Chương 128: Nam Sinh Cao Trung Bị Đối Xử Như Bám Đuôi Loli, Làm Loli Khóc Rồi Tặng Đồ Ngọt, Sau Đó Đưa Loli Đến Quán Trọ Và Bị Mắng
Ngày 47 – Ban Ngày, Đường Phố Thị Trấn Omui
Tôi giao bento cho các bạn nữ và đưa tiền tiêu vặt cho Lớp Trưởng Thiết Giáp-san.
Nhưng tiền sẽ sớm trở lại với tôi. Suy cho cùng, Lớp Trưởng Thiết Giáp-san đang báo cáo cho tôi những gì mọi người thích và mong muốn. Vì vậy, tôi đã làm việc cực kỳ chăm chỉ trong bí mật. Bởi vì tôi cần tiền. Đúng vậy, khi biết tôi ở quán trọ theo đúng quy định, họ đã mắng tôi rất nặng và bắt tôi phải trả bằng tiền tiết kiệm của mình.
Nhưng những nữ sinh hiện đang đi sâu vào hầm ngục đang kiếm được rất nhiều tiền, nên nếu tôi làm thứ gì đó nhắm vào họ thì chắc chắn nó sẽ bán được. Đó là bởi vì quần áo thiết kế hiện đại mà tôi độc quyền sẽ bán hết sạch. Ngay tại thời điểm này, các nữ sinh chắc chắn đang bị lừa hết tiền. Vâng, điều này hứa hẹn lợi nhuận khổng lồ.
Đó là lý do tại sao hiện tại tôi đang ở một mình.
May mắn thay, vì Lớp Trưởng Thiết Giáp-san đã được các nữ sinh đưa đi nên cô ấy cũng có thể tận hưởng mọi thứ theo ý mình.
Chỉ đi theo tôi đi khắp nơi thì không vui chút nào.
Hay đúng hơn là tôi đang bị theo dõi á?
Bám đuôi sao? Là bám đuôi thật sao?
Có gì vui khi theo dõi nam sinh cao trung chứ?
Tôi không cảm thấy ác ý hay sát khí từ họ, vậy có lẽ không có nguy hiểm gì cả?
Họ đang cố gắng hết sức, che giấu sự hiện diện của mình và sử dụng Tàng Hình, nhưng vì tôi có thể sử dụng 『Nhận Thức Không Gian』 nên tôi có thể nhìn thấy rõ ràng.
Với 『Rajingan』 tôi thậm chí có thể nhìn thấy những gì đang xảy ra phía sau mình á? Nếu đó là một tên đàn ông thì tôi sẽ thiêu sống hắn không thương tiếc, nhưng xét theo phản hồi từ 『Nhận Thức Không Gian』 thì đó là một người có vóc dáng nhỏ bé, vậy có lẽ là một cô gái ha?
Nếu không có ác ý hay sát khí thì chuyện gì đang xảy ra? Có lẽ là vậy nhỉ? T-Thời kỳ nổi tiếng của tôi đã đến rồi à? Đây có phải là cái gọi là câu lạc bộ người hâm mộ được đồn đại không? Cô ấy có cần chữ ký của tôi không? Thực ra tôi đã từng luyện tập trước đây nên tôi khá giỏi về khoản này. Tôi có tổng cộng 5 chữ ký, cô ấy muốn cái nào? Cô ấy có bảng chữ ký không? Không, nếu cô ấy cần chữ ký của tôi, tôi thậm chí có thể mua bảng để ký cho cô ấy! Tôi nghiêm túc đấy.
Nhưng tất cả những gì cô ấy làm là nhìn? Cô ấy đang theo dõi tôi à? Không, có thể là quan sát chăng? Có lẽ nào cô ấy không muốn xin chữ ký? Nếu cô ấy hỏi ngay bây giờ tôi thậm chí sẽ thêm một cái bắt tay như một phần thưởng á? Ý tôi là, người đi theo tôi rất có thể là một cô gái? Chà, cũng có khả năng đó là một đứa trẻ, nhưng tôi không nghĩ có nhiều đứa trẻ đi theo những người xung quanh trong khi xóa đi sự hiện diện của họ và sử dụng 『Tàng hình』? Vậy chắc hẳn đó là một thành viên trong câu lạc bộ của tôi được thành lập khi tôi đang trong giai đoạn nổi tiếng, đang chờ cơ hội để xin chữ ký của tôi?
Chà, không thể nào. Sẽ hơi đáng sợ nếu đúng như vậy. Ý tôi là, hãy tưởng tượng nếu câu lạc bộ người hâm mộ bao gồm các cô gái xóa bỏ sự hiện diện của họ và bám đuôi ta bằng 『Tàng Hình』 đi? Tất cả các Idol đều sẽ bị suy nhược thần kinh mát. Điều đó quá đáng sợ! Ừm, không, không thể nào.
Okay, có vẻ như không cần phải mua bảng chữ ký... Mặc dù tôi có 5 chữ ký...
Cô ấy cứ theo tôi khắp mọi nơi tôi đi, nhưng đây là gì? Đây có phải là bám đuôi thực sự? Hoặc có thể đây là Vua Orc sao? Đùa thôi, không đời nào Vua Orc có thể theo tôi quanh thị trấn được. Hay đúng hơn, những người gác cổng sẽ cần một bài giảng nghiêm túc trong trường hợp như vậy! Làm thế quái nào mà ta có thể để Vua Orc vượt qua cổng được!
「Heya, cô có cần gì không? Cô là cướp hay gì đó à? Nhưng tui không có tiền đâu á? Thật đấy, không có một xu nào luôn nè? Nếu cô muốn cướp tui, hãy đi bảo họ cho tui thêm tiền tiêu vặt đi! Với tốc độ này, tui có thể tự mình cướp của người khác mất! Tui đã bị cướp ngay cả trước khi gặp bất kỳ tên cướp nào. Tui đoán đó là lý do tại sao tui không bao giờ có tiền?」
Không trả lời. Bây giờ tôi trông như một thằng ngốc, nói chuyện trong không khí? Thôi nào, tim tôi đau quá... Nhưng nếu tôi đuổi theo kẻ bám đuôi, chẳng phải chính tôi cũng sẽ trở thành một tên bám đuôi sao? Aaa! Một nam sinh cao trung đang bám đuôi Loli! Wow, trời má! Đó là một cái bẫy! Điểm Tình Cảm của tôi sắp biến mất giữa các vì sao. Hừm, nhưng đó không phải là cách để tăng Điểm Tình Cảm sao? Ngay cả khi nó tăng cao đến mức tôi cũng không thể nhìn thấy nó? Có vẻ như nó sẽ biến mất như một ngôi sao băng, nên chúng ta đừng đến đó. Điểm Tình Cảm của tôi có lẽ còn thoáng qua hơn cả một sao chổi bay qua.
Chà, không có hại gì nếu cô cứ đi theo tôi xung quanh, nhưng cô sẽ gặp nguy hiểm khi Lớp Trưởng Thiết Giáp-san quay lại. Cô ấy bảo vệ quá mức... Ngay cả trong hầm ngục, cô ấy cũng chỉ quét sạch lũ quái vật xung quanh tôi. Những vụ giết người hàng loạt đó chỉ là kết quả của sự bảo vệ quá mức của cô ấy... Kẻ bám đuôi đang gặp nguy hiểm nghiêm trọng!
「Nèee, cô có muốn gì không? Cô có phải là cướp không? Tất cả đồ đạc có giá trị của tui đã bị tịch thu rồi nên không còn gì để lấy nữa? Thật luôn á?! Ừm, nếu cô gặp vấn đề, hãy nói điều đó với Tham Lam-san á. Tui có thể tự mình đánh gục ai đó. Cho dù tui có kiếm được bao nhiêu đi chăng nữa, tất cả tiền của tui đều biến mất khi tui cống nạp cho em ấy... Đó là lý do tại sao tui không có gì có giá trị trên người... Tui khá nghiêm túc đấy.」
Không trả lời. Bây giờ tôi gần như được xác nhận là một kẻ lập dị hay nói chuyện một mình! Đau thật đấy... Nhưng liệu tôi có bị bắt gặp khi đang bám đuôi Loli không? Cái quái gì thế! Tại sao tôi lại bị coi là kẻ bám đuôi thế? Ít nhất, đó không phải là một quý cô quyến rũ thay vì Loli sao?
「Nè nè, cô không định trả lời à? Cô định phớt lờ tui à? Việc nói chuyện một mình vô cùng đau đớn á... Tui đang mất Điểm Tình Cảm của mình vì điều này! Hay đúng hơn đây là gì? Cô đang phớt lờ tui vì tui không có Điểm Tình Cảm sao? Không trả lời, tui thậm chí không thể nhận được câu trả lời từ một cô gái?! Ý là, Điểm Tình Cảm của tôi đã bị rao bán, nó thậm chí không thể được tìm thấy ngay cả trong hầm ngục nữa? Thật luôn á? Đại loại vậy?」
「...Etto, làm thế nào cậu tìm thấy tôi mặc dù tôi đang cố gắng núp? Tại sao cậu lại tìm thấy tôi và tức giận mặc dù tôi đang trốn? Và tôi không hiểu cậu đang nói gì cả? Ít nhất cậu phải nói mà không đùa giỡn, nếu không tôi sẽ không có cách nào để trả lời? Ngoài ra, tôi sẽ không cho cậu vay tiền đâu.」
Woow, Bám Đuôi Nhìn Chằm Chằm-san! Đó là một kẻ bám đuôi tốt bụng! Ý tôi là, cô ấy có một cái nhìn chằm chằm á. Yup? Ánh Nhìn Chằm Chằm "riu" luôn. Tôi có rất nhiều điều muốn nói, nhưng nếu cô ấy định theo dõi tôi bằng Ánh Nhìn Chằm Chằm thì cô ấy sẽ được chào đón nhiều hơn! Cho tôi hỏi chi phí dịch vụ này là bao nhiêu? Có phiếu giảm giá cho Bám Đuôi Nhìn Chằm Chằm không? Nếu có thể tôi muốn thanh toán bằng nấm hoặc dùi cui.
「Aaa, đủ rồi! Tôi muốn về nhà! Tôi không thể điều tra một kẻ lập dị như vậy được! Tôi không hiểu cậu ấy đang nói gì, nhưng cậu ấy càng nói tôi càng hiểu ít hơn nữa! Tôi chỉ theo dõi thôi, và không hiểu sao bây giờ tôi lại là kẻ bám đuôi! Làm sao cậu có thể mua được vé nếu không có tiền?! Và tôi không bán vé bám đuôi nhé!! UWwaaaaaa」
Kẻ bám đuôi bỗng òa khóc? Có vẻ như cô ấy muốn về nhà? Vậy thì tại sao cô ấy lại theo dõi tôi? Có phải cô ấy vừa bị lạc? Hơn nữa, chẳng phải việc nam sinh cao trung bám đuôi Loli, khiến họ khóc không phải đó là vấn đề sao? Hay đúng hơn, tại sao cô ấy lại khóc? Có lẽ cô ấy đói? Rốt cuộc cô ấy có thực sự bị lạc không?
「Thật ngon quá! Ngon quá, ngon quá. Cảm ơn nhé, nó rất ngon! Tôi chưa bao giờ thử bất cứ thứ gì ngon như vậy trước đây, nhưng tôi không bị lạc và tôi không khóc vì đói hay bất cứ điều gì. Nhưng nó ngon quá!」
Khoai lang đã ngăn cô khóc. Nhưng làm thế nào mà tôi lại biến thành nam sinh cao trung bám đuôi Loli đến mức rơi nước mắt rồi ngăn cô bé khóc bằng cách cho cô bé đồ ngọt... Không hiểu sao bây giờ điều đó nghe còn đáng ngờ hơn nữa!
Nếu tôi quay lại quán trọ để được giúp đỡ, tôi sẽ trở thành 『Một nam sinh cao trung bám đuôi Loli khiến cô bé khóc, sau đó cho cô bé đồ ngọt và đưa cô bé về quán trọ cùng mình』, nhưng tại thời điểm này, đó không phải là một sự khác biệt lớn. Có vẻ như cô gái này không hiểu tôi nên sẽ nhờ người phiên dịch. Lớp Trưởng phiên dịch có lẽ đã trở lại.
「Bí ẩn về vụ án kẻ bám đuôi bằng cách nào đó đã trở nên sâu sắc hơn thay vì được giải quyết, biến thành một hầm ngục hoàn toàn mới! Bí ẩn ngày càng sâu sắc, hay đúng hơn là bị giam cầm, khó đến mức biến thành Hầm Ngục Chủ trước khi trở thành hầm ngục? Nhưng Hầm Ngục Chủ lại là khoai lang, và cũng không bán vé nữa! Thật là bất ngờ phải không?」
Tại sao tôi lại bị mắng? Tại sao tôi lại bị đối xử như 『nam sinh cao trung bị đối xử như bám đuôi Loli, làm Loli khóc rồi tặng đồ ngọt, sau đó đưa Loli đến quán trọ』? Tôi không thể hiểu được nó.
「Vì thế, tóm lại, có một người rất nguy hiểm ở thị trấn này, nên đã có yêu cầu điều tra xem người này có phải là mối đe dọa hay không, nhưng vì người này rất nguy hiểm nên người ta quyết định rằng thay vì cử một ai đó mạnh mẽ, sẽ tốt hơn nếu gửi một người không bị chú ý, do đó cô được chọn, và cô đã điều tra cậu ấy, nhưng cô lại không hiểu chuyện gì đang xảy ra và cuối cùng lại khóc?」
「Vâng.」
「 「 「 「 Haruka-kun!」」」」
「Sao đó lại là lỗi của tui?! Tui chỉ cho cô ấy một củ khoai lang vì cô ấy đã bám đuôi mình á? Tui chỉ đơn giản nghĩ rằng cô ấy là cô bé lạc và đang đói. Hãy nhìn xem, tui đã không làm gì cả. Tui vô tội!」
「Đầu tiên, cậu là người không thể hiểu được nếu không có phiên dịch. Và từ khi nào mà tui trở thành Lớp Trưởng Phiên Dịch vậy?!」
Làm thế nào mà nó lại kết thúc như thế này?
「Tui chỉ nói chuyện với kẻ bám đuôi mình và đưa cho cô ấy một củ khoai lang thôi á? Không phải khoai tây chiên đâu? Tui đã làm gì sai? Rốt cuộc thì, đó rõ ràng là thời điểm cho một củ khoai lang. Ý là, cô ấy vui vẻ ăn nó mà? Ừm, vì nó ngon quá nhỉ?」
「 「 「 「Khônggggggg muốn ăn nữa đâuu!」」」」
Yup, ngon lắm á? Ý tôi là, rốt cuộc tôi không làm gì sai cả?
(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550 hoặc ngân hàng BIDV 6910814828. Cảm ơn mọi người.)