trong một cuộc thi sức mạnh nếu Goblin trên Lv 10. Đó là lý do tại sao tôi chọn tấn công lén lút. Mặc dù chỉ số PoW của tôi cao hơn nhưng chúng vẫn đẩy tôi lùi lại.

Có lẽ đó là Kỹ Năng Vũ Khí? Vậy Bức Tường Lv không phải là tuyệt đối sao?

Ngay cả đối với Kỹ Năng Vũ Khí của bọn cướp giả, tôi đã né được hầu hết chúng, nhưng chặn chúng bằng 『Trượng Thường Xanh?』 cũng không phải là một vấn đề.

Nhưng đó có lẽ là tác dụng của 「Dây Thừng Tầm Gửi – Cường hoá Gậy Gỗ, Quyền Trượng? ? ? ?」 mà tôi đã mua từ người bán hàng rong đó. Khi tôi đặt nó gần 『Trượng Thường Xanh?』 nó quấn quanh trượng, biến thành 「Dây Thừng Tầm Gửi – Cường hoá Gậy Gỗ, Quyền Trượng. Hấp Thụ Ma Thuật? ? ? 」. Tôi đoán rằng phần Hấp Thụ Ma Thuật đã hấp thụ các Kỹ Năng Vũ Khí. Họ đã làm ầm ĩ lên rằng việc bị trúng một Kỹ Năng Vũ Khí đồng nghĩa với cái chết chắc chắn, vì vậy không thể nào nó có thể yếu đến thế này được.

Tôi không chắc đó là khả năng của 「Dây Thừng Tầm Gửi」 hay 「Trượng Thường Xanh?」 nhưng trừ khi tôi tấn công trực tiếp và chặn được đòn tấn công bằng 『Trượng Thường Xanh?』 có thể bảo vệ khỏi những cuộc tấn công đó.

Những tên phiền phức, không biết ăn năn xám hối, ngu lon, rác rưởi và những thằng bình thường không rõ tính cách, ít nhất có thể trên Lv 10, rất có thể là Lv 20 trở lên, trong trường hợp xấu nhất, chúng thậm chí có thể trên Lv 30. Nếu chỉ số của chúng tăng lên với tốc độ tương đương với các cô gái, thì chúng sẽ mạnh hơn một chút so với những cư dân bình thường của thế giới này. Và chúng cũng có những Cheat. Quên Bức Tường Lv đi, rất có thể là tôi cũng kém cả về kỹ năng và chỉ số.



Đó là nếu chúng sống sót trong rừng. Nếu chúng chết thì không có vấn đề gì cả.

Chúng không được phép ra ngoài rừng.

Để chúng ra ngoài sẽ gây nguy hiểm không chỉ cho những Otaku và các cô gái mà còn cả những cư dân trên thế giới này.

Và nếu chúng gây ra rắc rối nào đó trên thế giới này, điều đó cũng có nghĩa là chúng tôi sẽ gặp rắc rối. Thị trấn đó không có ai có mái tóc đen hay đôi mắt đen. Nếu chúng làm điều gì đó, chúng tôi có thể bị coi là đồng đội hoặc đồng phạm của chúng, và tôi có thể nói chắc chắn rằng, chúng không bao giờ làm điều gì tốt cả.

Nếu có thể, tôi muốn những Otaku và những Đồ Ngốc hỗ trợ các cô gái, nhưng tôi không thể tìm thấy ai trong số họ.

Để đến được thị trấn đó mà không đi qua Hang Động đó sẽ mất ít nhất 10 ngày.

Sau đó, nếu tôi có thể khiến họ đi quanh Hang Động, ít nhất tôi cũng có thể kiếm được thời gian, trong khi đó, các cô gái có thể nâng cao Lv của mình. Họ cũng có sự hỗ trợ của bang hội mạo hiểm giả. Tôi cũng đã thiết lập mối quan hệ với quý tộc của thị trấn, hơn hết, ông ấy còn nợ tôi. Họ sẽ không đứng sang một bên và không làm gì cả. Nếu những Otaku quay trở lại trong khoảng thời gian đó thì đó sẽ là một sự tiếp viện đầy đủ. Những Otaku có lẽ là người mạnh nhất trên thế giới này. Trước đây họ đã rất Otaku, nhưng bây giờ có lẽ họ đã ổn. Chắc hẳn họ đã mạnh mẽ hơn rất nhiều. Và ngoài Lớp trưởng còn có những cô gái mạnh mẽ khác. Tôi chỉ cần câu giờ, cái gì đến rồi cũng sẽ đến thôi.

Nhưng sức mạnh của chúng nằm ở sự hèn nhát, hèn hạ và tàn ác. Cho dù Lớp trưởng và những người khác có trở nên mạnh mẽ hơn đến đâu, cho dù những Otaku có thực sự mạnh nhất thế giới này hay không, chúng vẫn sẽ là mối nguy hiểm.

Chỉ có tôi mới có thể chiến đấu với chúng bằng sự hèn nhát, hèn hạ và tàn ác. Rốt cuộc thì, tôi thậm chí còn không biết tên của chúng. Chúng chỉ là những kẻ vô danh vô tình học cùng lớp.

Tôi tụt lại phía sau về Lv, kỹ năng, chỉ số và trang bị. Nhưng tôi đã mua những gì có thể trong thị trấn, mặc dù tôi không biết nó có hiệu quả như thế nào trước Cheat. Tôi đã làm những gì có thể, tôi cũng trở nên mạnh mẽ hơn. Vì tôi không thể làm bất cứ điều gì về kỹ năng và chỉ số, tôi nên giải quyết chúng bằng cách sử dụng thứ khác. May Mắn của tôi chắc chắn cao hơn. Thật tuyệt vời. Nhưng tôi không cảm thấy bất kỳ tác dụng thực tế nào từ nó?

Cuối cùng, con đường duy nhất dẫn đến chiến thắng của tôi nằm ở việc cải thiện kỹ thuật và khả năng phán đoán của mình, trong trường hợp đó tốt hơn là nên ở trong rừng.

Nếu tôi có thể giết chúng thì vấn đề sẽ được giải quyết. Nếu tôi có thể thắng thì cũng không sao, dù là hòa thì nó vẫn có tác dụng với tôi. Rốt cuộc thì, thời gian đang đứng về phía tôi.

Và nếu vì một cơ hội điên rồ, rất khó xảy ra và không thể tưởng tượng được nào đó mà tôi thua và chết, thì những Otaku và Lớp trưởng sẽ thoát khỏi sự do dự của họ. Thế thì họ sẽ có thể thắng, thế thì họ sẽ có thể giết được chúng. Tôi không muốn điều đó xảy ra, nhưng có lẽ sự sống còn của họ quan trọng hơn.

Điều đó có nghĩa là con đường duy nhất dẫn đến chiến thắng là chiến đấu. Đúng như tôi đã lên kế hoạch từ đầu, đúng như tôi đã lên kế hoạch.

Chà, trường hợp tốt nhất là chúng vẫn ở trong rừng hoặc chạy trốn đi đâu đó. Khi đó mọi người sẽ sống trong hòa bình. Nhưng tôi không thể hy vọng vào điều đó. Nếu tôi chỉ đợi trong thị trấn với hy vọng điều đó, điều đó sẽ khiến những Đồ Ngốc gặp nguy hiểm.

Nhưng những Đồ Ngốc hay bọn rác rưỡi kia không ra khỏi rừng.

Điều đó có nghĩa là những Đồ Ngốc đang cản trở chúng. Có lẽ họ đã nghĩ điều gì đó ngu ngốc như『Chúng tôi không tin vào lũ Otaku và Lớp trưởng nên đã bỏ rơi họ. Vì vậy, dù sao thì chúng tôi cũng là những kẻ ngốc nên chúng tôi sẽ ở lại đây và trả món nợ đó.』và sẽ cản trở chúng, ở lại trong rừng. Vì một lý do ngu xuẩn nào đó như thế. Đó là lý do tại sao họ là những Đồ Ngốc.

Suy cho cùng, chỉ có tôi mới có thể cạnh tranh trong sự hèn nhát, hèn hạ và tàn ác.

Điều đó có nghĩa là những Đồ Ngốc rõ ràng không hoàn thành nhiệm vụ.

Dù sao thì tôi cũng phải trở nên mạnh mẽ hơn. Giết càng nhiều quái vật càng tốt, tôi thậm chí có thể đạt đến Lv 10 nếu may mắn.

『Trượng Thường Xanh?』 đã biến thành một loại vũ khí khó hiểu vào thời điểm này, nhưng tôi đang sử dụng nó như một cây trượng.

Nếu tôi vung đòn tấn công sẽ kết nối, khoảng cách không thành vấn đề.

Sau đó, nếu tôi nhanh hơn kẻ thù thì số lượng của chúng sẽ không thành vấn đề.


Cuộc tấn công của 100 kẻ thù có thể bị phản đòn bằng 1000 đòn tấn công.

Một cuộc tấn công gồm 100 kẻ thù có thể bị chặn lại bằng 1000 ma thuật.

Tôi đã có phần chiến đấu với con người khi chiến đấu với những người lính.

Chỉ cần di chuyển nhanh hơn, tấn công nhanh hơn, né tránh nhanh hơn, nhanh hơn, nhanh hơn, nhanh hơn bất kỳ đối thủ nào. Chỉ cần nhanh hơn thôi.

Khi tôi đến được Hang Động thì đã là nửa đêm.

Tôi đã tiêu diệt tất cả quái vật mà tôi tìm thấy cho đến nay, nên có rất nhiều nấm.

Sau khi giết quá nhiều, Lv của tôi vẫn không tăng. Chẳng phải yêu cầu quá khắc nghiệt sao?

Tôi đã thử nghiệm và xác nhận khá nhiều thứ tôi muốn, vậy là tôi đã hoàn thành việc này.

「Đã lâu rồi ha, trông mấy cậu không được khỏe lắm nhỉ. Ngoài việc ngu ngốc, giờ đây mấy cậu còn tả tơi nữa, khiến mấy cậu không có lấy một nét tốt đẹp nào...... Mà vẫn còn sống đó chứ?」

Tôi vẩy lọ thuốc tốt nhất của mình lên mấy tên Đồ Ngốc đang nằm trước Hang Động.

Người phụ nữ ở cửa hàng tạp hoá khẳng định rằng nó thậm chí có thể mọc lại những chi bị đứt rời. Thuốc cao cấp không chỉ có thể chữa lành vết thương mà còn tái tạo các bộ phận cơ thể. Vì vậy, họ thực sự nên phát triển trở lại. Bị chặt tay, mù mắt, gãy chân, bị đâm xuyên người, đủ thứ. Tôi đã thử nó rồi nên tôi có thể nói chắc chắn rằng vì họ không bị rụng tóc nên họ sẽ phục hồi hoàn toàn.

Họ thực sự quá ngu ngốc.

「 「 「 「 「 Quaoooo, Haruka, cậu vẫn ổn chứ?」」」」」

Họ thực sự là những Đồ Ngốc!

「Đây có phải là nơi mấy cậu hỏi thăm người khác xem họ thế nào không? Mấy cậu có ngốc không vậy? Chẳng phải tôi đã bảo mấy cậu đừng làm điều gì ngu ngốc và hãy đi vào thị trấn sao? Tại sao lại ngu thế chứ?」

「Không, chúng tôi đã bỏ rơi họ một lần, nên chúng tôi không thể rút lui mà không mất mạng......」

「Ý tôi là, dù sao thì cậu cũng sẽ quay lại đây, vậy nên đợi ở đây không phải tốt hơn sao?」

「Vâng, cảm ơn vì những cây nấm, nếu không có chúng chúng tôi sẽ chết mất.」

「Chà, chúng tôi nghĩ rằng bằng cách nào đó nó sẽ thành công, và nó đã thành công phải không?」

Sự ngu ngốc tột độ.

「Và nếu nó không thành công, mấy cậu sẽ chết đó? Ai có đầu óc tỉnh táo sẽ chiến đấu cho đến khi ngay cả một loại thuốc mạnh như vậy cũng không thể phục hồi hoàn toàn cho mấy cậu? Nếu tôi không ở đây thì tại sao mấy cậu không đi vào thị trấn? Và vứt bỏ mạng sống của mình có nghĩa là sẽ chết đó! Đồ ngốc chết tiệt!」

Sự ngu ngốc vô biên.

「 「 「 「 「 Eeee?」」」」」

「Đừng có Eeee với tôi, tại sao mấy cậu lại chiến đấu cho đến khi chân tay đứt lìa? Tại sao mấy cậu lại ở lại để bị móc mắt? Tại sao mấy cậu lại buộc những ngọn thương vào cánh tay bị bức ra của mình? Tại sao mấy cậu vẫn tiếp tục chiến đấu dù bị thủng vài lỗ? Mấy cậu ngốc đến mức nào vậy?」

Những Đồ Ngốc tuyệt đối.

「Okay, tôi hiểu rằng sự ngu ngốc của mấy cậu là vô hạn, hãy im lặng và ngủ đi.」

Họ ngu ngốc vô cùng. Đáng lẽ tôi phải nhận ra chuyện gì đang xảy ra khi không ai rời khỏi rừng sau nhiều ngày như vậy. Tôi biết họ là như vậy. Có vẻ như tôi còn ngu hơn cả lũ ngốc này.